Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1714 - Chương 1702: Con Sâu Cái Kiến

Bất Diệt Long Đế Chương 1702: Con Sâu Cái Kiến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nữ tử tóc xanh có đôi cánh xinh đẹp này cùng đám người Thác Bạt Diệp hoàn toàn không cùng cảnh giới với nhau, thực lực hoàn toàn không ngang hàng nhau, đám người Thác Bạt Diệp cũng chỉ dám nghĩ ở trong lòng. Đương nhiên cũng vì sự khác biệt giữa thân phận thực lực mới khiến đám Thác Bạt Diệp có lòng muốn chinh phục.

Vụt!

Nữ tử tiến vào trong hư không thú, hư không thú mau chóng bay về hướng tây bắc, trong nháy mắt đã biến mất ở bầu trời xa xăm.

Hừ hừ!

Thác Bạt Diệp nhìn thấy hư không thú rời đi, ánh mắt lộ ra sát ý. Tốc độ của hư không thú nhanh bậc này, không khéo mấy ngày sau sẽ đuổi kịp Lục Ly. Một Thượng bảng Thần Linh truy sát một Thần Linh thông thường, Lục Ly còn có thể sống được sao?

Lúc này Lục Ly đang ở bên trong Thiên Tà Châu, Thần Thi mang theo Thiên Tà Châu chạy trốn, hắn cũng chưa biết nguy hiểm đang đến gần, phía sau có một Thượng bảng Thần Linh đang ngày càng đuổi tới gần hắn.

Địa đồ mà hắn đang cầm trên tay chính là địa đồ phía nam của Thần Giới.

Địa đồ này không được làm tỉ mỉ, nhưng phủ vực nào cũng có, thế lực của các đại tông phái ở phía nam Thần Giới cũng được ghi rõ, còn có một vài địa hình kỳ lạ, các đại thành trì cũng được ghi chú rõ ràng.

- Thượng Viêm Phủ ở tận cùng phía nam, bên cạnh quả nhiên là Khai Thiên Phủ. Ách... Thần Kiếm Sơn cách xa như vậy?

Lục Ly liếc nhìn địa đồ mấy lần, có chút đau đầu, Thần Kiếm Sơn ở hướng đông bắc của địa đồ. Từ Thương Viêm Phủ đi Thần Kiếm Sơn thì ít nhất phải ngang qua chín phủ vực, phủ vực ở Thần Giới rộng đến bao nhiêu? Lục Ly căn bản không dám tưởng tượng.

- Phía tây bắc lại đúng là Khai Thiên Phủ, Huyết Linh Nhi bay về phía đông!

Lục Ly nhìn lướt qua địa đồ, sai Huyết Linh Nhi sửa lại phương hướng. Muốn ra khỏi Thương Viêm Phủ thì đường ngắn nhất là đi qua Khai Phong Phủ, nhưng Khai Phong Phủ lại là phủ vực của Dực Thần, Lục Ly sao có thể tự chui đầu vào lưới? Hơn nữa Thần Kiếm Sơn ở phía đông bắc, hắn chỉ đành đi qua Đông Kỳ Phủ ở phía đông bắc.

Cũng may... Lục Ly thay đổi phương hướng, nếu không lâu nhất là nửa ngày sau sẽ bị truy binh truy đuổi.

Nhưng mà may mắn của hắn chỉ duy trì được trong vẻn vẹn tám ngày, tám ngày sau ở phía sau truyền đến tiếng xé gió, Huyết Linh Nhi nhanh nhạy lập tức báo cho Lục Ly biết. Lục Ly thu Thần Thi vào, Thiên Tà Châu biến thành một viên đá bình thường lăn vào trong một ngọn núi lớn.

- Ha ha!

Một giây sau nội tâm Lục Ly lập tức chìm xuống, hắn nghe được âm thanh rất quen thuộc, chính là giọng nói của Dực Thần:

- Lục Ly, đừng có ẩn nấp nữa, ân oán giữa chúng ta nên chấm dứt rồi!

Lục Ly dùng thần niệm quét ra thì thấy một nữ tử xinh đẹp bay ra từ trong cái miệng rộng của hư không thú. Dực Thần giống hệt với pho tượng ở Vũ Thần Cốc, dung nhan tuyệt mỹ, mái tóc màu xanh, sau lưng còn có đôi cánh chim màu lục.

Khóe miệng nàng cong lên thành nụ cười khiến người ta say đắm, bình thản nhìn Lục Ly giống như gặp lại tình lang xa cách lâu ngày...

