Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trước kia Ngọc công tử vẫn cảm thấy Nghiên tiểu thư rất không tệ, rất nhiều lần sắp rơi vào tay, đáng tiếc Nghiên tiểu thư không phải người tùy tiện, nàng mơ hồ biểu đạt một cái ý tứ trừ phi Ngọc công tử cưới hỏi đàng hoàng, cưới nàng về Bá Vương Phủ, nếu không không có khả năng qua lại với hắn.
Hôm nay Ngọc công tử nhìn thấy gương mặt kiều diễm kia của Nghiên tiểu thư, làm thế nào cũng thấy kém một chút. Đẹp thì đẹp đấy, nhưng không để cho Ngọc công tử sinh ra ham muốn quá lớn, ban đầu hắn còn muốn chơi một chút với người phụ này, nhưng giờ phút này ngay cả suy nghĩ đùa nghịch cũng không có.
Nghiên tiểu thư đã nhận ra thái độ của Ngọc công tử đối với mình có chuyển biến, nụ cười trên mặt càng thêm nồng nhiệt, tư thái cũng buông thả một chút. Ngôn ngữ và động tác có một ít trêu chọc mờ mịt, nếu là lúc trước Ngọc công tử sẽ bị trêu chọc đến mức tà hỏa trong thân thể bốn lên, nhưng giờ phút này lại không có bất kỳ phản ứng nào.
Lúc trò chuyện Ngọc công tử có chút không quan tâm, còn có chút không nhịn được. Nếu là lúc trước Nghiên tiểu thư đã sớm khó chịu rời đi, nhưng giờ phút này nàng có nhiệm vụ trên người, phải cuốn lấy Ngọc công tử đến trưa, nên chỉ có thể sử dụng tất cả vốn liếng kéo theo Ngọc công tử.
Rất nhanh Mạnh Yên Vân đã dò xét ra được tin tức chính xác, đại quân Đồ Thần Điện đã vượt qua Nguyệt Luân Cung, tiến thẳng đến Tinh Thần Sơn.
Mục đích vô cùng rõ ràng, chính là nhằm vào Tinh Thần Phủ mà tới.
Mạnh Yên Vân gọi Mạnh Yến Sơn tới, Mạnh Yến Sơn cũng không có giấu giếm, nói ra thân phận của Trì Hi Nhi. Hắn cũng không ngờ Đồ Thần Điện sẽ phản ứng lớn như vậy, thế mà dốc toàn bộ lực lượng, bộ dạng muốn liều mạng với Tinh Thần Phủ.
Lúc đầu Mạnh Yến Sơn không nghĩ nhiều, chỉ là một tiểu nha đầu mà thôi, Ngọc công tử muốn chơi hắn có thể nói cái gì, dù sao xảy ra chuyện không phải có Bá Vương Phủ sao? Hiện tại hắn đã có chút hối hận, Trần Nhạc cầm theo cả Bàn Vương Kỳ tới.
Ngộ nhỡ Trần Nhạc dẫn người tấn công núi, bọn hắn nên phản kích hay là không phản kích đây, nếu như phản kích làm hỏng Bàn Vương Kỳ, Bàn Vương Phủ có giận dữ hay không?
- Lão Bát, ngươi hồ đồ rồi!
Mạnh Yên Vân đi qua đi lại trong đại điện mấy lần, cuối cùng hạ quyết định:
- Nghiên nha đầu đang kéo dài thời gian với Ngọc công tử, ngươi nhanh chóng đưa nha đầu Trì Hi Nhi kia đi trước, mang đến địa lao trọng địa. Nha đầu này không có chuyện, ít nhất còn có thể vãn hồi cục diện, mặt khác phái người đi Bá Vương Phủ, nói việc này cho Ngọc phủ chủ. Nếu như Ngọc phủ chủ mặc kệ, chúng ta sẽ giao người cho Đồ Thần Điện. Nếu như Ngọc phủ chủ nhúng tay vào việc này, về sau Bàn Vương Phủ trách tội xuống, thì không quan hệ đến chúng ta rồi.
Mạnh Yên Vân có thể trở thành phủ chủ Tinh Thần Phủ, tự nhiên không phải là đồ ngốc.
Chuyện này không có chỗ tốt gì, làm sai lại phải gánh chịu nguy hiểm bị diệt phủ, Mạnh Yên Vân sẽ không ngu như vậy. Bây giờ chỉ là đắc tội Ngọc công tử, đắc tội một tên công tử thì đắc tội, hắn cũng không phải là cao tầng chân chính của Bá Vương Phủ.
