Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ta đi!
Vinh Chính là hồn nô của Triệu Hỉ, Trần Nhạc lấy ra lệnh bài của Triệu Hỉ, Vinh Chính còn một lòng muốn thể hiện, làm sao giờ phút này có thể lùi bước. Ngay lập tức chạy như bay, triệu tập võ giả Đồ Thần Điện.
Chỉ một canh giờ, mấy vạn võ giả đã hội tụ ở dưới núi. Sau khi Trần Nhạc lưu lại hơn một ngàn người già yếu thủ sơn, liền nhấc Bàn Vương Kỳ lên, đột nhiên vung về phía nam nói:
- Tất cả nghe lệnh, hành quân về phía nam, mục tiêu Tinh Thần Sơn!
- Tinh Thần Sơn?
Trong đầu hơn ba vạn quân sĩ đều là sự kinh ngạc, không phải Trần Nhạc muốn mang mọi người đi đánh Tinh Thần Phủ chứ? Đây chính là thượng phẩm thế lực, có hai vị Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới tồn tại.
Thế nhưng Trần Nhạc là đường chủ Chiến Đường, Vinh Chính cũng không có dị nghị, Trần Nhạc còn cầm lệnh bài của Triệu Hỉ, không ai dám nói cái gì. Mấy vạn người trầm mặc bắt đầu hành quân, một đường bay về Tinh Thần Sơn ở phía nam.
Khoảng cách giữa Tinh Thần Sơn và Côn Luân Sơn không quá xa, nếu như chỉ là một mình Trần Nhạc mà nói, chạy với tốc độ cao nhất thì tầm nửa ngày là tới, hiện tại mấy vạn người hành quân tự nhiên tốc độ bị ảnh hưởng, đoán chừng phải ba đến năm ngày thời gian.
Đồ Thần Điện dị động lập tức khiến thế lực ở bốn phía chú ý, nhất là sáu cái thế lực trung phẩm và những thế lực nhỏ ở xung quanh đều bị dọa sợ.
Trong mắt các thế lực trung phẩm ở xung quanh Đồ Thần Điện là bá chủ, những năm gần đây lục đại thế lực như giẫm trên băng mỏng, sợ Lục Ly mang theo đại quân giết tới, nghiền bọn họ thành bột mịn.
Lần trước Đồ Thần Điện cũng động một lần, thế nhưng chỉ thu phục mấy cái thế lực nhỏ xung quanh. Hiện tại Đồ Thần Điện xuất động quy mô lớn như thế, nếu như nói bọn họ chỉ ra đi dạo, thì đánh chết thủ lĩnh các thế lực xung quanh cũng không tin.
Nguyệt Luân Cung sợ nhất, rất nhiều võ giả Nguyệt Luân Cung nhận được tin tức, ý nghĩ đầu tiên trong đầu chính là chạy lấy mệnh. Nguyệt Luân Cung chỉ có một vị Đại Năng Thần Giới, Lục Ly bên kia lại có bốn vị, đó là không tính cả Trì Hi Nhi.
Trận chiến này căn bản không có cách nào đánh, thế nhưng Nguyệt Ảnh lại bảo trì bình thản, trước tiên phái người đi Tinh Thần Phủ cầu viện, đồng thời mở ra đại trận, chuẩn bị tử thủ.
Lần trước Nguyệt Ảnh tiến đánh Đồ Thần Điện thất bại, đã chủ động thần phục Tinh Thần Điện. Hắn sợ Lục Ly công kích Nguyệt Luân Cung, mặc dù hàng năm phải nộp vô số thần nguyên lên cho Tinh Thần Phủ, nhưng thắng ở chỗ có được thế lực lớn ở phía sau làm chỗ dựa.
Tinh Thần Phủ ở ngay phía nam Nguyệt Luân Cung không xa, sau khi nhận được tin tức phủ chủ Tinh Thần Phủ cũng rất ngạc nhiên. Mặc dù Đồ Thần Điện là thế lực trung phẩm, nhưng phủ chủ Tinh Thần Phủ không có coi nó là tiểu thế lực để đối đãi. Phải biết bên trên Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ, đó tương đương như cầm thượng phương bảo kiếm.
Trước tiên phủ chủ Tinh Thần Phủ, Mạnh Yên Vân phái người đi nghe ngóng tin tức, muốn nhìn xem Đồ Thần Điện nổi điên làm gì. Rất nhanh có người trở về hồi báo một tin tức, khiến Mạnh Yên Vân tức giận đến suýt chút nữa nhảy dựng lên.
