Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn tin tưởng với độ mạnh linh hồn Hóa Thần tiền kỳ của Lục Ly thì không thể nào ngăn được lực lượng của Mộng Ngục, cuối cùng sẽ vĩnh viễn bị Mộng Ngục cầm tù, chết ở đây.
Xoẹt!
Hỏa lão quái bị lực lượng thiên địa trấn áp, cuối cùng bị ánh đao màu đỏ máu chém bay. Lục Ly rất nhanh cảm thụ được luồng sức mạnh thần bí tràn vào trong hồn đàm của mình.
Đó là lực lượng không thể miêu tả, không giống như công kích linh hồn, ngược lại giống như truyền hình ảnh cảnh tượng vào não của hắn.
Trong hình ảnh, hắn cảm giác bốn phía hết thảy đều biến mất, phương xa bay tới một ít u hồn lệ quỷ, điên cuồng lao vào hắn, muốn xé rách hắn thành mảnh nhỏ.
- Xéo!
Lục Ly muốn giận dữ vung thần binh công kích lệ quỷ, nhưng không thể nhấc tay. Nhiều lệ quỷ bắt đầu xé thân thể của hắn, hắn cảm giác phi thường thống khổ, lại không cách nào phát ra bất cứ âm thanh. Hắn phát hiện thân thể và linh hồn của mình như tách rời ra, hắn không thể khống chế thân thể của mình, dù chỉ là động một ngón tay.
Loại cảm giác này phi thường kỳ dị, đáng sợ tới cực điểm!
Oong!
Ấn ký ngân long rốt cuộc sáng lên, bơi nhanh trong hồn đàm của Lục Ly. Một số năng lượng kỳ dị xuất hiện trong hồn đàm bị ngân long nhẹ nhàng cắn nuốt, Lục Ly cảm giác linh hồn lại có thể khống chế thân thể, hắn mừng rỡ mở mắt ra.
Lục Ly vừa hé mắt ra thì lộ vẻ mặt kinh khủng, bởi vì hắn phát hiện thân thể của mình trôi nổi giống hệt như những thân thể, xác chết lơ lửng giữa không trung.
Nếu không phải có ấn ký ngân long, e rằng cả đời hắn không tỉnh lại được.
- Ủa? Không thể nào!
Phương xa, Hỏa lão quái bay tới thì thấy Lục Ly mở mắt ra, thoáng chốc lộ vẻ mặt gặp quỷ. Hắn rõ ràng nhìn thấy thân thể Lục Ly lơ lửng, rõ ràng rơi vào Mộng Ngục rồi, vậy mà tỉnh táo nhanh như vậy? Điều này khiến người khó tin vô cùng.
Một thiên tài, có thể đạt sức chiến đấu cực kỳ cường đại vào lúc cực kỳ trẻ tuổi, nhưng độ mạnh linh hồn thì không thể nào thoáng chốc tăng vọt.
Dù mỗi ngày dùng linh dược hàng đầu, dù sao quá trẻ tuổi, mấy chục năm thì độ mạnh linh hồn có thể đạt đến tình trạng gì? Có thể so sánh với những lão quái sống hơn mấy trăm năm sao?
- Giết!
Lục Ly giật mình tỉnh lại, không có chần chừ lại lần nữa chém ra một đao về phía Hỏa lão quái. Hắn tuyệt đối không thể khiến Hỏa lão quái tới gần, nếu không thì Lung đạo nhân chắc chắn sẽ bị tươi sống đốt chết, hắn sẽ mất một vị đại tướng.
Ầm!
Hỏa lão quái bị chém bay ra, trong lòng hắn trở nên có chút chần chừ. Hắn biết giờ phút này là thời cơ tốt nhất đánh chết Lung đạo nhân, nhưng sát chiêu của Lục Ly quá lợi hại, Ly hỏa của hắn không còn nhiều, không thể chống chọi được lâu.
- Đi!
Cuối cùng Hỏa lão quái cắn răng chạy trốn hướng phương xa, hắn cũng không thể chống đỡ quá lâu trong Mộng Ngục, một khi rơi vào Mộng Ngục thì hắn chết chắc.
