Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1963 - Chương 1951: Ỷ Lại

Bất Diệt Long Đế Chương 1951: Ỷ lại

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Không ai còn dám làm loạn, bao gồm cả đám Nguyệt Ảnh, vạn nhất bọn hắn vừa xông lên liền bị đại trận giảo sát thì sao?

Bởi thế sáu người quyết định tấn công từ xa, trước oanh nát phá mở đại trận, xác định không còn pháp trận sau đó mới tiến lên, như vậy người Đồ Thần Điện liền thành ba ba trong hũ, đừng hòng chạy thoát một ai.

Rầm rầm rầm!

Hơn vạn người đồng loạt phóng thích công kích từ xa, trường diện rất là tráng quan, lưu quang bay vụt đầy trời, từng con Cự Long, từng đạo cột sáng, quyền phong, đao mang, kiếm ảnh, tinh mang... đủ loại công kích trút nghiêng. Huyễn trận và sát trận dưới Côn Luân Sơn bị đánh lộ ra, hai đại trận không ngừng lấp lánh quang mang, rõ ràng đang phải gánh chịu lực công kích vô cùng khủng bố.

- Điện chủ...

Triệu Hỉ có chút lo lắng nhìn xuống dưới, sát trận và huyễn trận đều ở bên ngoài, không được Thiên Ngục Trận và Vạn Long Tỏa Khung Trận bảo hộ, cứ tiếp tục thế này rất dễ bị oanh phá.

- Không sao cả!

Lục Ly khoát tay nói:

- Sát trận này có thể giết chết mấy ngàn người đã không sai lắm rồi, oanh phá thì oanh phá thôi, chẳng qua với tình hình này chí ít cũng phải mất một ngày, cứ để bọn hắn oanh đi, đợi lúc chúng oanh kích Thiên Ngục Trận lại gọi ta.

Nói xong Lục Ly quay người mang theo Trì Hi Nhi đi về thành bảo, phía ngoài sát trận và huyễn trận phải cần oanh một ngày, Lục Ly chuẩn bị đợi khi bọn hắn oanh phá mới lại đến xem, sắc mặt Trì Hi Nhi rất khó coi, Lục Ly muốn mang nàng đi về nghỉ ngơi.

Tiến vào thành bảo, hai chân Trì Hi Nhi mềm nhũn, Lục Ly vội vàng ôm lấy nàng, trực tiếp đưa vào phòng nghỉ, đặt nàng lên giường. Tay Trì Hi Nhi lại vẫn nắm chặt Lục Ly không thả ra, nàng ngước mắt lên, thần sắc đáng thương nhìn Lục Ly nói:

- Ca, ngươi ở lại đây bồi ta một lúc được không? Đoạn thời gian này ngươi không ở Côn Luân Sơn, ta chưa lần nào ngủ ngon, thường xuyên gặp phải ác mộng.

- Ừm!

Lục Ly không dám động, an vị ở bên giường, đưa tay khẽ vuốt mái tóc Trì Hi Nhi nói:

- Ngươi ngủ một giấc thật ngon, ca ở ngay chỗ này, không đi đâu cả!

- Ừm!

Trên khuôn mặt tái nhợt của Trì Hi Nhi lộ ra ý cười rạng rỡ, sau đó nhắm mắt lại, rất nhanh liền trầm trầm ngủ say, thân hình nhỏ nhắn co ro, nhìn qua như một chú mèo nhỏ, khiến người bất giác sinh lòng thương yêu.

- Ai...

Lục Ly khẽ thở dài, Trì Hi Nhi ỷ lại hắn như vậy, hắn lại sẽ có một ngày rời khỏi Đồ Thần điện, đến lúc đó Trì Hi Nhi phải làm sao? Chẳng lẽ cứ đi theo hắn? Như thế cũng không phải cách hay.

- Sau này hẵng tính!

Lục Ly lắc đầu, ngồi xếp bằng bế quan ngay bên giường. Bên ngoài vọng đến từng hồi tiếng ầm ầm, Trì Hi Nhi và Lục Ly lại mặc kệ không quản, một người ngủ ngon lành, một người thì tập trung tinh thần bế quan tu luyện.

Không ngoài dự liệu của Lục Ly, phía ngoài huyễn trận và sát trận bị đánh nguyên suốt một ngày mới oanh phá được. Lúc sáu đại thế lực tưởng là toàn bộ đại trận đã mở ra, sát khí đằng đằng chuẩn bị xông giết, Thiên Ngục Trận hiển lộ ra.

