Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2046 - Chương 2034: Không Mang Họ Lục

Bất Diệt Long Đế Chương 2034: Không mang họ Lục

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly lấy địa đồ ra nhìn thoáng qua, dùng tốc độ của hắn bây giờ hơn một ngày là có thể nhẹ nhàng đuổi tới. Thế nhưng nghĩ đến Trì Hi Nhi đã bị bắt đi hơn nửa tháng, nội tâm của hắn có chút trầm xuống, sợ là Trì Hi Nhi đã sớm bị làm bẩn.

Nghĩ đến nha đầu động lòng người kia bị người lăng nhục, làm bẩn, trên người Lục Ly bắn ra lửa giận trùng thiên, hắn nghiến răng nghiến lợi gào thét:

- Ngọc công tử đúng không? Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện Hi Nhi không xảy ra việc gì, nếu không ta nhất định nghĩ biện pháp tiêu diệt cả nhà ngươi.

Bên Tinh Thần Sơn vẫn chưa đánh nhau, Triệu Hỉ không có phản hồi tin tức gì, cho đám người Trần Nhạc một vạn cái lá gan cũng không dám tấn công núi. Ngược lại càng ngày có càng nhiều người hoảng sợ không chịu nổi, bởi vì Tinh Thần Phủ đã triệu tập quân đội giằng co với bọn hắn, mặc dù không có xuống núi, nhưng đã bày ra trận thế.

Tinh Thần Phủ thay đổi thái độ, bắt nguồn từ việc phủ chủ Bá Vương Phủ truyền đến một câu, phủ chủ Bá Vương Phủ không đưa ra bất cứ mệnh lệnh gì, chỉ truyền đến một câu “ta biết rồi”.

Chỉ vẻn vẹn mấy chữ, lại đại biểu rất nhiều hàm nghĩa.

Phủ chủ Bá Vương Phủ, Ngọc Kình Thiên biểu thị hắn biết việc này, nhưng không có bất luận chỉ thị gì, điều này nói rõ hắn chấp nhận việc này. Nói cách khác chấp nhận hành vi ngông cuồng của Ngọc Linh Long, ngầm thừa nhận Ngọc Linh Long khiêu khích Bàn Vũ Thấm, mịt mờ biểu thị ở thời khắc mấu chốt hắn sẽ đứng ra nói chuyện.

Ngọc Kình Thiên đã biểu thị hắn sẽ chống đỡ việc này, tự nhiên Mạnh Yên Vân không thể không làm ra một chút tư thái. Đương nhiên hắn vẫn không dám phái ra đại quân công kích, mà chờ Thường thúc tới, chờ phản ứng của Bàn Vương Phủ.

Chỉ cần Thường thúc công kích quân sĩ Đồ Thần Điện, chỉ cần không ai trong Bàn Vương Phủ ra giúp Đồ Thần Điện, vậy sẽ đại biểu Bàn Vương Phủ không quản việc này, chuyện này sẽ dễ xử lý.

Sau khi Ngọc Linh Long biết Ngọc Kình Thiên đưa tin tới, lòng tin lập tức tăng nhiều, không ngừng kêu gào bảo Tinh Thần Phủ dẫn quân xuống núi công kích. Hắn cũng không ngốc, nếu như Tinh Thần Phủ xuất thủ, chí ít về sau xảy ra chuyện hắn có thể tìm kẻ chết thay.

Đáng tiếc Mạnh Yên Vân bất động như núi, coi như đắc tội Ngọc Linh Long cũng không quan trọng, hắn không làm vũ khí cho người sử dụng. Quan trọng nhất là trở thành vũ khí, hắn không có bất kỳ lợi ích gì.

Lúc mặt trời lặn, đột nhiên một vị cường giả bí ẩn lên núi, cuối cùng Thường thúc cũng từ phía nam xa xôi chạy về. Tinh thần Ngọc Linh Long lập tức đại chấn, gọi Mạnh Yến Sơn đến, bảo hắn trời sáng cùng Thường thúc dẫn đội diệt Đồ Thần Điện.

- Vâng, công tử!

Thường thúc nhìn rất già, lưng đều đã cong lại, nhưng hắn không chần chờ đáp ứng. Đối với hắn mà nói mệnh lệnh của Ngọc Linh Long chính là thánh chỉ, lại nói không phải Ngọc Kình Thiên đưa tin tới đồng ý việc này sao.

- Được!

