Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly còn biết được một thông tin, nếu như không muốn lang bạt trong mộ Nguyệt Đế, có thể đợi ở trong đại điện này, nơi này vô cùng an toàn. Nhưng nhất định phải ở trong này đủ một nghìn năm, chờ đến khi mộ Nguyệt Đế mở ra mới tự động truyền tống ra ngoài.
- Nghìn năm...
Lục Ly nghe tới đây liền cắt đứt luôn suy nghĩ này, chờ ở đây nghìn năm cho dù hắn không ngộp chết cũng sẽ điên mất.
- Cứ xông vào.
Lục Ly mím môi giữ vững tâm niệm, hắn không mong sẽ đoạt được bảo vật bên trong, chỉ mong sẽ bình an thuận lợi bước ra ngoài mộ Nguyệt Đế.
Lang bạt ở những nơi nguy hiểm này, chỉ cần không tham lam, khả năng tồn tại sẽ cao hơn rất nhiều...
Nửa ngày trôi qua, cửa vào mộ Nguyệt Đế vẫn chưa có dấu hiệu mở ra. Người bên trong đã lên đến bốn, năm nghìn người, hơn nữa xem tình hình người vẫn nườm nượp tiến vào không ngừng.
Trừ người của Bát Đại Thần Tông, còn có không ít võ giả từ các thế lực lớn nhỏ tiến vào, nhiều thì hơn trăm người, ít thì vài chục người, trong đại điện đâu đâu cũng có người.
Nghe lén hồi lâu, Lục Ly quả thực lại biết được một vài tin tức, tỷ như Bát Đại Thần Tông lần lượt là Tuyết Sơn Cung, Yên Vũ Lâu, Lăng Tiêu Các, Địa Sát Cung, Tứ Phương Điện, Ngũ Hành Sát, Huyền, Vô Cực Điện.
Đây là Bát Đại Thần Tông ở phía nam Thần Giới, toàn bộ đều tề tựu đông đủ, Lục Ly ngẫu nhiên được tham gia cuộc gặp gỡ long trọng nhất của thế hệ trẻ tuổi phía nam Thần Giới, không biết đây là vận may nghịch thiên, hay là... kém may mắn.
Bát Đại Thần Tông đều phái đến các thiên tài tinh anh trẻ tuổi, nam thì phong thái cao ngạo, nữ thì xinh đẹp tao nhã, không khác gì thiên thần, nữ thần trong truyền thuyết.
Người của Bát Đại Thần Tông rất ngạo mạn, hiếm cùng người khác tán gẫu. Có điều có không ít người đi tới bắt chuyện, hỏi han khách sáo. Lục Ly thấy người của Bát Đại Thần Tông chỉ đáp lại hời hợt, cùng lắm thì khách khí đối phó vài câu, xem ra có chút xa cách người nghìn dặm.
Có điều giữa Bát Đại Thần Tông với nhau cũng rất khách sáo, đặc biệt Tuyết Sơn Cung đều là mĩ nữ đỉnh cấp, các đệ tử tông phái còn lại đều qua chào hỏi, cười nói.
Công tử đỉnh cấp của các đại tông dường như đều chào hỏi thánh nữ Tuyết Sơn Cung. Lục Ly lặng lẽ đánh giá vị thánh nữ kia, quả thực thiên tư quốc sắc, trừ tính cách lạnh nhạt ra gần như không có khuyết điểm, là kiểu mĩ nhân khiến nam tử bình thường tới gần tim đập thình thịch, căng thẳng đổ mồ hôi...
Lục Ly không hứng thú với mĩ nhân!
Tim hắn đã sớm đóng băng, tại Thần Giới hiểm ác như vậy, nếu còn dám tơ tưởng nữ sắc sẽ càng chết nhanh hơn...
Hơn nữa...
Thân phận của hắn và những đệ tử thần tông này khác nhau như đom đóm và mặt trăng, hắn sẽ không tự rước lấy nhục, cũng không mơ tưởng hão huyền.
Hiện giờ hắn chỉ muốn sống tiếp, chỉ muốn đi Thần Kiếm Sơn, chỉ muốn tìm kiếm Lục Linh, những chuyện khác đều không hứng thú.
Lục Ly không quan tâm đám người Bát Đại Thần Tông bên kia, mà chỉ lắng tai nghe những chuyện liên quan đến mộ Nguyệt Đế. Hiểu biết được nhiều thông tin hơn, như vậy mới có thể sống sót trong mộ Nguyệt Đế.
