Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy rằng Dực Thần chắc chắn sẽ không bỏ qua nhưng ít ra Lục Ly vẫn còn có chút năng lực tự vệ. Sự cường đại của bộ xương này khiến Lục Ly và Lung đạo nhân lấy làm kinh ngạc, bởi lẽ lực phòng ngự của chiến giáp Thần Khí vô cùng mạnh mẽ, Thần Thi còn không phá được, vậy mà bộ xương lại dễ dàng bóp nát.
Điều đáng tiếc chính là Huyết Viêm Tinh hơi ít, nhưng mà chỉ cần lần này thoát khỏi nguy khốn, đồng thời có thể tiến vào thành trì thành công là Lục Ly có thể mang thần tài trong kho châu báu của Thiên Tà Châu đi bán, sau đó nghĩ cách thu mua Huyết Viêm Tinh.
Thần Linh trong Thần Giới ức vạn vạn, Thượng bảng Thần Linh có trăm vạn, tuy rằng không chắc tất cả Thần Linh cấp bậc này đều ở trong bảng, nhưng ít nhất cũng chứng tỏ sức chiến đấu của Thần Linh cấp bậc này đều rất dũng mãnh.
Bộ xương khô Chiến Thần Thanh Vô Tẫn mạnh hơn so với Thượng bảng Thần Linh, hơn nữa còn rất cường đại, lúc nó công kích rõ ràng Dực Thần cũng không phản ứng kịp.
Cho nên bộ xương khô Chiến Thần là con át chủ bài của Lục Ly, là quân bài chưa ngả mạnh nhất của Lục Ly.
Ở Thần Giới rất dễ gặp hư không thú, đây là một loại sinh mệnh kỳ dị, sau khi bị luyện hóa thì chẳng khác nào một cơ thể nửa sống, chỉ cần luyện hóa ra hạch tâm thì bất cứ ai cũng có thể điều khiển.
Lung đạo nhân tốn mất nửa canh giờ mới luyện hóa xong, sau đó khống chế hư không thú bay xé gió, lỗ thủng bị Dực Thần đánh thủng kia cũng tự động phục hồi như cũ.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, Lục Ly lựa chọn bay về hướng đông bắc, đi qua Đông Kỳ Phủ, bên đó không phải địa bàn của Dực Thần. Khi rời khỏi Thương Viêm Thành hắn mới nghĩ cách trở thành phủ dân, có được tư cách tự do đi lại trong thành trì ở Thần Giới.
- Huyết Linh Nhi, ngươi tiếp tục luyện hóa Thần Thi!
Lục Ly xua tay với Thần Thi, trước mắt hắn vẫn dựa dẫm vào bộ xương khô kia, nhưng Thần Thi lại là sát khí có thể dựa dẫm lâu dài. Một khi Huyết Linh Nhi nắm giữ được toàn bộ pháp trận của Thần Thi, sức chiến đấu chắc chắn sẽ tăng vọt, đoán không chừng sức chiến đầu không hề thua kém gì Chiến Thần Thanh Vô Tẫn.
Hư không thú bay thẳng đi, Lung đạo nhân chưa vội luyện hóa Xích Mộc Lân mà tiếp tục nghiên cứu hư không thú. hư không thú có rất nhiều công năng, ví dụ như mở ra cấm chế, những thứ này đều cần phải khống chế.
Tốc độ của hư không thú rất nhanh, Lục Ly để Lung đạo nhân bay một quãng thời gian lại hơi thay đổi phương hướng, làm như vậy để nếu Dực Thần có truy kích cũng phải mất nhiều thời gian hơn.
Đồng thời Lục Ly còn để cho Lung đạo nhân tra rõ hư không thú, tránh cho Dực Thần còn lưu lại các loại ấn ký, từ đó dễ dàng lần theo bọn hắn.
Grào grào!
Bay chưa được bao lâu đã xuất hiện một con hoang thú, Lục Ly không có nhiều thời gian dây dưa cùng hoang thú, cũng không có tâm trạng đánh chết hoang thú lấy thần tài. Hắn thả vài Thạch Đầu Nhân ra dẫn dụ hoang thú, sau đó bay vòng qua.
