Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phải biết, dù có là thủ lĩnh thế lực thượng phẩm tới đây, đám quân sĩ này cũng sẽ không quỳ, trừ phi là đại nhân vật thế lực siêu phẩm xuất hiện...
- Thân phận Bàn Vũ Thấm rốt cục là gì?
Chính bản thân Lục Ly cũng bị dọa sợ, hắn chỉ muốn miễn phí vào thành, không ngờ lệnh bài này lại có uy lực lớn đến vậy. Hắn ngượng ngùng thu lại lệnh bài, nhàn nhạt nói:
- Ta có thể vào thành được chưa?
- Đương nhiên, mời đại nhân!
Tên thống lĩnh kia hung hăng trừng mắt nhìn tên quân sĩ cản lại Lục Ly khi trước, sau đó cười bồi nói. Lục Ly không dám ngừng lâu, rảo bước đi vào trong thành, rất nhanh liền tan biến.
Thẳng đến khi thân ảnh Lục Ly khuất hẳn, tên thống lĩnh mới đứng dậy, mấy tên quân sĩ vặn hỏi Lục Ly vừa rồi đều chảy đầy mồ hôi lạnh.
Một tên Đại Năng Thần Giới vừa khéo phải vào thành, nhìn thấy cảnh này, yên ắng đi đến bên người tên thống lĩnh, nhỏ giọng hỏi:
- Lão Hạ, đây là người nào? Sao các ngươi có vẻ sợ thế?
Thống lĩnh xoa xoa mồ hôi trên trán, nhìn chung quanh một cái, sau đó thấp giọng nói:
- Thứ hắn cầm chính là Bàn Vương Lệnh, lệnh bài này là do Bàn Vương đích thân phát ra, chỉ có ba mươi chiếc.
Chậc chậc
Tên Đại Năng Thần Giới kia hít sâu một hơi khí lạnh, âm thầm nhớ kỹ hình dạng Lục Ly. Sau khi đi về nhất định phải dặn dò người mình, tuyệt đối không thể trêu chọc người này.
Sắc trời đã tối, Lục Ly vốn định lập tức đi Bàn Vương Điện, nhưng nhìn lên sắc trời, ngẫm lại thấy tốt nhất vẫn nên nghỉ lại một đêm, đợi sáng mai rồi tính. Đêm hôm khuya khoắt đi bàn chuyện cũng không thích hợp, vạn nhất Bàn Vũ Thấm không ở Bàn Vương Điện, đến lúc đó Diệp Khai còn phải đi mời nàng.
Lục Ly muốn tìm người dò la tình hình, nếu có thể không đi Bàn Vương Điện mà vẫn mua được thần bia, Lục Ly thực không muốn đi làm phiền Bàn Vũ Thấm, bởi vì hắn không muốn thiếu nợ người khác quá nhiều. Ngoài ra, khả năng thân phận địa vị Bàn Vũ Thấm không thấp, nếu chỉ là tiểu thư Bàn gia bình thường, Lục Ly sẽ không có nhiều cố kỵ đến vậy, nhưng giờ biết rồi, hắn không dám tùy tiện đi tìm nàng.
Trong thâm tâm Lục Ly cũng có ngạo khí, không muốn dựa vào nữ nhân quá nhiều, làm vậy sẽ khiến hắn có cảm giác như đang ăn bám. Năm đó Bạch Thu Tuyết và Khương Khinh Linh cũng là như vậy, Lục Ly vẫn luôn một mực cố gắng duy trì tôn nghiêm và ngạo cốt của nam nhân.
Tiến vào khách sạn lần trước, thuê một tiểu viện, sau đó gọi phục vụ tới, ném cho đối phương một ngàn thần nguyên. Người kia lập tức hiểu ý, khom lưng nói:
- Đại nhân có chuyện gì, cứ việc phân phó.
Lục Ly thuận miệng hỏi:
- Trừ Bàn Vương điện, còn đại thương hội nào có thể mua được thần tài và bảo vật?
- Có!
Tên phục vụ đáp lời rất nhanh:
- Còn có hai đại thương hội, một là U Yến Điện, hai là Bắc Tuyết Điện. Hai nơi này đều là đại thương hội tại U Yến chi địa, U Yến Điện lấy đấu giá làm chủ, Bắc Tuyết Điện thì lấy bán thần tài phổ thông làm chủ, số lượng nhiều giá cả thấp.
