Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Khủng bố!
Lục Ly âm thầm cảm khái một tiếng, khống chế Thiên Tà Châu dừng lại. Hắn tra xét đến Hỏa lão quái xuyên qua những thân thể lơ lửng, lao tới trước theo đường thẳng.
Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Hỏa lão quái đi vào Mộng Ngục, vẫn bay tới trước, chúng ta làm thế nào?
- Đợi!
Lung đạo nhân khép mắt lại, một bên cảm ứng một bên nói:
- Nhìn xem Hỏa lão quái dừng lại trong Mộng Ngục hay ra ngoài? Mặc kệ hắn trốn đi đâu thì ta đều có thể cảm ứng được. Đại nhân, hạt châu Thần Khí của người nhanh như vậy, hắn trốn không được.
Lục Ly chỉ có thể đợi, hắn không dám dùng thần niệm tra xét nhiều, sợ bị hút vào Mộng Ngục. Tuy rằng hắn có ngân long thủ hộ linh hồn, nhưng Mộng Ngục rất kỳ dị, cẩn thận là trên hết.
- Ủa?
Lung đạo nhân cảm ứng một phen, trên mặt đột nhiên lộ ra giật mình, kêu lên:
- Hỏa lão quái đang luyện hóa ấn ký của ta, hắn vận dụng loại kỳ hỏa thứ ba, tốc độ luyện hóa rất nhanh!
Vẻ mặt của Lục Ly trở nên nghiêm túc, nếu bị Hỏa lão quái luyện hóa ấn ký thì môi trường Ám Ngục cho hắn nhẹ nhàng chạy trốn. Đến lúc đó, Hỏa lão quái trốn trong giới nào đó, dù Lục Ly phát động nhiều người cũng không tìm nổi.
Lục Ly mắt lấp lóe, trầm ngâm, một lát sau hắn nói:
- Hay là đợi hắn ta luyện hóa xong ấn ký, ngươi lập tức ra ngoài thả ra một ấn ký khác, để xem hắn ta có thể kiên trì bao lâu trong Mộng Ngục.
- Không được.
Lung đạo nhân nói:
- Một khi hắn luyện hóa ấn ký xong lập tức xé rách hư không rời đi, chỉ cần hắn thành công đại na di trốn chạy, muốn tìm được hắn liền khó khăn.
Lục Ly lại đề nghị:
- Vậy thì ra tay công kích hắn? Khiến hắn không cách nào chuyên tâm luyện hóa ấn ký?
Lục Ly chỉ hướng Thần Thi:
- Có thể khiến Thần Thi xuất động, hắn không có linh hồn, sẽ không bị ảnh hưởng.
- Ừm, thử xem sao.
Lung đạo nhân gật đầu nói:
- Thật sự không được thì đành để ta hành động. Đại nhân nhớ tuyệt đối đừng ra ngoài, nếu ngươi rơi vào Mộng Ngục sẽ có rắc rối lớn.
- Biết!
Lục Ly thả Thần Thi ra ngoài. Thần Thi theo Lục Ly khống chế hóa thành sao băng lao về phía một đám thân thể và xác chết lơ lửng, tập trung vào Hỏa lão quái ngồi xếp bằng trên mặt đất, tung ra cú đấm.
- Ha ha!
Hỏa lão quái mở mắt ra, dường như đã sớm đoán được Lục Ly sẽ thả Thần Thi đi ra công kích, hắn châm biếm lớn tiếng nói:
- Lục Ly, muốn giết ta, dựa vào Thần Thi không có linh hồn thì không được, ngươi cùng Lung đạo nhân tự mình ra tay đi!
Dựa vào Thần Thi quả nhiên là không được, Hỏa lão quái lấy ra một lò lửa, rắc xuống vô số dúm lửa, lại bố trí ra lồng chụp lửa nhốt Thần Thi vào trong.
Thần Thi không có linh hồn, chỉ biết va đụng lung tung. Lục Ly có thể điều khiển chỉ huy, nhưng cường giả chiến đấu thì trong tích tắc có thể quyết định cục diện, chờ Lục Ly chỉ huy thì đã chậm.
Nếu như là Lục Ly hoặc là Lung đạo nhân khi thấy ngọn lửa sắp hại mình, hoặc là sớm công kích, phá vỡ ngọn lửa, hoặc lập tức rút lui.
