Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly thở dốc, Lung đạo nhân thấy vậy biết đường này không qua được, hắn day day trán nói:
- Đại nhân, mộ Nguyệt Đế này quá biến thái, cửa này căn bản không thể vượt qua, nếu không thì chúng ta tu luyện ở đây ngàn năm cũng được?
Lúc trước Lục Ly từng nói ngắn gọn vài câu về tình hình mộ Nguyệt Đế cho Lung đạo nhân, đối với Lung đạo nhân mà nói, thời gian nghìn năm chẳng là gì, ma thú Ma Vực còn sống đến mấy trăm nghìn năm. Hắn không muốn mạo hiểm, Lục Ly chết thì hắn chắc chắn cũng phải chết.
- Nghìn năm...
Khóe miệng Lục Ly lộ ra nụ cười khổ sở, nghìn năm không phải một năm, cũng không phải mười năm, nếu như chỉ là mấy năm thì nhẫn nại một chút sẽ qua. Cho dù là mười năm, Lục Ly cũng sẽ cắn răng chịu đựng.
Nhưng là nghìn năm, đối với Lục Ly mà nói đây là khoảng thời gian dài cỡ nào, lâu đời đến cỡ nào. Một mình hắn cô độc ở đây tu luyện ngàn năm? Hắn tin chắc bản thân sẽ phát điên.
phệ thần trùng đông như kiến, lực công kích lại quá mạnh mẽ, hắn hiện tại trừ cách dùng chiến giáp Linh Ẩn đi xuyên qua thì không còn bất kỳ cách nào khác.
Nhưng một khi sử dụng chiến giáp Linh Ẩn, Lục Ly sẽ không có đường lui, nếu như thần giáp bị gặm nát, theo đó phệ thần trùng cũng sẽ gặm nát hắn.
- Huyết Linh Nhi, ngươi có cách gì không?
Lục Ly thuận miệng truyền âm hỏi Huyết Linh Nhi một câu, Huyết Linh Nhi im lặng không truyền âm lại, Lục Ly cũng không ôm hi vọng nhiều, chỉ thuận miệng hỏi một câu.
- Có!
Điều khiến Lục Ly kinh ngạc chính là Huyết Linh Nhi đáp lại một câu chắc nịch, Lục Ly còn tưởng rằng nghe nhầm.
Huyết Linh Nhi lại truyền âm đến:
- Thực ra không phải ta có cách, mà dựa vào... Thần Thi này của chủ nhân!
- Thần Thi?
Lục Ly nhíu mày, sau đó ánh mắt sáng lên, dò hỏi:
- Ý ngươi là Thần Thi có thể chịu được phệ thần trùng?
- Ta cảm thấy có thể!
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Chủ nhân đừng quá kinh thường Thần Thi, dựa vào trực giác của ta, phệ thần trùng sẽ không phá được Thần Thi, ngay cả lớp vảy phía ngoài cũng không phá được!
- Sao có thể...
Lục Ly có chút không dám tin, tuy rằng Tử Đế từng nói cơ thể hắn là cơ thể mạnh nhất trong Thần Giới Tam Trọng Thiên. Nhưng vừa nãy Lục Ly đã được cảm nhận sâu sắc lực công kịch của phệ thần trùng, phòng ngự của Thiên Tà Châu có chống được không? Năng lượng tiêu hao đến mức nhanh hơn nước chảy.
- Chủ nhân có thể thử xem sao!
Huyết Linh Nhi rất tự tin truyền âm đến:
- Bằng hiểu biết của ta về Thần Thi, chắc chắn không xảy ra chuyện gì.
- Được!
Tuy rằng không quá tin tưởng nhưng chỉ cần Thần Thi rút lui nhanh, chắc hẳn sẽ không bị phá hủy.
Lục Ly vội vàng đi ngưng tạo Thạch Đầu Nhân, mấy trăm Thạch Đầu Nhân có thể giúp Thần Thi kéo dài thời gian, lực công kích mà Thần Thi hứng chịu sẽ không còn quá mạnh.
Hao tốn nửa canh giờ, Lục Ly đã ngưng tụ được hơn ba trăm Thạch Đầu Nhân, hắn tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu bay đi, chờ đến chỗ phệ thần trùng ẩn nấp thì dừng lại.
