Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thiên Tà Châu đã bị nàng luyện hóa hơn phân nửa, nàng cảm giác chỉ cần cho nàng thêm một ngày thời gian thì hạt châu này sẽ bị nàng khống chế hoàn toàn.
Mưu toan lâu như vậy, hao tốn rất nhiều đánh đổi, nàng rốt cuộc sắp thành công rồi, cho dù là người có nội tâm như nàng cũng có chút phấn khích.
Nghĩ đến bảo tàng Thiên Linh Tử để lại, nghĩ tới những tài vật giá trị liên thành, nghĩ đến mấy vạn cuốn bí tịch liên quan đến luyện khí, trận pháp cấm chế, khuôn mặt Dực Thần lại càng thêm ửng đỏ, mặt mày đều chứa nét cười giống như một quả phụ bao năm phòng đơn gối chiếc đang chờ đợi nam tử mình ngưỡng mộ đến sủng hạnh, kích động đến mức cả người đều run rẩy...
- Tốt lắm!
Nửa ngày sau Dực Thần đã cảm nhận được mối liên hệ tinh thần vẫn còn hơi yếu với Thiên Tà Châu, cơ thể nàng run rẩy kịch liệt, sau đó phóng thích thần niệm đi vào cảm ứng tình huống bên trong Thiên Tà Châu.
- Hả?
Trong không gian mờ ảo Dực Thần cảm ứng được bên trong Thiên Tà Châu có mấy đại điện, nàng còn cảm ứng được bên trong đại điện có vô số thư tịch cấm chế, còn có mấy phân điện chứa thần tài, nàng cũng thấy Thần Thi và Lung đạo nhân.
- Lục Ly đâu?
Nàng khẽ cau mày, nàng không hề phát hiện ra bóng dáng của Lục Ly ở trong mấy điện. Nàng tiếp tục thăm dò rốt cuộc cảm ứng được nội điện trung tâm, mới phát hiện ra Lục Ly đang ngồi xếp bằng phía trước một bộ xương khô, một tay hắn đang cầm lấy tay hài cốt, giống như... đang rót Thần Lực vào?
- Bộ xương khô này?
Dực Thần có kiến thức rộng rãi, cảm ứng một phen phát hiện ra bộ xương này không giống bình thường, bởi vì mỗi cái xương trên bộ xương đều giống như một cái thần binh, tuy rằng từ ngoài nhìn vào thì không có bất kỳ trận pháp cấm chế nào, nhưng bên trong mỗi cái xương đều mơ hồ có phù văn lấp lánh.
Bộ xương không phóng thích ra hơi thở cường đại nhưng mỗi cái xương đều tỏa ra ánh sáng lấp lánh, cảm giác giống như từng thanh Thần Khí sắc bén đang dần tỏa ra năng lực.
- Lục Ly!
Dực Thần ngay tức khắc truyền lời vào trong quát lớn:
- Ngừng luyện hóa ngay, bằng không những thỏa thuận lúc trước của chúng ta hết hiệu lực, chờ đến khi ta luyện hóa được Thiên Tà Châu sẽ lập tức bóp chết ngươi!
Lục Ly cảm ứng được có thần niệm quét vào, hắn liền biết Thiên Tà Châu đã bị Dực Thần luyện hóa, nhưng hắn ngoảnh mặt làm ngơ Dực Thần, tiếp tục điên cuồng rót Thần Lực vào bên trong bộ xương khô.
Bởi vì...
Giờ khắc này hắn đã có chút liên hệ Thần Linh mỏng manh với bộ xương, hắn sắp luyện hóa xong bộ xương này.
- Huyết Linh Nhi, xuất toàn lực kéo dài thời gian, ngăn cản Dực Thần luyện hóa Thiên Tà Châu!
Lục Ly âm thầm ra lệnh cho Huyết Linh Nhi rồi lập tức tiến vào trạng thái cảnh giới Linh Không, tất cả mọi chuyện bên ngoài đều không quan tâm. Hắn bây giờ đã là được ăn cả ngã về không, toàn bộ hi vọng đều đặt vào bộ bộ xương khô trước mặt này.
- Lục Ly, dừng lại, dừng lại ngay lập tức!
Tiếng thét của Dực Thần vọng vào trong căn nhà gỗ, nàng ở bên ngoài đẩy mạnh tốc độ luyện hóa Thiên Tà Châu, điên cuồng rót Thần Lực trong tay vào.