- Tiếp tục oanh!

Cung chủ Thủy Nguyệt Cung nổi giận đùng đùng quát, lần này Thủy Nguyệt Cung đã chết không ít người, nàng cũng vung đi ra. Bất kể Đồ Thần điện bố trí bao nhiêu pháp trận cấm chế, các nàng đều sẽ một đường đánh tới, oanh phá hết thảy. Lần này không san bằng Đồ Thần Điện, nàng quyết không bỏ qua.

Lục Ly đi ra nhìn một lúc, cảm ứng tình trạng Thiên Ngục Trận một phen, rất nhanh lại quay về thành bảo. Thiên Ngục Trận không tính quá mạnh, nhưng chỉ bằng một vạn một ngàn người này mà muốn oanh mở thì cũng không phải chuyện đơn giản, Lục Ly dự đoán không mất một hai tháng thì đừng hòng oanh phá được.

Về lại thành bảo, Lục Ly không lập tức bế quan mà cảm ứng một phen, xác định Thiên Ngục Trận còn trụ được, lúc này mới an tâm.

Trì Hi Nhi đã sớm tỉnh, thấy Lục Ly đi về, khôn khéo ngồi ở một bên, nhìn Lục Ly hỏi:

- Ca, tình tình bên ngoài thế nào rồi?

- Ha ha!

Lục Ly khẽ cười nói:

- Thiên Ngục Trận còn chưa bị oanh phá, ta muốn đợi bọn hắn oanh phá Thiên Ngục Trận, sau đó để bọn hắn công kích Vạn Long Tỏa Khung Trận chừng mấy tháng, rồi thả ra Thần Thi đồ sát một trận, bọn hắn tự nhiên sẽ thối lui.

- Thần Thi?

Trì Hi Nhi nhớ tới cỗ thi thể không đầu kia, có chút sợ sệt rụt rụt đầu. Miệng môi khẽ động, tựa hồ muốn hỏi điều gì, song lại không nói ra được.

- Ha ha! Nha đầu!

Lục Ly mỉm cười giải thích nói:

- Ngươi có thể xem cỗ thi thể kia như một khôi lỗi, thứ này không phải do ca luyện chế ra. Mà là chủ nhân thi thể luyện chế ra, nghe nói đây là nhục nhân mạnh nhất trong Thần Giới Tam Trọng Thiên, chủ nhân thi thể giao nó cho ta, ta phải giúp hắn làm hai chuyện.

- À à!

Mặt Trì Hi Nhi đỏ lên, có chút thẹn thùng nói:

- Là ta trách nhầm ca.

Trì Hi Nhi vốn tưởng Lục Ly dùng thi thể cường giả để luyện chế thành khôi lỗi, làm vậy chính là tà môn ma đạo, rốt cuộc người chết là lớn, luyện chế di thể người khác... nói kiểu gì cũng cũng là điều rất tà ác

- Toàn lực công kích cho ta!

Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng quát lớn, là sơn chủ Hổ Lang Sơn đang ra lệnh, hắn và đám người Nguyệt Ảnh cũng gia nhập đội ngũ công kích. Bọn hắn chuẩn bị toàn lực oanh phá đại trận này, đồ sát sạch sẽ đám người Lục Ly, bằng không khó mà phát tiết cảm giác ức chế trong lòng.

- Lực mạnh chút, nhìn cái gì, đang nói ngươi đấy, đừng có lười biếng!

- Nguyệt Ảnh, ngươi chưa ăn cơm đấy à? Sao công kích yếu thế? Tăng mạnh cường độ, rất nhanh liền có thể phá mở, bố mày đứng đây chờ các ngươi.

- Chậc chậc, Đại Ngưu, ngươi nhìn dáng người cung chủ Thủy Nguyệt Cung đi. Gương mặt kia, bờ mông kia... chậc chậc, ta mà được đâm vào từ đằng sau, nhất định rất sướng, hay là quay đầu chúng ta bắt nàng lại, thử xem thế nào...

Đám võ giả Đồ Thần Điện đứng ở bên ngoài hộ tráo, không ngừng chỉ trỏ nghị luận. Nhất là mấy tên lão sắc lang bình phẩm từ đầu đến chân cung chủ Thủy Nguyệt Cung, lời lẽ hạ lưu dâm tà, khiến cung chủ Thủy Nguyệt Cung nghe mà tức điên.

Một tháng!

Công kích suốt một tháng, Thiên Ngục Trận vẫn chưa bị phá.

Bình Luận (0)
Comment