Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1591 - Chương 1579: Có Phải Là Huynh Đệ Của Ngươi?

Bất Diệt Long Đế Chương 1579: Có phải là huynh đệ của ngươi?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly không quan tâm mấy thứ như linh dược, hắn quan sát một lúc rồi vào trong Thiên Tà Châu. Hắn có thể chịu được hơi lạnh ở bên ngoài, nhưng không quen tự chịu khổ. Hiện tại hắn không cần cảm ngộ áo nghĩa của băng hệ, tự nhiên đi vào Thiên Tà Châu thoải mái hơn.

Hắn không biết phương hướng, tùy ý lựa chọn một phương hướng bay, Thiên Tà Châu không bay hết tốc độ, hắn muốn tìm vài người hỏi thăm có từng gặp Lục Nhân Hoàng không.

Mới bay một canh giờ, hắn liền gặp được một lão quái tiềm tu. Lão quái kia ngồi ở đáy băng hồ tiềm tu, bị hắn cảm ứng được một chút khí cơ.

Hắn khống chế Thiên Tà Châu dừng lại, nhưng lão quái ở dưới hồ không đi ra, chỉ là vươn ra thần niệm quét Thiên Tà Châu một lần, theo sau lại thu hồi thần niệm, tỏ rõ mặc kệ Lục Ly.

Lục Ly muốn hỏi thăm tin tức của Lục Nhân Hoàng, cho nên khách khí nói:

- Mạo muội quấy rầy tiền bối một chút, ta muốn tìm một người.

- Không rảnh, biến đi!

Lão giả truyền ra mấy chữ, ngữ khí rất là lạnh lùng.

Lục Ly ngượng ngùng vuốt sống mũi, có chút chần chừ, hắn không muốn tự dưng sinh sự, tạm dừng một lúc, hắn quyết định đi chỗ khác tìm người hỏi thăm.

Ai biết lão giả lại lần nữa lên tiếng nói:

- Sao vẫn chưa biến đi? Muốn chết?

Lục Ly nổi giận, hắn lắc người lao ra, lạnh lùng nói:

- Nào nào, để ta xem ngươi giết ta kiểu gì?

Xoẹt xoẹt!

Lão giả không có khách khí, cũng không thấy lão cử động, gió tuyết ở bốn phương tám hướng đột nhiên ngưng tụ giữa không trung hình thành một con rồng tuyết nặng nề đập xuống chỗ Lục Ly.

Bùm!

Rồng tuyết đụng vào người Lục Ly, thần giáp màu tím tỏa sáng chói lòa. Rồng tuyết thoáng chốc nổ tung, đầy trời băng tuyết tung tóe, thân thể của Lục Ly không nhúc nhích, toàn bộ lực lượng bị thần giáp hứng hết.

- A?

Lão giả bất ngờ bật thốt, đùa cợt nói:

- Thì ra là có được một món chiến giáp Thần Khí, hèn gì kiêu ngạo bá đạo như vậy. Ngươi là ai của Nhan gia? Còn trẻ đã đến Hóa Thần cảnh, không ngờ Nhan gia ra một kỳ tài nghịch thiên, Nhan Chân ban chiến giáp Thần Khí cho ngươi cũng dễ hiểu.

Lão giả hiển nhiên không biết, cho rằng Lục Ly là thiên tài của Nhan gia, chiến giáp Thần Khí là Nhan Chân cho hắn hộ thể.

- Ta không phải người của Nhan gia!

Lục Ly lạnh như băng nói:

- Còn về chiến giá Thần Khí thì do ta đánh chết Nhan Chân đoạt được, lão trượng, ta chỉ muốn hỏi thăm ngươi chút chuyện, người kiêu ngạo bá đạo là ngươi mới đúng.

- A?

Lão giả càng thêm kinh ngạc, thân thể theo đáy hồ phá băng mà ra, vẻ mặt nghi ngờ nhìn Lục Ly, hỏi:

- Ngươi đánh chết Nhan Chân? Ngươi xác định không đùa giỡn? Ngươi mới Hóa Thần tiền kỳ, làm sao có thể đánh chết Nhan Chân?

Oong!

Thần binh màu đen xuất hiện trong tay Lục Ly, hắn lạnh lùng cười nói:

- Cho dù ta là con cháu Nhan gia thì Nhan Chân không thể nào cũng cho ta thần binh, Cửu Giới đều biết việc Nhan Chân bị ta đánh chết, lão trượng đi hỏi thăm sẽ biết ngay.

- Chuyện này...

