Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trương quản sự sảng khoái nói:
- Giá cả? Ta cũng không thách, chỉ một giá thôi, một ức thần nguyên. Riêng thần bia siêu phẩm thì không cách nào trực tiếp mua sắm, ba ngày sau trên đấu giá hội, người trả giá cao nhất sẽ được.
- Trên đấu giá hội?
Lục Ly ngấm ngầm quệt môi, bất kỳ bảo vật gì, một khi lên đấu giá hội liền không cách nào khống chế giá cả. Thậm chí nếu tin tức truyền ra, không chỉ đại thế lực tây nam bộ tới tham dự, các đại thế lực trên khắp U Yến chi địa cũng có thể sẽ đến tham dự đấu giá.
Lục Ly chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi dò:
- Tấm thần bia siêu phẩm kia thường thường sẽ được đấu giá bao nhiêu?
Nếu là mười mấy ức gì đó, Lục Ly sẽ cắn răng đi mua, được đến tấm bia thần này nói không chừng sẽ giúp chiến lực hắn phi tốc tiêu thăng. Bên trong ẩn chứa nhiều chân ý đạo vận như vậy, cầm về tất có thể khiến cho rất nhiều người tại Đồ Thần Điện nhanh chóng cảm ngộ chân ý, tăng thêm chiến lực.
- Thường thường...!
Trương quản sự trầm ngâm một lát mới nói:
- Lần trước có một tấm thần bia tương tự, ta nhớ hình như sau cùng bán ra với giá ba trăm ức thần nguyên.
- Ba trăm ức...
Lục Ly tròn mắt, triệt để từ bỏ ý định, hắn chỉ có hơn hai mươi ức thần nguyên, e là chỉ mới đến được giá đáy ...
- Có thể mang ta đi xem tấm thần bia trung phẩm kia không?
Lục Ly hỏi, nếu tấm thần bia trung phẩm kia hữu dụng, vậy liền bỏ ra một ức mua về.
- Có thể, mời!
Trương quản sự đứng dậy dẫn Lục Ly đi ra mặt sau, qua bảy tám hành lang, tới trong một đại điện. Nơi này có hai tên võ giả trấn thủ, Trương quản sự khua tay nói:
- Đi khiêng thần bia số mười tám ra đây.
Hai tên võ giả tiến vào trong một gian phòng, rất nhanh liền khiêng ra một tấm bia đá màu đen, tấm bia đá này hình trụ nhìn như viên thuốc, phía dưới có cái bệ. Cao chừng hơn một mét, mặt trên điêu khắc mấy chữ lớn rồng bay phượng múa.
Thần bia đã có chút năm tháng, mặc dù chất liệu nhìn qua hẳn là rất không sai, chỉ là vẫn lưu lại chút dấu vết tháng năm, một ít chữ đã mờ không thấy rõ.
- Hả?
Lục Ly tử tế phân biệt những chữ lớn kia, trong lòng đột nhiên hơi có chút xúc động, ở bên trong những chữ lớn rồng bay phượng múa đó, hắn phát hiện đạo vận. Rất rõ ràng, chủa nhân thần bia đã khắc họa chân ý mà bản thân cảm ngộ được vào trong những chữ lớn này, để cho đời sau cảm ngộ.
Số lượng chữ lớn không nhiều, tổng cộng gần trăm, mặc dù có mấy chữ đã thấy không rõ, nhưng trước sau nối liền vẫn có thể xem hiểu ý tứ. Đây là kí sự về cuộc đời một vị cường giả, kể hắn phi thăng từ nơi nào, lăn lộn ở Thần Giới bao nhiêu năm, cuối cùng tới U Yến chi địa, trở thành thủ lĩnh một đại thế lực, trước khi thọ nguyên hao hết thì khắc xuống tấm bia đá này, để cho đời sau quan sát học tập.
- Quả nhiên có sáu chân ý trung phẩm!
Sau khi xem xong, Lục Ly phát hiện linh hồn mình bị xúc động sáu lần, xem ra bên trong những chữ này ẩn chứa sáu chân ý đạo vận.
- Mua!
