Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Huyết Linh Nhi vô cùng chắc chắn nói:
- Ta cảm giác được nơi này có ít nhất ba tầng huyễn trận, đầu tiên là huyễn trận cảnh vật bình thường, thứ hai là huyễn trận linh hồn, thứ ba là huyễn trận lối ra. Muốn ra ngoài thì phải phá vỡ cả ba tầng huyễn trận, nếu không tuyệt đối sẽ không đi ra được.
- Huyễn trận linh hồn à?
Lục Ly hơi mơ hồ, nghĩ một chút nói:
- Ý ngươi là huyễn trận ở nơi này có thể ảnh hưởng tới linh hồn của ta à?
- Đúng!
Huyết Linh Nhi truyền âm:
- Ta đoán rằng những gì chủ nhân nhìn thấy, nghe được, cảm nhận được ở bên ngoài đều là thế giới hư ảo, tất cả đều là hiện tượng giả. Huyễn trận trực tiếp sinh ra từ bên trong linh hồn của ngài, làm ảnh hưởng tới năng lực phân biệt của ngài, khiến ngài không phân biệt được hư ảo và chân thực.
- Lợi hại!
Lục Ly âm thầm cảm khái, thần cấm này đúng là đoạt tạo hóa của thiên địa mà, quá huyền bí. Nếu quả thật như lời của Huyết Linh Nhi nói, cửa này sợ là rất khó qua được.
- Chủ nhân, ta đã nghĩ ra cách phá vỡ huyễn trận tầng thứ nhất rồi.
Huyết Linh Nhi truyền lời:
- Nhưng cần thời gian, có thể ít nhất là nửa năm, nhiều nhất là một, hai năm. Còn hai tầng cấm chế phía sau, dựa vào năng lực của ta thì không có cách nào, chỉ có thể dựa vào chủ nhân.
- Được, ngươi cố hết sức là được rồi!
Lục Ly nhẹ gật đầu, sau đó hắn đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi:
- Đúng rồi, Huyết Linh Nhi, ta từng nghe nói ở Thủy Nguyên Giới có một Thần Linh thu phục được một gốc Huyết Tiên Đằng, sau đó mang đến Thần Giới thôn phệ một loại thần tài nào đó, tổ tiên kia của ngươi được tiến hóa! Ngươi có biết Huyết Tiên Đằng kia tiến hóa như thế nào không? Bên trong phân điện kia có rất nhiều thần tài, nếu như ngươi có thể tiến hóa, cứ việc đi thôn phệ, bất kỳ loại thần tài gì ta cũng sẽ không tiếc.
- Tiến hóa à?
Huyết Linh Nhi hơi giật mình, trầm mặc một lát rồi truyền lời tới:
- Chuyện này ta không biết, chủ nhân thu ta vào đi, ta đi dò xét thử, xem xem có thần tài đặc biệt nào mà ta có thể luyện hóa được không?
- Được.
Trong lòng Lục Ly run lên, nếu như Huyết Linh Nhi có thể tiến hóa, hắn sẽ có trợ lực vô cùng lớn, có lẽ có thể phá vỡ tầng huyễn trận này.
Lục Ly truyền tống Thần Thi vào, mang vào bên trong phân điện chứa thần tài, hắn chỉ vào đống thần tài chất như núi nói:
- Cứ việc xem xét, chỉ cần cảm thấy luyện hóa có tác dụng với ngươi thì cứ nói cho ta.
Ù... Ù... Ù....!
Trong tay Thần Thi sáng lên một tia sáng màu đỏ như máu, sau đó một hư ảnh xúc tu màu đỏ máu ló ra, bay tới thần tài phía trước dò xét, bắt đầu dò xét từng cái.
Lục Ly khẩn trương chờ đợi, Huyết Tiên Đằng không biết tiến hóa như thế nào, cũng không biết phải thôn phệ, luyện hóa thần tài gì, chỉ có thể dựa vào bản năng cảm nhận, đống thần tài chất như núi trước mắt này, xem có đồ vật thích hợp nó hay không.
Gần nửa canh giờ, xúc tu của Huyết Linh Nhi thăm dò qua hơn phân nửa thần tài nhưng vẫn chưa có dừng lại, chuyện này khiến Lục Ly có hơi thất vọng.