Lục Ly thuật lại tình huống, Lung đạo nhân không còn cách nào khác, gật đầu với Lục Ly, Thiên Tà Châu ánh sáng chợt lóe, Lung đạo nhân xuất hiện ở bên ngoài.
- Grào grào!
Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời cuồng rống một tiếng, áo rách toạc, thân thể biến to và cao lên với tốc độ mắt thường có thể thấy, sau lưng hiện ra một cái đuôi, khuôn mặt trở nên dữ tợn, hóa thân thành một con đại tinh tinh hình người.
Trong tay Lung đạo nhân xuất hiện cây cột đá to lớn, gầm rống lao tới trước, rất nhanh đến phía trước Hỏa lão quái, đột nhiên đánh về phía Hỏa lão quái.
- He he!
Hỏa lão quái không hề rung động, vẻ mặt cười nhạt, sâu kín nói:
- Lung đạo nhân, đợi ngươi thật lâu, nếu ngươi dám tiến vào, vậy vĩnh viễn ở lại nơi này đi!
- Ly Hỏa Thuẫn!
- Lưu Tinh Thiên Hỏa!
- Quỷ Hỏa!
Hỏa lão quái không nhúc nhích, vừa thả ra Ly Hỏa Thuẫn, vừa thả ra Thiên Hỏa đầy trời, trong Thiên Hỏa phần lớn kèm theo Cửu Thiên Minh Hỏa.
Cùng lúc đó, Hỏa lão quái thả ra một loại Thiên Địa Kỳ Hỏa lúc trước không sử dụng. Trên người hắn dâng lên một loại lửa màu xanh sậm, lửa vừa hiện ra đã biến mất ở giữa không trung, giây sau xuất hiện gần người Hỏa lão quái, lửa lơ lửng trôi nổi, mặt trên trông giống khuôn mặt lệ quỷ, rất là kỳ dị.
Bùm!
Cây cột đá của Hỏa lão quái đập mạnh, Hỏa lão quái bị đánh bay, phun ra búng máu, rõ ràng bị thương.
- A!
Lung đạo nhân càng thảm, bên cạnh hắn xuất hiện hơn mười đoàn Quỷ Hỏa, đốt hắn la làng. Thiên Hỏa và Cửu Thiên Minh Hỏa từ trên trời rơi xuống quá dày đặc, thân thể của hắn quá lớn, không cách nào tránh thoát, bị hai đoàn Cửu Thiên Minh Hỏa bám vào, da dẻ cơ bắp bị đốt cháy với tốc độ mắt thường có thể thấy, Lung đạo nhân ăn đau không ngừng ngửa mặt lên trời gầm lên
Nếu chỉ là lửa thì có lẽ sẽ chỉ khiến Lung đạo nhân bị thương, ngặt nỗi nơi này là Ám Dạ Mộng Ngục. Lung đạo nhân chỉ lo dập lửa trên người, quên mất nơi này là Mộng Ngục khủng bố nhất.
Con ngươi của Lung đạo nhân dần dần mê mang, cuối cùng khó khăn lắm mới cứng rắn xé xuống mấy miếng thịt trên người, hất Cửu Thiên Minh Hỏa ra, nhưng dường như hắn rơi vào Mộng Ngục.
Thân thể Lung đạo nhân không tự chủ được bay lên cao, trên mặt lộ ra thống khổ dữ tợn, mắt khép kín, không phát ra chút âm thanh.
“Nguy!”
Lục Ly trong lòng trầm xuống, Lung đạo nhân rơi vào Mộng Ngục nhưng không đáng lo, với thủ đoạn của thần niệm chắc hẳn có thể phá tan Mộng Ngục, cuối cùng tỉnh táo lại.
Mấu chốt là bên cạnh còn có một Hỏa lão quái như hổ rình mồi, giờ phút này Lung đạo nhân tương đương hoàn toàn không đề phòng, Hỏa lão quái nếu thả ra vài đoàn Minh Hỏa thì Lung đạo nhân sẽ bị đốt thành tro tàn.
“Liều một phen!”
Lục Ly cắn răng, hắn tin tưởng ấn ký ngân long. Lục Ly lao ra khỏi Thiên Tà Châu, vọt vào trong Mộng Ngục, giơ thần binh xé gió chém về phía Hỏa lão quái định công kích Lung đạo nhân.
- Ha ha ha ha ha ha!
Hỏa lão quái thấy Lục Ly xông tới, chẳng những không kinh ngược lại cười to. Hắn hy vọng nhất là Lục Ly lao vào Mộng Ngục.