Bay được nửa ngày, phía trước xuất hiện một tòa tiểu thành, xung quanh thành trì có nhiều Thần Linh hơn chút,có điều trông thấy hư không thú không ai dám chặn lại.
Dù sao ở Thần Giới những người có thể cưỡi hư không thú đã coi là nhân vật có địa vị, ngộ nhỡ trong đó có một vị đại năng Thần Giới, dây vào sẽ bị giết ngay lập tức.
Lục Ly rất muốn vào thành!
Vào thành rồi chắc chắn sẽ thấy các cửa hàng, chắc chắn còn có cả truyền tống trận, tốc độ rời đi của truyền tống trận nhanh hơn rất nhiều. Nhưng hắn không dám vào, không có thân phận phủ dân sẽ rất dễ bị phủ quân tóm lại. Mặt khác hắn còn giết chết phủ quân Thương Viêm Phủ, nếu như bị truy nã thì chẳng khác nào tự chui đầu vào rọ.
Né tránh thành trì tiếp tục bay đi, mấy ngày sau đó vẫn bình an vô sự. Tuy rằng liên tiếp gặp phải hoang thú nhưng chỉ là hoang thú cấp thấp nhất, để Thạch Đầu Nhân dẫn dụ là được.
Lúc vừa mới đi ngang qua thành trì kia, Lục Ly tìm vị trí của mình trên bản đồ, hắn phát hiện ra một vấn đề vô cùng đau lòng, giờ khắc này... hắn đang ở trung bộ của Thương Viêm Phủ.
Cưỡi hư không thú đi hết nửa phủ vực cần những một năm, hắn muốn đến Thần Kiếm Sơn phải ngang qua chín phủ vực, coi như trên đường vẫn bình an vô sự, hắn cũng phải mất thời gian là mười mấy năm!
- Mười mấy năm...
Lục Ly biết đối với Thần Linh mà nói, mười mấy năm chỉ là một cái chớp mắt, Thần Linh còn có thể sống được mấy vạn năm, mấy chục vạn năm cũng không có vấn đề. Nhưng từ khi sinh ra tới giờ Lục Ly mới được hơn ba mươi năm, bây giờ hắn tốn mất thời gian mười mấy năm đi đường?
Vù vù!
Lục Ly ngồi ở tiểu điện trong hư không thú, ánh mắt lại chìm vào hoang mang vô định, con đường phía trước bản thân nên đi thế nào, hắn cũng không biết.
Dựa theo kế hoạch lúc trước của hắn, đi tới Thần Giới sẽ né tránh đám người truy sát hắn là Nhan Thiên Cương, Dực Thần, Man Thần, mau chóng đến Thần Kiếm Sơn tìm Đấu Thiên Đại Đế, sau đó ở Thần Kiếm Sơn tiềm tu nâng cao thực lực.
Nhờ Đấu Thiên Đại Đế giúp đỡ tìm kiếm Lục Linh, chờ đến khi thực lực hắn nâng lên đến một trình độ nhất định sẽ dựa vào manh mối đi tìm Lục Linh.
Tìm được Lục Linh rồi hắn sẽ nghĩ cách trở về Đấu Thiên Giới, hoặc là nghĩ cách mang Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đến Thần Giới, như vậy thật hoàn mỹ.
Lý tưởng thì tươi đẹp, hiện thực lại vô cùng tàn khốc!
Sự rộng lớn của Thần Giới vượt quá sức tưởng tượng của hắn, sau khi đạt được Thần Cảnh thực lực rất rất khó tăng lên. Thần Giới nơi đâu cũng có nguy cơ bỏ mạng, lại thêm sau lưng có truy binh, đủ loại vấn đề vây khốn giống như những tòa núi đè nặng lên vai hắn.
Nhưng hắn không thể dừng bước, chỉ có thể gánh áp lực cực lớn bước từng bước tiến về phía trước, hoặc là sống trong huy hoàng, hoặc là rơi xuống vực thẳm tan xương nát thịt.
- Quên đi, tiếp tục đọc sách!
Lục Ly chui vào trong Thiên Tà Châu, quyết định bỏ ra mấy ngày đọc thư tịch về các loại trận pháp cấm chế để nội tâm được bình tĩnh, không được nôn nóng.