Một ức thần nguyên không tính nhiều, tấm thần bia này dù không nhiều lắm tác dụng đối với hắn, song chí ít sẽ có trợ giúp rất lớn đối với võ giả Đồ Thần Điện.
Lục Ly và Trương quản sự cò kè mặc cả một phen, cuối cùng giá cả định ở tám ngàn vạn thần nguyên, Lục Ly thanh toán thần nguyên, sau đó thu lại thần bia đi ra ngoài.
Ầm!
Mới vừa đi ra cửa điện, Lục Ly phát hiện một đạo bóng đen lao vụt đến trước mặt, tốc độ cực nhanh. Ở trong Bàn Vương Thành tuyệt đối không thể động võ, Lục Ly buông lỏng cảnh giác, bởi thế tốc độ phản ứng chậm hơn thông thường một chút. Hơn nữa mới rồi hắn còn đang mãi suy nghĩ về chuyện thần bia siêu phẩm, nhất thời không chú ý, bị bóng đen vọt tới đụng bay.
- Ai nha, mắt ngươi mù rồi à? Muốn chết phải không?
Một tiếng quát giận dữ vang lên, nơi xa lại bay vụt đến bảy tám người, nháy mắt liền đã vây kín quanh Lục Ly và bóng đen kia.
Đụng phải Lục Ly là một nữ tử, còn là một nữ tử tuổi trẻ xinh đẹp. Chẳng qua lúc này trên mặt nữ tử hiện đầy vẻ phẫn nộ, ánh mắt âm lãnh khiến cảm quan của Lục Ly đối với nàng cực kỳ kém.
Rõ ràng là nữ tử này đụng phải hắn, lại há mồm mắng hắn mắt mù, còn buông lời uy hiếp, hộ vệ của nữ tử kia cấp tốc xông tới, cảnh này khiến trong lòng Lục Ly thầm giận không thôi.
Vị này là tiểu thư gia tộc nào? Sao lại hung hăng ngang ngược vậy?
Thấy Lục Ly không nói chuyện, sắc mặt tiểu thư kia càng thêm khó coi, trừng mắt nhìn Lục Ly nói:
- Nhìn cái gì? Còn nhìn ta móc mắt ngươi ra bây giờ, tên nhãi ranh!
Lục Ly đeo mặt nạ, theo như tiểu thư này thấy thì hắn đang giả thần giả quỷ. Quan trọng hơn cả là khí tức Lục Ly chỉ tương đương Thần Linh Thượng Bảng, đối với vị tiểu thư này mà nói thì không khác gì con sâu cái kiến cả, không ngờ lại dám dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng, nàng vốn đã khó chịu, lúc này lại càng thêm khó chịu.
- Dương tiểu thư!
Ngoài cửa U Yến Điện có một tên thống lĩnh, tựa hồ nhận ra tiểu thư này, hắn đi tới thấp giọng nói:
- Đây là trước cửa U Yến Điện, cho ta chút mặt mũi, đừng gây sự ở đây, ảnh hưởng không tốt!
Dương tiểu thư chính đang nổi nóng, lạnh lùng nhìn tên thống lĩnh U Yến Điện kia một cái, nói:
- Trương Thống lĩnh, mỗi năm Thiên Hàn Cung chúng ta mang đến cho các ngươi không ít mối làm ăn, ngươi thế này khác gì cánh tay quẹo ra bên ngoài, có tin ta về nói với phụ thân, sau này không làm ăn với các ngươi nữa.
- Hắc hắc!
Thống lĩnh U Yến Điện cười hắc hắc một tiếng, quay lưng đi, chỉ để lại một câu:
- Có làm ăn nữa hay không, ngươi nói không tính, chẳng qua nếu dám gây sự trước cửa U Yến Điện, vậy thì đừng trách chúng ta không nể mặt Thiên Hàn Cung các ngươi. Hơn nữa... nơi này là Bàn Vương Thành!
- Ngươi...
Tiểu thư xinh đẹp kia tức tối đến độ nét mặt tái xanh, song phong cao ngất rung động liên hồi. Không thể không nói chỉ đơn thuần luận dung mạo, vị Dương tiểu thư này tính là thượng giai, đáng tiếc tính tình ngang ngược khiến người không khỏi sinh tâm chán ghét...