- Đấu giá hội?
Lục Ly khẽ chau mày, hắn không mấy hứng thú với đấu giá hội. Bởi vì thứ vốn giá cả không cao, nếu có người tranh đoạt, giá cả sẽ nhảy lên mấy lần. Hắn kiếm thần nguyên cũng không dễ, không thể tùy tiện tiêu xài.
Bắc Tuyết Điện chủ yếu bán thần tài phổ thông, xem ra là lấy lượng bù chất, chắc sẽ không có thần bia. Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi tiếp:
- Ngươi biết thương hội nào có bán thần bia không?
- Thần bia?
Tên phục vụ từng có nghe nói qua về loại bảo vật này, nhưng rõ ràng không biết tình huống cụ thể, bèn lắc đầu nói:
- Thần bia quá tôn quý, đó là chí bảo, tiểu nhân làm sao biết được? Đại nhân có thể tới Bàn Vương Điện và U Yến Điện thử vận may xem sao.
- Được, cầm thần nguyên ra ngoài đi.
Lục Ly phất phất tay, tên phục vụ lập tức bái tạ cầm thần nguyên lui ra, trên mặt toàn là hỉ sắc. Tùy tiện trả lời mấy câu không ngờ lại được một ngàn thần nguyên, đây chính là bổng lộc một năm của hắn.
- Ngày mai tới U Yến Điện hỏi thử xem.
Lục Ly quyết định trước đi U Yến Điện hỏi thử, nếu không có, vậy thì chỉ còn cách đi Bàn Vương Điện.
Một đêm vô sự, ngày thứ hai mặt trời vừa lên Lục Ly liền mở mắt, rửa ráy một phen, sau đó rảo bước đi ra, trực tiếp tới một tòa thành bảo lớn ở phía tây quảng trường.
Tiến vào trong, Lục Ly nói muốn mua bảo vật, giá trị từ một ức thần nguyên trở lên, thị nữ tiếp tân trong điện lập tức cung kính rất nhiều, dẫn Lục Ly đi đến một thiền điện.
- Chào quý khách!
Trong thiền điện là một tên quản sự tương tự như Diệp Khai khi trước, trên mặt hiện đầy ý cười tươi rói, rất là khách khí. Đối đãi khách nhân, người làm ăn thường thường đều khách khí thế cả, nhất là với khách xộp.
Đợi thị nữ dâng trà xong xuôi, Lục Ly đi thẳng vào vấn đề, hỏi:
- Trương quản sự, chỗ này của ngươi có thần bia không?
- Thần bia?
Ý cười trên mặt Trương quản sự lại tươi thêm mấy phần, lập tức hồi đáp nói:
- Trước mắt trong điện có hai tấm thần bia, một tấm là trung phẩm, một tấm là siêu phẩm. Tấm thần bia siêu phẩm này mới vừa được đào lên không lâu, được đến ở ngay trong tây nam bộ Quỷ Vương Cốc.
- Trung phẩm? Siêu phẩm?
Lục Ly có chút mơ hồ hỏi:
- Khác nhau ở chỗ nào?
Trương quản sự ngạc nhiên nhìn Lục Ly, đã có thể mua được thần bia, Lục Ly chắc phải xuất thân từ đại thế lực, tại sao ngay cả những thường thức này đều không biết?
Song Trương quản sự vẫn kiên nhẫn giải thích:
- Thần bia cũng tương tự như Thần khí, chia làm thánh phẩm, siêu phẩm, thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm. Đẳng cấp khác nhau, cấp bậc và số lượng chân ý đạo vận ẩn chứa trong thần bia cũng khác nhau, tỳ như trong tấm thần bia trung phẩm này của chúng ta ẩn chứa sáu chân ý đạo vận trung phẩm. Còn thần bia siêu phẩm kia thì lại ẩn chứa một chân ý đạo vận siêu phẩm, ba chân ý đạo vận thượng phẩm, mười chân ý đạo vận trung phẩm.
- Thì ra là thế!
Lục Ly khẽ gật đầu, tiếp tục dò hỏi:
- Giá tiền thì sao? Có thể trực tiếp mua sắm không?
- Thần bia trung phẩm có thể trực tiếp mua sắm!