Trước đây không lâu, Ngọc Linh Long và Mạnh Yến Sơn trở về, mang theo một cô gái tuyệt mỹ. Giờ phút này Ngọc Linh Long còn mang theo cô gái tuyệt mỹ kia đi vào một tòa lâu đài ở hậu viện, rõ ràng là muốn đi làm chuyện bẩn thỉu.
- Người đâu, bảo tiểu thư đi gặp Ngọc công tử, giữ chân hắn nửa ngày thời gian.
Con ngươi Mạnh Yên Vân hơi chuyển, truyền xuống một cái mệnh lệnh. Trước khi không có biết rõ mục đích của Đồ Thần Điện, hắn không thể để cho Ngọc công tử thành công, nếu không ngộ nhỡ xảy ra chuyện lớn, sẽ liên lụy đến Tinh Thần Phủ.
Nếu như là người các thế lực còn lại, làm thì làm. Coi như Ngọc Linh Long muốn chơi tiểu thư Thiên Đế Cung, hắn cũng sẽ không quản, cùng lắm thì khi xảy ra chuyện để Thiên Đế Cung đi tìm Bá Vương Phủ gây phiền phức.
Đồ Thần Điện thì khác, bên trên Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ, đại biểu ý chí của Bàn Vương.
Nếu như bởi vì chuyện này mà Bàn Vương Phủ giận dữ, Bá Vương Phủ có xảy ra chuyện hay không không biết, nhưng ít nhất Tinh Thần Phủ sẽ tan thành mây khói. Cho nên Mạnh Yên Vân không dám đánh cược, cũng không dám làm quá phận đắc tội Ngọc công tử, chỉ có thể để cháu gái của hắn đi kéo dài một hồi.
Ngọc công tử bên kia không có vội vã động thủ, bởi vì Trì Hi Nhi vẫn còn đang hôn mê, hắn cảm giác không có tình cảm thì không có ý nghĩa, cho nên đang ngồi yên lặng chờ đợi Trì Hi Nhi tỉnh lại. Nhìn Trì Hi Nhi ở khoảng cách gần nội tâm của hắn càng kích động, hô hấp cũng trở nên dồn dập, nghĩ đến tình cảnh chút nữa Trì Hi Nhi tỉnh lại, hầu hạ ở dưới hông hắn, huyết dịch của hắn đều đang sôi trào.
- Phanh phanh phanh!
Bên ngoài vang lên một tràng tiếng gõ cửa, sắc mặt Ngọc công tử lập tức trở nên âm trầm, dùng thần niệm quét ra, quát lạnh nói:
- Chuyện gì, không phải vừa mới nói, bất kỳ người nào cũng không gặp sao?
- Ngọc công tử!
Thị nữ phía ngoài cung kính bẩm báo nói:
- Nghiên tiểu thư tới, nàng nói muốn bàn một số chuyện.
- Nghiên tiểu thư?
Sắc mặt Ngọc công tử trầm xuống, đây là cháu gái Mạnh Yên Vân. Bình thường vẫn luôn như gần như xa với hắn, rất nhiều lần nàng sắp rơi vào tay, nhưng Nghiên tiểu thư lại thuỷ chung không cho hắn đắc thủ, vì cái gì giờ phút này chủ động tới cửa.
- Ừm ngươi bảo Nghiên tiểu thư chờ đợi, ta sẽ lập tức đến.
Ngọc công tử dùng thần niệm nhìn thoáng qua Trì Hi Nhi phát hiện trong thời gian ngắn nàng chưa thể tỉnh lại, hắn suy nghĩ một chút rồi dùng tay đặt lên trán Trì Hi Nhi, truyền một đạo thần lực vào, vận dụng thủ pháp đặc biệt phong ấn thần lực Trì Hi Nhi. Như này coi như Trì Hi Nhi tỉnh lại cũng chạy không thoát, hắn sửa sang lại y phục đi ra phía ngoài.
Dáng dấp Nghiên tiểu thư không tệ, hơn ba mươi tuổi, nhưng bề ngoài lại không có gì khác biệt với Trì Hi Nhi, thực lực cũng đạt tới Đại Năng Thần Giới, coi như là một trong những tiểu thư đỉnh cấp.