Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không có việc gì, ngươi chậm rãi chữa trị đi, chúng ta đã qua rồi.
Lục Ly như trút được gánh nặng, lực phòng ngự cường đại của Thần Thi tựa như một lá chắn mạnh mẽ, giúp hắn rất nhiều lần. Nếu như Thần Thi bị hủy diệt, hắn sẽ tổn thất một cái trợ giúp mạnh mẽ.
- A!
Lục Ly dò xét về phía trước, phát hiện phía trước cũng là một cái hẻm núi, thế nhưng hẻm núi phân làm hai đầu, thế mà xuất hiện hai con đường.
- Chẳng lẽ...
Nội tâm Lục Ly có chút kích động lên, hắn phất phất tay với Thần Thi, nhanh chân đi lên phía trước. Khi đến chỗ rẽ hắn tuỳ ý lựa chọn một con đường tiến lên, nhưng đi một lát hắn đã tới chỗ cuối cùng của hẻm núi.
- Tế đàn!
Hắn nhìn thấy phía cuối hẻm núi có một cái tế đàn cổ lão, dùng thần niệm liếc nhìn một phen, mặt mũi lập tức tràn đầy vui vẻ. Dùng hiểu biết của hắn đối với trận pháp, hắn quan sát một chút là có thể nhìn ra, tế đàn phía trước là một cái truyền tống trận, rất có thể là một cái truyền tống trận nối tiếp ra bên ngoài Quỷ Vương Điện.
Lục Ly không có lập tức tiến vào cái truyền tống trận này, mà cẩn thận quan sát xung quanh mấy lần, hắn thối lui ra khỏi cái thông đạo này, đi vào một cái thông đạo khác.
Không nằm ngoài dự liệu của Lục Ly, cuối lối đi bên kia là một cánh cửa. Cánh cửa này hẳn là thông đến cửa ải tiếp theo, Lục Ly để Thần Thi đi mở cửa lớn ra, kết quả cánh cửa không nhúc nhích tí nào.
- Xem ra muốn đi tới cửa tiếp theo, phải nghĩ biện pháp phá vỡ cánh cửa này.
Lục Ly hơi cảm khái một tiếng, không có một tia lưu luyến quay người rời đi, đi đến một cái thông đạo khác. Lục Ly không có chút hứng thú nào đối với chuyện phía sau cửa có cái gì, còn có mấy cửa có thể đi, đến điểm cuối cùng sẽ đạt được chí bảo gì của Quỷ Vương. Ba cửa ải trước đó đã suýt giết chết Lục Ly ba lần, dùng thực lực của hắn bây giờ đi cửa ải phía sau chính là chịu chết.
Lục Ly lựa chọn ra ngoài, bởi vì hắn có thể tùy thời vào Quỷ Vương Điện, có thể tùy ý xông qua ba cửa ải phía trước ra ngoài, cho nên hắn không kịp chờ đợi nữa muốn đi ra xem một chút, nhìn xem phải chăng Đồ Thần Điện an toàn.
Hắn đến bên ngoài tế đàn, nhưng không có vội vã mở tế đàn ra, mà để Huyết Linh Nhi thò xúc tu ra đâm vào trong tế đàn. Ngộ nhỡ Quỷ Vương bố trí cạm bẫy, ngộ nhỡ truyền tống trận này truyền tống đến âm tào địa phủ thì sao?
Huyết Linh Nhi dò xét một lát rồi thu hồi xúc tu, truyền âm cho Lục Ly:
- Chủ nhân, tất cả bình thường, cái này đúng là truyền tống trận.
- Đi!
Lục Ly không chần chờ, thân thể tiến vào trong tế đàn, đánh ra mấy đạo thần lực, tế đàn sáng lên quang mang vạn trượng, một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly và Thần Thi biến mất ở trong tế đàn.
- Ông!
Không gian Quỷ Vương Cốc hơi nổi lên sóng gió, tiếp theo thân ảnh Lục Ly và Thần Thi xuất hiện trong hư vô, làm toàn bộ thám báo ngồi chờ ở bên ngoài giật nảy mình.