- Huyết Linh Nhi ra ngoài, đợi lát nữa ta để Thạch Đầu Nhân xông ra trước thì ngươi đi theo, tốc độ không cần quá nhanh, nếu như không chịu được thì phải lùi ngay lập tức, biết chưa?
Lục Ly dặn dò một câu, sau khi Huyết Linh Nhi đáp lại, hắn thả ra hơn trăm Thạch Đầu Nhân, chầm chậm phóng vào bên trong.
Vèo!
Thần Thi ở giữa đám Thạch Đầu Nhân, vừa bước về phía trước hơn trăm trượng, khe đá hai bên có vô số phệ thần trùng ào ào xông ra, bắt đầu cắn gặm Thạch Đầu Nhân điên cuồng.
Lục Ly nín thở, thần niệm khóa chặt vào Thần Thi ở giữa đám Thạch Đầu Nhân, không dám thở mạnh. Hắn phát hiện có mấy chục con phệ thần trùng bay tới chỗ Thần Thi, bò lên trên người Thần Thi bắt đầu cắn gặm.
- Tốt!
Cơ thể Lục Ly đột nhiên rung lên, bởi vì hắn phát hiện phệ thần trùng không thể phá vỡ phòng ngự của Thần Thi, ngay cả vảy bên ngoài Thần Thi cũng không thể cắn gặm.
Thần Thi đứng im tại chỗ, vảy màu hoàng kim lấp lánh ánh sáng nhàn nhạt, lưng thẳng tắp như một thanh kiếm dựng đứng, giống như một vị chiến thần vô địch.
- Chủ nhân, không sao rồi!
Âm thanh của Huyết Linh Nhi đúng lúc vang trong đầu Lục Ly, vô cùng tự tin nói:
- Thân thể này... Cường đại đến đáng sợ, căn bản không có cách phá hủy! Chủ nhân có thể để Thần Thi cầm theo Thiên Tà Châu đi ngang qua sơn đạo!
Toàn bộ Thạch Đầu Nhân đều bị phá hủy, Thần Thi vẫn đứng ngạo nghễ trên thông đạo, khắp người đều bị phệ thần trùng bao vây. Huyết Linh Nhi chưa vội khống chế Thần Thi lui về mà kiểm tra qua lại nhiều lần, dù sao bây giờ vẫn có thể rút lui, nếu khi vào sâu trong sơn đạo mới xuất hiện sự cố thì Lục Ly, Lung đạo nhân và nó đều chết.
Kiểm tra đúng nửa canh giờ, Thần Thi chậm rãi lùi về sau, Lục Ly thả Thạch Đầu Nhân ra hấp dẫn sự chú ý của phệ thần trùng, Thần Thi lắc người rũ sạch phệ thần trùng.
- Không có vấn đề gì!
Âm thanh của Huyết Linh Nhi vang lên trong đầu Lục Ly:
- Ta nãy giờ cảm ứng tình hình của Thần Thi, có thể khẳng định phệ thần trùng không phá được phòng ngự của Thần Thi.
- Được!
Lục Ly tăng thêm tự tin, thu Thần Thi vào, sau đó mau chóng khống chế Thiên Tà Châu lùi về. Đợi đến khi phệ thần trùng không đuổi theo nữa, Lục Ly tiếp tục ngưng tụ Thạch Đầu Nhân.
Lần này sau khi ngưng tụ mấy trăm Thạch Đầu Nhân, Lục Ly chưa vội thả ra ngoài mà truyền tống Thần Thi ra ngoài, một tay nắm chặt Thiên Tà Châu. Bàn tay Thần Thi rất lớn, bao kín toàn bộ Thiên Tà Châu, không có một khe hở để phệ thần trùng công kích.
- Đi!
Lục Ly ra lệnh, Thần Thi lập tức phóng về phía trước như gió lốc, vọt một phát nhảy vào bên kia sơn đạo, phệ thần trùng từ hai bên ào ra đông nghịt. Thần Thi liều mạng lao tới, xua hết toàn bộ phệ thần trùng.
- Xông, xông lên!
Lục Ly rống to, nội tâm căng thẳng đến cực điểm, thần niệm vẫn luôn khóa chặt lên Thần Thi, chỉ lo xuất hiện vấn đề.
Đây không phải trò đùa, hai bên sơn đạo có vô số phệ thần trùng xông ra như kiến, nhìn không thấy điểm cuối, một khi Thần Thi không chịu được, tất cả chấm hết.