Tuy rằng nàng không biết bộ xương kia có tác dụng gì nhưng nàng có một linh cảm không lành, tựa như mọi chuyện đang dần đi về hướng không thể nào không chế được...
Vụt!
Một canh giờ sau bộ xương đột nhiên tỏa hắc quang ra vạn trượng, trên bộ xương còn phóng thích ra một luồng hơi thở khủng bố đến cực điểm khiến cho Lục Ly ở trước mặt bị chấn động đến suýt ngã ra mặt đất.
Con mắt Lục Ly đột nhiên choàng mở, liếc nhìn bộ xương trước mặt, cảm thụ hơi thở trên bộ xương, hắn bỗng nhiên có một cảm giác bộ xương này không giống với một bộ xương khô, mà càng giống với một thần binh sắc bén vô tận, lúc trước chỉ bị giấu trong lớp vỏ bọc, che đi năng lực.
Hiện tại, thần binh này đã rút ra khỏi vỏ!
- Ra tay!
Đã có liên hệ tinh thần với bộ xương, Lục Ly không dám chần chờ thêm. Bất luận thế nào cũng phải thử liều mạng một phen, nếu như bộ xương không thể nào giết chết hoặc là đánh bại Dực Thần thì hắn cũng đành chấp nhận...
Hắn lấy một khối Huyết Tinh Viêm từ trong hộp gỗ ra ném vào trong miệng bộ xương. Bộ xương này mở rộng miệng ngậm lấy Huyết Tinh Viêm, sau đó xương cốt trên người nó lại sáng lên, lần này phát ra từng luồng hào quang đỏ ngòm như máu.
- Thật thần kỳ!
Lục Ly thấy trên xương bộ xương xuất hiện những hoa văn đỏ như màu máu khiến cho bộ xương vốn đen xì này lại thành màu đen xen lẫn đỏ, lấp lánh sáng sủa. Lục Ly mơ hồ nhìn thấy bên trong xương có rất nhiều phù văn lóng lánh, mỗi chiếc xương dường như đều ẩn chứa sức mạnh cường đại.
- Ra ngoài, giết!
Một viên Huyết Viêm Tinh chỉ đủ để cho bộ xương phóng ra một chiêu, Lục Ly không dám bỏ lỡ quá nhiều thời gian, ngộ nhỡ năng lượng của Huyết Viêm Tinh lại tiêu hao hết?
Hắn và Thiên Tà Châu chỉ còn chút liên hệ tinh thần mỏng manh, hắn không hề nghĩ ngợi truyền tống bộ xương ra ngoài. Cả hắn cũng vọt ra xuất hiện bên trong tiểu điện của Dực Thần.
Vèo!
Gần như cùng một lúc Lục Ly đồng thời truyền tống Lung đạo nhân và Thần Thi ra. Nếu như muốn động thủ thì phải xuất toàn lực ra ứng phó, nếu như lần này không thể đẩy lùi Dực Thần, kẻ phải chết sẽ là hắn.
- Tự tìm chết!
Dực Thần vẫn kịp thời phản ứng sự xuất hiện trong nháy mắt của Lục Ly, cánh tay đẹp đẽ của nàng phóng tới đầu Lục Ly nhanh như chớp. Cánh tay này rất đẹp nhưng sức mạnh thật khủng bố, ngay cả Thiên Tà Châu đều không thoát khỏi cánh tay này.
- Công kích!
Lục Ly vừa nhảy ra đã hô lớn ra lệnh đồng thời cho Lung đạo nhân, Thần Thi và bộ xương khô, trong tay hắn xuất hiện thần binh để phóng thích sát chiêu của Sát Đế.
Xẹt xẹt!
Nhưng mà điều hắn không lường trước được chính là hắn còn chưa kịp ra tay, bộ xương bên cạnh đã xông ra ngoài, duỗi bàn tay xương cốt lớn ra tóm lấy Dực Thần, tốc độ nhanh đến mức cả Lục Ly và Dực Thần đều không kịp phản ứng.
Không sai!
Dù là Dực Thần vào lúc này cũng phản ứng không kịp, nàng chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên ánh sáng trắng, tiếp theo bàn tay đẹp của nàng bị một bàn tay xương xẩu bắt lấy.