Thực ra Dực Thần vẫn luôn chú ý tới Lục Ly, chú ý tới chuyện của Đấu Thiên Giới và Cửu Giới, bởi nàng để mắt đến Thiên Tà Châu hơn cả Nhan Thiên Cương, mặt khác nàng còn cảm thấy vô cùng hứng thú với Sát Đế Chân Ý.

Nàng từng có được một phần tư liệu, trên đó có ghi lại chi tiết những tác dụng kì diệu của Thiên Tà Châu. Nàng không quan tâm Thiên Tà Châu là Thần Khí siêu phẩm, cái nàng quan tâm chính là bảo tàng cất giấu trong Thiên Tà Châu, quan tâm tới những thần tài mà Thiên Linh Tử lưu lại và hàng vạn quyển thư tịch cấm chế ở bên trong đại điện...

Mặc dù nàng không biết được tường tận Thiên Linh Tử lưu lại bao nhiêu bảo tàng, nhưng nàng có thăm dò được chút ít tình báo. So với Lục Ly thì nàng càng hiểu rõ giá trị của những món đồ mà Thiên Linh Tử lưu lại, có được bảo tàng của Thiên Linh Tử còn giá trị hơn cả mười món Thần Khí siêu phẩm.

Còn có Sát Đế Chân Ý, đó là chân ý do Thần Giới chí tôn sáng tạo, nếu có thể lấy được chút thông tin từ chỗ Lục Ly, cảm ngộ được Sát Đế Chân Ý, nàng có thể sẽ đạt được tầm cao năm đó của Sát Đế.

Dù là Sát Đế Chân Ý hay Thiên Tà Châu đều khiến Dực Thần không tiếc giá nào hòng đoạt được. Cho nên từ khi biết Lục Ly sắp phi thăng nàng đã bắt đầu sắp đặt cho mấy người đi thăm dò xung quanh.

Thương Viêm Phủ ở ngay cạnh Khai Thiên Phủ, Lục Ly vừa vặn phi thăng đến Thương Viêm Phủ, nàng biết được tin này liền đến ngay lập tức. Đồng thời mua chuộc vài phủ quân như Tam Giác Nhãn Lý Cường chỉ để tóm được Lục Ly, đoạt lấy Thiên Tà Châu.

Nhìn Thiên Tà Châu ở phía dưới, cả tâm linh và thân thể Dực Thần đều thấy vui thích. Giống như lần đầu tiên gặp phải nam tử khiến nàng động tâm nhất, những khổ cực và trả giá trong khoảng thời gian này quả thực đều đáng giá.

So với Dực Thần đang vui sướng thì Lục Ly lại đau đầu, không biết sức chiến đấu của một Thượng bảng Thần Linh mạnh hơn phủ quân gấp bao nhiêu lần, dựa vào Thần Thi và Lung đạo nhân có thể ứng phó được không?

- Đáng tiếc thay, nếu như cho ta mười ngày nửa tháng thì tốt!

Lục Ly âm thầm tiếc rẻ, phong ấn của Thiên Tà Châu đã luyện hóa được quá bảy phần, lâu nhất là nửa tháng nữa sẽ luyện hóa xong. Lung đạo nhân và Thần Thi có thể chống đỡ được nửa tháng không? Phòng ngự của Thần Thi cũng mạnh, còn Lung đạo nhân không khéo sẽ bị đánh chết tươi.

- Dực Thần!

Lục Ly trầm ngâm trong chốc lát, quyết định kéo dài thời gian, hắn mở miệng nói:

- Ta biết ngươi muốn thứ gì, ta có thể giao Thiên Tà Châu cho ngươi, nhưng ta có một yêu cầu!

Dực Thần không thèm để tâm, ung dung đáp:

- Nói!

Lục Ly vừa luyện hóa Thiên Tà Châu vừa nói:

- Ta muốn được sống, ngươi mang ta đến Thần Kiếm Sơn, đến gần Thần Kiếm Sơn rồi ta sẽ giao Thiên Tà Châu cho ngươi ngay lập tức.

- Ha ha ha!

Dực Thần duyên dáng cười một tiếng, ngực rung động mãnh liệt, nàng mặc bộ nhuyễn giáp màu xanh lục, ngực phập phồng nhấp nhô trông cực kỳ mê người.

Không thể không nói, mặc dù là kẻ địch nhưng khí chất và dung mạo của Dực Thần đều khiến một nam nhân như Lục Ly rất thưởng thức.

Bình Luận (0)
Comment