Thiên Linh Tử để lại nhiều thần tài như vậy, Điếc đạo nhân cũng có thể nhận được thần tài cao cấp nhất, nơi này vậy mà không có thần tài mà Huyết Linh Nhi cần sao?
Sau nửa canh giờ, xúc tu của Huyết Linh Nhi thu hồi lại, một âm thanh khiến Lục Ly hoàn toàn thất vọng vang lên:
- Chủ nhân, ta không có cảm giác muốn thôn phệ thần tài ở đây, ta cảm thấy thần tài ở nơi này không thể trợ giúp ta.
- Ừm, vậy quên đi!
Lục Ly có chút tiếc nuối nói:
- Ngươi ra ngoài phá giải huyễn trận đi, ta đi đọc sách.
Không có cách, tất cả chỉ có thể dựa vào chính mình.
Sau khi Lục Ly để Thần Thi rời khỏi đây, lại truyền âm cho Điếc đạo nhân để hắn chăm sóc tốt Tiểu Bạch. Hắn giết chết Tam Giác Nhãn Lý Cường cầm không gian giới của hắn, có một ít Thần Nguyên, chí ít để duy trì mạng sống cho Tiểu Bạch trong mấy chục năm thì vẫn cần có Thần Nguyên.
Sau khi an bài xong xui, hắn bắt đầu bế quan đọc sách, lĩnh hội chân ý, tu luyện Thần Lực, tăng phúc thần hồn.
Cảm thấy cảm ngộ chân ý đúng là vô cùng khó khăn, Lục Ly đến Thần Giới lâu như vậy, tìm hiểu rất nhiều lần, chân ý vẫn không tiến triển chút nào.
- Đọc sách phương diện cấm chế trước, có lẽ sau khi có cảm ngộ sâu về cấm chế có thể làm cho chân ý của ta có tiến triển lớn.
Lục Ly quyết định vứt những chuyện khác sang một bên, tâm trí trở nên bình lặng.
Hắn có một ưu điểm cực kỳ tốt, đó chính là tâm tính. Đối mặt với bất kỳ tình huống gì, hắn đều có thể kịp thời điều chỉnh tâm tính cho thật tốt, vứt hết những chuyện phiền lòng, lo lắng kia sang một bên, toàn tâm đi làm một chuyện.
Bên trong đại điện, hắn an tĩnh đọc sách, thần thái bình tĩnh và chuyên chú, quên đi hết tất cả, hắn chuẩn bị liên tục bế quan cho đến khi Huyết Linh Nhi phá vỡ lớp cầm chế thứ nhất rồi nói tiếp.
Thời gian lặng yên trôi qua, hắn bế quan bên trong hoàn toàn không cảm nhận được, chớp mắt đã năm tháng đi qua.
Mấy tháng này bên ngoài vẫn luôn yên tĩnh, không chỉ không có bất kỳ người nào tới, mà ngay cả một Thạch Đầu Nhân cũng chưa từng trở về.
Huyết Linh Nhi không có bất kỳ phản ứng gì, liên lục duỗi xúc tu vào lòng đất, trong năm tháng nhìn như nó không có tiến triển chút nào, không truyền âm cho Lục Ly một lần.
Nó không truyền âm, Lục Ly cũng không để ý tới chuyện bên ngoài. Thời gian mấy tháng này Lục Ly đã đọc mấy trăm quyển sách liên quan tới phương diện huyễn cảnh, mức độ hiểu rõ huyễn trận tăng lên rất nhiều.
Thiên Linh Tử không hổ là Thần Tượng Tông Sư, mỗi một bản sách được lưu lại đều là tinh hoa, bất kỳ một quyển sách gì từ bên trong truyền ra đều là trân phẩm. Tàng thư do Thiên Linh Tử góp nhặt cả đời, không có một quyển nào là vật cấp thấp, mà đều là Thần Thư về trận pháp cấm chế cao cấp nhất.
Lục Ly giống như một đứa con nít mới vừa đi vào võ đạo, liều mạng tiếp thu kiến thức võ đạo. Giờ phút này lặng yên trong đó như thế, cũng bởi vì hắn là thật lòng yêu thích trận pháp cấm chế. Kiến thức ở đây quá mênh mông, có rất nhiều kiến thức dính tới quy luật trời đất, nguyên lý trời đất đối với hắn vô cùng có lợi.