Hiện tại Lung đạo nhân rơi vào Mộng Ngục, Lục Ly không cách nào truy tung Hỏa lão quái, nếu Lung đạo nhân mấy ngày không tỉnh lại, vậy thì đủ thời gian cho hắn trốn thật xa, đến lúc đó sẽ luyện hóa ấn ký trong thân thể, Lục Ly hoàn toàn không tìm được hắn.
Lục Ly trơ mắt nhìn Hỏa lão quái chạy trốn, hắn không thể truy sát, bởi vì Hỏa lão quái đại na di thì hắn chẳng những không cách nào truy bắt Hỏa lão quái, bản thân hắn đều bị lạc phương hướng.
Hắn chỉ có thể ở đây đợi Lung đạo nhân tỉnh lại, hắn tin tưởng với thực lực của Lung đạo nhân sẽ không mất quá lâu để tỉnh lại.
Nếu qua một, hai ngày mà Lung đạo nhân còn chưa tỉnh, phỏng chừng Lục Ly muốn truy sát Hỏa lão quái cũng không dễ.
Lục Ly cho Lung đạo nhân ăn mấy viên thuốc chữa thương, sau đó đi vào Thiên Tà Châu, đi ra Mộng Ngục, yên lặng chờ đợi.
Thời gian dần trôi qua, Lục Ly càng lúc càng sốt ruột, ba canh giờ sau, Lung đạo nhân rốt cuộc ngửa mặt lên trời gầm rống mấy tiếng, mở mắt ra.
- Grào grào!
Lung đạo nhân tức lộn ruột, không ngừng gầm rống trút ra cơn giận và áp lực trong lòng.
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đi, lạnh giọng nói:
- Đừng gào nữa, không thì Hỏa lão quái chạy mất bóng, mau biến hình vào trong, chúng ta tiếp tục đuổi theo!
Lung đạo nhân kiềm nén lửa giận, biến thành hình người đi vào Thiên Tà Châu, vừa tiến vào hắn liền nổi giận đùng đùng nói:
- Đại nhân, đuổi theo hướng bên trái, suốt một đường thẳng, sau khi đuổi theo kịp Hỏa lão quái thì ta nhất định phải tự tay xé hắn!
Lung đạo nhân bị thương khá nặng, trên người có nhiều chỗ đều bị tổn thương, không phải vết thương bình thường, có mấy chỗ trực tiếp bị xuyên qua, vài khúc xương bị đốt.
Mấy năm nay Lung đạo nhân ít khi bị thương nặng như vậy, lúc trước bị Lục Ly buộc không có đường trốn, khúc sau giả vờ trở thành linh thú của Lục Ly rồi đánh lén, không ngờ rằng bị ấn ký ngân long suýt chút diệt linh hồn, cuối cùng thật sự thành linh thú của Lục Ly.
Chuyện này đã khiến Lung đạo nhân âm thầm nổi nóng bực tức không thôi, giờ bị một Hỏa lão quái tổn thương đến nông nỗi này. Hắn đường đường ma thú của Ma Vực, nếu bị Thần Linh đánh bị thương thì không có gì để nói, Hỏa lão quái là một phàm nhân, điều này khiến hắn có chút tiếp thụ không được.
Lục Ly không quan tâm Lung đạo nhân tức điên cỡ nào, hắn chỉ để ý Hỏa lão quái. Hắn khống chế tốc độ của Thiên Tà Châu bay nhanh nhất đuổi theo, Hỏa lão quái đã chạy trốn ba canh giờ, muốn đuổi theo phải mất chút thời gian, không nói bao lâu, nhưng cần tối thiểu bốn, năm canh giờ.
Bay hơn một canh giờ sau, không gian phía trước đột nhiên dao động, tiếp đó bay ra một đám sâu nhỏ.
Những con sâu thoạt trông bán trong suốt, chỉ to cỡ ngón cái, có thể thấy rõ mạch máu trên người, giống loài bò sát bình thường, nhưng mấy con sâu có bốn cái răng nanh sắc bén đến lạ thường.
Tốc độ của Thiên Tà Châu quá nhanh, cho nên con sâu bay ra trước nhất dính bẹp vào hạt châu. Phát sinh sự tình khiến Lục Ly kinh ngạc, mười mấy con sâu dính vào hạt châu bắt đầu cắn Thiên Tà Châu, hơn nữa Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, Lục Ly cảm ứng một chút, năng lượng nhanh chóng giảm bớt, cảm giác như bị mười mấy Lung đạo nhân công kích.