Nghe được nửa ngày, Lục Ly biết được một vài thông tin, mặc dù không biết có hữu ích hay không nhưng hắn đều ghi nhớ tất cả trong lòng.
Vụt!
Lại qua một canh giờ, toàn bộ đại điện đột nhiên sáng bừng, ngay cả mặt đất cũng tỏa ra ánh sáng yếu ớt. Bên trong lập tức sôi nổi hẳn lên, vô số người ngồi xếp bằng đứng phắt dậy, mộ Nguyệt Đế hiển nhiên sắp mở, ai cũng không cam lòng chậm chân một bước.
Lục Ly không hề nóng lòng, hắn không muốn đoạt bảo, chỉ muốn ra khỏi mộ Nguyệt Đế an toàn. Hắn liếc nhìn một lượt tìm đoàn đội thích hợp nhất, chuẩn bị đi vào theo.
Đi vào cùng đoàn đội mạnh dọc đường đi sẽ an toàn hơn rất nhiều, nguy hiểm phía trước đều bị bọn họ giải quyết, Lục Ly chỉ cần im lặng theo sau, tìm kiếm lối ra là được.
Vụt!
Trên một mặt tường bỗng nhiên lóe lên từng tia sáng, những tia sáng này lan ra khắp tường, cuối cùng ngưng tụ thành mười vòng sáng.
Vòng sáng mỗi lúc một sáng, sau đó vách tường bên trong vòng sáng biến mất, mười cửa động tối tăm cực lớn xuất hiện. Đám người Lục Ly dùng thần niệm thăm dò bên trong, bên trong là một mảng đen ngòm, không tra được bất cứ thứ gì.
Mấy nghìn người trong đại điện lập tức chen nhau hành động, mỗi người chọn xông vào một cánh cửa, chỉ sợ người khác nhanh chân vào trước đoạt hết bảo vật bên trong.
Nằm ngoài dự đoán của Lục Ly, người của Bát Đại Thần Tông lại không vào ngay mà lạnh nhạt đứng im để người khác vào trước.
Lục Ly đứng ở một góc không nhúc nhích, hắn đang chờ người Bát Đại Thần Tông vào trước, hắn sẽ... theo đuôi bọn họ đi vào, bởi vì đoàn người này mạnh nhất!
Chẳng mấy chốc vài nghìn người đã tiến vào quá nửa, người của Bát Đại Thần Tông vẫn chưa hành động. Sau khi đã có hơn nửa người tiến vào, nhân tài của hai đại tông phái mới cùng nhau hành động. Hình như là người của Huyền
và Vô Cực Điện đi cùng nhau, tiến vào cánh cửa cuối cùng bên trái.
Sau đó lại có người của hai tông phái khác bước vào cánh cửa ở giữa, sáu đại môn phái còn lại chia thành hai đoàn, người Tuyết Sơn Cung, Lăng Tiêu Các và Yên Vũ Lâu đi cùng nhau bước vào cánh cửa thứ hai bên trái.
- Chà, cứ theo đoàn người này đi vào, sức chiến đấu của ba Thượng bảng Thần Linh chắc hẳn sẽ mạnh nhất!
Lục Ly âm thầm gật đầu, vừa nãy ở bên ngoài hắn nghe qua thánh nữ Tuyết Sơn Cung, Lăng Phi Độ của Lăng Tiêu Các, còn có Lâu Thập Nhị của Yên Vũ Lâu đều là Thượng bảng Thần Linh.
Hơn nữa ba người rõ ràng là đệ tử đỉnh cấp nhất của ba đại tông phái, bảo vật trên người hẳn rất nhiều, sức chiến đấu chắc chắn dũng mãnh.
Đương nhiên Lục Ly không đi theo ngay mà đợi nửa nén hương, cho đến khi người phía sau bước vào hết hắn mới đứng dậy đi đến cánh cửa thứ hai.
Vèo!
Vừa bước vào cửa lớn, trước mắt lóe lên luồng sáng trắng, quả nhiên có truyền tống cấm chế. Sau khi truyền tống ra ngoài, Lục Ly xuất hiện trên một cánh đồng hoang, cảm giác giống như đã thoát khỏi mộ Nguyệt Đế, được truyền tống ra địa giới bên ngoài.
- Đi!
Lục Ly nhìn xung quanh, tìm được một vài dấu chân liền đi theo chúng.