Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Từ trong ánh mắt Bách Lý Xuyên, Lục Ly nhìn ra quá nhiều thứ. Người này không khác gì Ngọc công tử trước đây, hơn nữa kẻ này còn không chút che giấu dục vọng trong lòng, ánh mắt nhìn Trì Hi Nhi chất đầy ham muốn chiếm hữu cường liệt.
Đối đãi loại người này, Lục Ly cảm thấy nói cái gì cũng đều vô dụng, ngoài mặt chiến lực hắn có vẻ chỉ là Đại Năng Thần Giới, bởi thế tên công tử này tuyệt đối không bỏ qua, nhất định sẽ cường hành ra tay.
Đã vậy, cớ gì hắn còn phải khách khí?
Hai cường giả đi theo sau lưng Bách Lý Xuyên không khỏi kinh ngạc, bọn hắn không ngờ Lục Ly lại trực tiếp bảo bên mình cút đi, chẳng lẽ Lục Ly không biết hai chữ “Bách Lý” đại biểu cho cái gì?
Bách Lý là một họ rất hiếm thấy, ở U Yến chi địa hai chữ này đại biểu cho vinh diệu và lực lượng, ý nghĩa cũng tương tự như họ “Bàn”, hơn nữa Bách Lý Xuyên cũng đã nói bọn hắn đến từ Đông Vương Cốc.
U Yến chi địa có Cửu Đại Thần Vương, Đông Vương chính là một trong số đó, hơn nữa phạm vi thế lực Đông Vương Cốc nằm ngay sát bên này. Cổ Ma tử địa chính thuộc địa bàn Đông Vương Cốc, không ngờ Lục Ly lại bảo bọn hắn cút?
Bách Lý Mính cười lên, có vẻ khá là hứng thú, nụ cười của nàng khiến bốn phía bỗng tươi sáng thêm mấy phần. Bách Lý Mính xuất thân danh môn, khí tức quý tộc trên người rất nồng, nhờ đó nụ cười càng thêm phần mỹ cảm kinh diễm.
Đây là lần đầu tiên Bách Lý Mính thấy được có người dám kêu Bách Lý Xuyên cút đi, hơn nữa còn là một tên Đại Năng Thần Giới hết sức bình thường, cảnh này khiến Bách Lý Mính cảm thấy rất thú vị.
Sau khi xác định Lục Ly không phải đang nói đùa, nét mặt Bách Lý Xuyên lập tức trở nên âm trầm, trong mắt hiện lên vẻ hung hăng ngạo nghễ, từ trên cao nhìn xuống Lục Ly, nói:
- Ngươi có biết ta là ai không? Ngươi dám nói chuyện như vậy với ta?
Lục Ly cười lên một tiếng giễu cợt, hắn hận nhất là loại người ỷ vào trong nhà có quyền có thế liền đi ra làm mưa làm gió thế này, lạnh lùng nói:
- Ta mặc kệ ngươi là ai, dù có là con trai Đông Vương thì đã sao? Không cút, vậy đừng trách ta không khách khí.
- Ha ha ha!
Bách Lý Xuyên triệt để nổi giận, trên thân sát khí trùng thiên, hắn giận quá hóa cười nói:
- Ngươi còn muốn không khách khí? Tới, tới đây, ta lại muốn xem xem ngươi định không khách khí với ta thế nào? Từ lúc Bách Lý Xuyên ta sinh ra đến nay, ngươi là người đầu tiên dám nói với ta như thế, ngươi tính là cái thá gì? Nếu hôm nay ngươi không thể không khách khí với ta, bản công tử sẽ khiến ngươi chết không chỗ chôn!
Ông!
Lục Ly không thèm nói nhảm lấy nửa lời, hai tay trùng trùng phất tới, điều tập không gian chi lực trực tiếp trấn áp. Chỉ sát na, phong vân chợt biến sắc, một cỗ lực lượng vô hình trấn áp xuống, Bách Lý Xuyên và Bách Lý Mính cảm thấy như bị một tòa đại sơn đè ép, thân thể hoàn toàn không cách nào di động.
Bá bá bá!
Hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới đi theo sau lưng khẽ biến sắc, bọn hắn phát hiện thân thể bị trấn áp, hai người không dám ngồi im chờ chết, nếu Bách Lý Xuyên và Bách Lý Mính xảy ra bất kỳ vấn đề gì, cả tộc bọn hắn đều phải bồi táng theo.
Ông!
Hai người điên cuồng vận chuyển thần lực trong cơ thể, một người trong đó còn phun ra một búng máu tươi, cường hành di động thân mình. Hắn tung người, lóe lên vọt tới trước mặt Bách Lý Xuyên, trong tay hiện ra một thanh đại đao màu vàng, đang định bổ tới Lục Ly.
Xùy!
Thần Sơn sau lưng Lục Ly đằng không lao lên, cấp tốc biến lớn, sau đó lấy tốc độ khủng khiếp trấn áp xuống, một cỗ uy áp cự đại nháy mắt bao phủ bốn người bọn Bách Lý Xuyên. Tiếng quát lạnh lùng của Lục Ly vang lên trong đầu bọn họ:
- Lão già, ngươi dám động thử xem? Có tin ta nghiền công tử tiểu thư nhà ngươi thành thịt nát không?
- Dừng tay!
Lão giả không dám bổ xuống chiến đao, vội vàng khoát tay nói:
- Vị đại nhân này, đừng làm loạn, hết thảy đều dễ nói! Công tử tiểu thư nhà ta chính là hậu nhân trực hệ của Bách Lý gia tộc, nếu hai người có gì bất trắc, Đông Vương tuyệt đối sẽ không để yên, đến lúc đó...
- Đừng cầm Đông Vương ra dọa ta!
Lục Ly thần sắc lạnh lùng, ánh mắt như ưng, sắc bén đến mức khiến bọn Bách Lý Xuyên toàn thân phát lạnh, hắn mặt không biểu tình nói:
- Đông Vương rất mạnh, ta không phải đối thủ của hắn. Nhưng Đông Vương chưa hẳn đã có thể giết được ta, ta lại có thể khiến người Bách Lý gia các ngươi nhết đi hơn phân nửa, ngươi tin không?
Lục Ly rất ngông cuồng, trong lòng Bách Lý Xuyên và Bách Lý Mính đều ngấm ngầm chế nhạo, chẳng qua lúc này bọn hắn không dám ăn nói lung tung, vạn nhất Lục Ly để đại sơn kia trấn áp xuống, hai người không chết cũng phải bị lột da.
Hai tên lão giả rõ ràng cũng không tin, chỉ là khí tức sinh mệnh Lục Ly trẻ như vậy, lại có được chiến lực khủng bố đến thế, tiện tay liền có thể trấn áp hai người, đại sơn lơ lửng trên đầu còn mang đến cho bọn hắn cảm giác uy hiếp trí mạng. Hai người không thể không thận trọng ứng đối, trong lòng lại không khỏi kinh nghi, từ lúc nào mà U Yến chi địa lại bật ra một tên thanh niên khủng bố thế này?
- Không đúng...
Tròng mắt tên lão giả chắn trước mặt Bách Lý Xuyên đột nhiên co rụt lại, hắn nhớ tới một người thanh niên danh tiếng rất thịnh gần đây, nghe nói người này náo rất hung ở tây nam bộ, khiến ngay cả Ngọc Kình Thiên đều mất hết mặt mũi.
Hắn tử tế quan sát Lục Ly một lúc lâu, sau đó hỏi:
- Các hạ... chẳng lẽ là Lục Ly, Lục đại nhân?
- Lục Ly?
Bách Lý Xuyên và Bách Lý Mính cũng kịp hồi thần, hai người lần nữa biến sắc, chuyện về Lục Ly các nàng đã nghe nói qua không ít lần, chỉ là nhất thời không kịp có phản ứng thôi.
- Không sai, chính là tại hạ!
Lục Ly lạnh lùng đáp nói:
- Làm sao? Bách Lý gia các ngươi cũng muốn học theo Ngọc Kình Thiên, muốn đối địch với ta? Cừu địch Lục mỗ khắp thiên hạ, nhiều thêm Bách Lý gia các ngươi cũng không sao cả. Hay là ta giết quách hai đứa nhãi Bách Lý gia này, để xem Đông Vương nhà các ngươi có giết được Lục mỗ không?
Bá bá bá!