Lão giả lộ vẻ rung động, cẩn thận quan sát Lục Ly, theo sau vẻ mặt cung kính nói:

- Lão phu mấy trăm vạn năm không hỏi việc bên ngoài, không ngờ Cửu Giới ra nhân vật thiên tài như ngươi. Lão phu rút lại lời vừa nói, bế quan lâu, tính khí trở nên kỳ lạ chút, tiểu hữu thứ lỗi.

Con người của Lục Ly ăn mềm không ăn cứng, lão giả nếu khách khí, hắn liền thu về thần binh, ôm quyền nói:

- Không đánh không quen biết, lão trượng là tiền bối, là ta đường đột, quấy rầy lão trượng thanh tu.

- A?

Lão giả cẩn thận xem kỹ Lục Ly, giật mình kêu lên:

- Tiểu hữu, ta phát hiện ngươi khá giống một người, người kia cũng rất trẻ tuổi, cũng cùng ta không đánh không quen nhau. Cùng có thiên tư tuyệt đỉnh, chẳng lẽ các ngươi là huynh đệ?

- Rất giống?

Lục Ly lộ vẻ mừng rỡ, rối rít hỏi:

- Người kia có phải tên Lục Nhân Hoàng không?

- Đúng rồi!

Khuôn mặt già nhăn nheo run run, lão giả gật đầu nói:

- Quả thực tên Lục Nhân Hoàng, người kia thật sự là huynh đệ của ngươi?

- Không phải, đó là phụ thân của ta...

Lục Ly lúng túng vuốt sống mũi nói:

- Lão trượng, ngươi có biết phụ thân của ta hiện tại ở đâu? Ta vừa rồi định hỏi lão việc này.

- Ha ha ha!

Lão giả cười to, vuốt râu dài nói:

- Không ngờ là con của người quen cũ, chậc chậc, phụ tử các ngươi thật đúng là biến thái. Lúc phụ thân của ngươi lần đầu tiên đến Băng Ngục là ta đã chú ý hắn, khi đó mới là Địa Tiên đỉnh phong, nhưng rất nhanh đã đột phá Hóa Thần. Trước đó không lâu lần cuối gặp hắn, sức chiến đấu lên đến Hóa Thần đỉnh phong, mạnh hơn cả ta. Lão phu khi đó cảm thán, hậu sinh khả úy, hôm nay trông thấy ngươi, lão hủ không biết nên nói cái gì...

Mấy năm qua, sức chiến đấu của Lục Nhân Hoàng tăng vùn vụt, điều này khiến lão giả rất là kinh thán. Không ngờ rằng nhi tử của Lục Nhân Hoàng càng ghê gớm, có thể đánh chết luôn Nhan Chân. Lão giả bần thần, là thế đạo thay đổi hay vì bọn họ quá vô dụng?

- Lão trượng khen trật rồi!

Lục Ly khiêm tốn nói, theo sau hỏi:

- Không biết danh hiệu của lão trượng là...? Có biết phụ thân của ta hiện tại ở đâu không?

Lão giả có chút hổ thẹn nói:

- Thôi không nói ra tên thật của lão phu, mất mặt. Hiện tại đạo hiệu của lão phu là Vấn Thiên Đạo Nhân. Lão phu cũng không biết phụ thân của ngươi ở đâu, một mình hắn thường đi trong Băng Ngục, không ngừng khiêu chiến cường giả tiềm tu trong Băng Ngục, ban đầu luôn bị trấn áp, nhưng hắn phòng ngự rất mạnh, tốc độ rất nhanh, mỗi lần đều có thể thành công chạy trốn, hiện tại... phỏng chừng trong Băng Ngục ít có ai đánh thắng hắn.

- Ồ!

Lục Ly hơi rung động, không ngờ Lục Nhân Hoàng dũng mãnh như vậy, ở trong Băng Ngục một đường khiêu chiến cường giả, phải biết rằng người có thể tiềm tu trong Băng Ngục thì thấp nhất cũng là Hóa Thần cảnh, Lục Nhân Hoàng có thể sống tiếp xem như kỳ tích.

Nhưng thực lực của Lục Nhân Hoàng tiến bộ nhanh như vậy, phỏng chừng cũng là lần lượt trong chiến đấu kích phát ra tiềm lực. Một người bình thường trải qua chiến đấu sống chết, tiềm năng sẽ bị kích phát, đột nhiên ngộ đạo, thực lực tăng tiến vùn vụt cũng dễ hiểu.

- Đa tạ lão trượng!

Bình Luận (0)
Comment