Sau khi Lục Ly ra ngoài, thần niệm dũng mãnh lao ra như thủy triều, phát hiện xung quanh chỉ là một chút thám báo, hắn như trút được gánh nặng. Không có để ý tới những thám báo này, hắn thu hồi Thần Thi sau đó thân thể bay ra bên ngoài cốc, dừng lại ở đây càng lâu tin tức hắn từ bên trong đi ra sẽ càng truyền bá rộng.
- A!
Thám báo những đại thế lực kia không biết Lục Ly tiến vào Quỷ Vương Điện, cho nên đều có chút nghi ngờ, không hiểu Lục Ly xuất hiện từ đâu.
- A!
Đúng lúc này, Lục Ly vừa tới miệng sơn cốc, thần niệm hắn mơ hồ dò xét ra thân ảnh một người có chút quen thuộc, nhưng lại không dám nhận loạn.
Hắn không dám nhận loạn, người kia lại khẽ giật mình, sau đó mặt mũi tràn đầy vẻ mừng như điên chạy vội tới, quỳ một gối xuống trước mặt Lục Ly, nghẹn ngào nói:
- Điện chủ, rốt cục ngài cũng ra!
Cuối cùng Lục Ly cũng dám xác định, người này thật sự là võ giả Đồ Thần Điện, hắn hơi có chút ít ấn tượng. Hắn cảm giác được trong sơn cốc có thần niệm thò ra, khoát tay nói:
- Ra ngoài lại nói!
Lục Ly chạy như bay, vị thám báo trung niên vội vàng đuổi theo, cùng Lục Ly ra ngoài sơn cốc. Sau khi đi đến một tòa núi nhỏ, vị thám báo trung niên này quỳ xuống lần nữa cấp bách nói:
- Điện chủ, ngài mau trở về xem một chút, Hi Nhi tiểu thư xảy ra chuyện rồi.
- Cái gì?
Giống như sấm sét kinh thiên nổ vang, thân thể Lục Ly rung động kịch liệt như Triệu Hỉ lúc trước, ánh mắt hắn lập tức trở nên lạnh lẽo như hàn băng, hắn hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì nói mau!
- Thuộc hạ cũng không quá rõ ràng, mấy năm này thuộc hạ một mực ngồi chờ ở đây, nửa tháng trước Hi Nhi tiểu thư tới bên này, thuộc hạ vừa mới chuẩn bị ra ngăn cản, thì Ngọc công tử của Bá Vương Phủ xuất hiện, về sau đám người Triệu trưởng lão đến đây, ta nghe bọn hắn nói sẽ triệu tập đại quân đi Tinh Thần Sơn.
Vị thám báo trung niên nói ra toàn bộ tình huống mình biết cho Lục Ly nghe, Lục Ly càng nghe sắc mặt càng khó coi, thông thiên sát khí trên người dâng lên. Nghe xong một chữ cuối cùng thân thể Lục Ly đã bay về phía nam, chỉ để lại một câu:
- Ngươi đừng chờ ở đây nữa, trở về Đồ Thần Điện đi. Nói cho người ở lại trấn thủ Côn Luân Sơn, ta đã trở về!
- Vâng!
Vị thám báo trung niên nặng nề gật đầu, không hiểu sao một câu ""Ta đã trở về"" của Lục Ly khiến hắn rất là an tâm, giống như có Lục Ly sẽ chẳng có vấn đề gì, sẽ không ai dám tìm Đồ Thần Điện gây phiền phức.
- Hưu!
Lục Ly chạy vội ra ngoài mấy trăm dặm, Linh Ẩn Chiến Giáp hiển hiện bên ngoài thân thể, tốc độ đạt tới trạng thái toàn thịnh. Hắn không có lấy Thần Thi ra, bởi vì hiện tại thần lực hắn vô cùng hùng hậu, nhục thân tăng lên không ít, tốc độ hắn không yếu hơn so với Thần Thi.
Thật ra hắn có thể Phi Độ Hư Không, nhưng khoảng cách đến Tinh Thần Sơn không phải quá xa, Phi Độ Hư Không một cái sẽ vượt qua hơn một cái phủ vực, hắn sợ đến lúc đó khoảng cách đến Tinh Thần Sơn sẽ càng xa hơn.
- Hi Nhi chịu đựng, nhiều nhất là một ngày nữa ta sẽ đuổi tới!