Mạnh Yến Sơn cũng cắn răng đồng ý, hắn âm thầm quyết định chủ ý, trời sáng để Thường thúc giết một trận trước, chỉ cần người Bàn Vương Phủ không đến, hắn sẽ dẫn đội đi giết theo, giết sạch toàn bộ người Đồ Thần Điện.

Một cái thế lực trung phẩm nho nhỏ lại tập trung hoả lực ở dưới Tinh Thần Sơn, chuyện này khiến Mạnh Yến Sơn rất là tức giận, nếu như không làm chút gì, về sau uy nghiêm Tinh Thần Phủ ở đâu?

Tờ mờ sáng ngày thứ hai, Tinh Thần Phủ bên này vô cùng bận rộn. Mạnh Yên Vân tự mình tọa trấn chỉ huy, Mạnh Yến Sơn điều binh khiển tướng, để mấy vị Đại Năng Thần Giới dẫn đội, lặng yên hành quân sang hai bên, chuẩn bị bao vây người Đồ Thần Điện lại.

Tinh Thần Phủ muốn làm ra một chút tư thái cho Bá Vương Phủ xem, cho nên Mạnh Yên Vân suy tính một đêm, quyết định vây quanh người Đồ Thần Điện lại. Chỉ cần Thường thúc động thủ, người Bàn Vương Phủ không ra mặt can thiệp, vậy bọn hắn sẽ không có bất kỳ lo âu nào, trực tiếp khai chiến.

Ngọc Linh Long dậy rất sớm, cả người tươi cười rạng rỡ, lấy ra một thanh trường kiếm màu bạc, chuẩn bị tự mình ra tay. Ngày trảm địch một vạn, đêm gối đầu lên đùi mỹ nhân, đây là lý tưởng nhân sinh trong lòng hắn. Hắn chuẩn bị thoải mái giết một trận, sau đó buổi tối cẩn thận hưởng thụ đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành Trì Hi Nhi.

- Công tử, ngươi đừng nên xuất thủ, nhất định lão nô sẽ làm chuyện này thật tốt.

Thường thúc chống một cái quải trượng, nhìn già đến mức không đi được nữa, mí mắt cũng rủ xuống, dáng vẻ nặng nề, giống như lúc nào cũng có thể xuống mồ.

- Không sao.

Ngọc công tử xua tay áo nói:

- Đồ Thần Điện chỉ là một đám gà đất chó sành, có hai tên Đại Năng Thần Giớimà thôi, chỉ có Thánh Khí mới có thể gây tổn thương được Thiên Vương Giáp trên người ta, không phải Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ai cũng không giết được ta.

Thường thúc nghĩ đúng là như vậy, Đại Năng Thần Giới gần như không giết được Ngọc công tử, nếu như là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới thì ai dám giết Ngọc công tử. Ngọc Kình Thiên nổi giận ai cũng không chịu nổi, Ngọc Kình Thiên là Chí Tôn Thần Giới.

Mặt trời lên cao, Mạnh Yến Sơn trở về, hắn nhìn Ngọc công tử gật đầu nói:

- Công tử, đã bố trí xong, tất cả đường đều bị phá hỏng, một người đều không thể trốn thoát.

- Vậy còn chờ gì, giết!

Trên mặt Ngọc công tử lộ ra một nụ cười gằn, đột nhiên trường kiếm ra khỏi vỏ, thanh kiếm này vô cùng sáng, rất có khí thế một kiếm quét ngang mười bốn châu. Trên người hắn dâng lên sát khí nồng đậm, chân hơi điểm một cái cả người như một con hung cầm từ trên Tinh Thần Sơn bay vụt xuống.

- Hừ hừ!

Đột nhiên mí mắt rủ xuống của Thường thúc dương lên, trong con ngươi có chút mờ kia lộ ra ánh sáng sắc bén, giống như trong nháy mắt Ngọc công tử xuất kiếm ra khỏi vỏ. Hắn nhẹ nhàng điểm quải trượng lên mặt đất một cái, phiến đá trên mặt đất chia năm xẻ bảy. Hắn nhàn nhạt quét nhìn hai người Mạnh Yên Vân, Mạnh Yến Sơn một chút, thân thể nhẹ nhàng bay đi, rất nhanh đuổi theo Ngọc công tử.

- Lão Bát!

Mạnh Yên Vân xem thường, chờ hai người vọt xuống hắn mới quát khẽ một tiếng. Mạnh Yến Sơn lấy ra một cái cự phủ, nặng nề vung tay lên nói:

- Xuống núi, bày trận!

Bình Luận (0)
Comment