Mạnh Yến Sơn hành động, lặng yên đột nhập vào bên trong gian phòng, mang Trì Hi Nhi đi, nhốt vào địa lao. Đồng thời vận dụng trận pháp đưa tin đặc thù, thông báo chuyện nơi đây cho phủ chủ Bá Vương Phủ.
Nghiên tiểu thư kéo dài nửa ngày thời gian, Ngọc công tử hoàn toàn không nhịn được nữa, làm ra tư thái tiễn khách. Nghiên tiểu thư đã đạt được mục đích, mỉm cười rời đi, Ngọc công tử vô cùng lo lắng đi vào phòng, kết quả Trì Hi Nhi lại không cánh mà bay.
- Hừ!
Sát khí trên người Ngọc công tử phóng lên tận trời, nếu như hắn còn không biết là Tinh Thần Phủ ra tay, vậy hắn chính là kẻ ngu ngốc rồi. Nghiên tiểu thư ở kia nói đông nói tây một buổi chiều, không có một việc nào mang tính thực chất, hắn cũng cảm giác không đúng. Hiện tại, một người đang sống sờ sờ làm sao có thể biến mất khỏi Tinh Thần Sơn, ngoại trừ người Tinh Thần Phủ động tay chân ra, không có khả năng thứ hai.
- Hưu!
Mạnh Yến Sơn nhẹ nhàng đi vào, lộ vẻ cười khổ nhìn Ngọc công tử nói:
- Ngọc công tử đừng tức giận, chúng ta cũng có chỗ khó. Đồ Thần Điện đã điều động tất cả mọi người, đoán chừng vài ngày sau sẽ đến Tinh Thần Sơn, nếu như việc này có thể bình ổn lại, ta sẽ tự tay đưa tiểu nha đầu kia đến trên giường của ngươi.
- Đồ Thần Điện là thứ gì!
Ngọc công tử cầm một ly trà lên, mạnh mẽ đập xuống đất, cũng không biết là bởi vì tức giận với Đồ Thần Điện hay là làm bộ cho Tinh Thần Phủ xem, hay là cả hai.
Hắn cười lạnh nhìn qua Mạnh Yến Sơn nói:
- Một cái thế lực trung phẩm đã doạ hai huynh đệ các ngươi sợ đến như vậy, các ngươi cũng chỉ có cái tiền đồ này.
Sắc mặt Mạnh Yến Sơn hơi thay đổi, lạnh lùng nói:
- Nếu như là thế lực bình thường thì cũng thôi đi, nhưng bên trên Côn Luân Sơn có cắm Bàn Vương Kỳ, Ngọc công tử phải nghĩ cho chúng ta.
- Bàn Vương Kỳ thì sao?
Sắc mặt Ngọc công tử trở nên vô cùng âm trầm, ánh mắt lộ ra hung quang, gương mặt khôi ngô bắt đầu vặn vẹo, hắn hừ lạnh nói:
- Có phải Côn Luân Sơn cắm Bàn Vương Kỳ là đại biểu họ có thể tiến công các thế lực khác, bọn hắn cầm kỳ lên là có thể đánh hạ Bá Vương Phủ? Cái cờ này cắm vào vô danh vô phận, đây là hành động của cá nhân Bàn Vũ Thấm, không có bất cứ quan hệ nào với Bàn Vương Phủ. Bàn Vương Phủ dám ra mặt vì Đồ Thần Điện, các đại thế lực đều sẽ bất mãn, đến lúc đó Bàn Vương cũng không áp chế được cục diện.
- Đạo lý là như thế, thế nhưng ha ha!
Mạnh Yến Sơn cười nhạt một tiếng, không tiếp tục nói ra câu nói kế tiếp. Ý là Bá Vương Phủ các ngươi lớn, còn có Chí Tôn Thần Giới nên không sợ Bàn Vương Phủ, Tinh Thần Phủ bọn hắn là con tôm nhỏ, Bàn Vương Phủ tuỳ ý xuất động một người cũng có thể diệt Tinh Thần Phủ.
- Ngươi đưa tin mời Thường thúc đến!
Ngọc công tử vung tay áo, sát khí cuồn cuộn nói:
- Đợi người Đồ Thần Điện đến, không cần các ngươi động thủ, ta sẽ để Thường thúc động thủ. Đồ Thần Điện đến bao nhiêu người, ta giết bấy nhiêu.