Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sát chiêu này hẳn là sát chiêu cường đại do Quỷ Vương lưu lại, nếu có thể triệt để lĩnh hội, lực công kích của hắn tuyệt đối sẽ đề thăng cực lớn. Đoạn thời gian này vừa khéo rảnh rỗi, đương nhiên Lục Ly sẽ không lãng phí thời gian khô tọa.
Trì Hi Nhi cùng theo bế quan, lĩnh hội chân ý cảm ngộ được trước kia. Sau hơn một tháng bế quan, nàng có chút phiền muộn mở mắt ra, nàng gặp phải bình cảnh, đoạn thời gian này thực lực không có bất kỳ tiến triển nào cả.
Nàng đứng dậy, lấy ra một ít lương khô và nước uống, bắt đầu nhai nuốt. Lấy thực lực nàng kỳ thật không cần ăn gì cả, chỉ là tiểu nữ hài thích ăn vặt, thỉnh thoảng nàng lại nhấm nháp ít đồ ăn cho đỡ buồn.
Ăn uống tự nhiên phải cần bài tiết, nếu không ăn không uống mà chỉ hấp thu năng lượng thiên địa thì đương nhiên không cần bận tâm đến điều này. Vừa ăn xong một lát, mặt Trì Hi Nhi thoáng đỏ lên, nàng len lén liếc nhìn Lục Ly một cái, sau đó rón rén đi ra bên ngoài.
Đi đến bên ngoài sơn động, tìm một nơi kín đáo, Trì Hi Nhi thẹn thùng cởi áo nới dây lưng ngồi xổm xuống. Không ngờ vừa mới xuỵt xuỵt xong, nơi xa đột nhiên vang lên tiếng xé gió, một tòa Thần Sơn như thiểm điện bay tới, dọa Trì Hi Nhi sợ hết hồn.
- A...
Trì Hi Nhi kinh hô, trong sơn động Lục Ly gần như đồng thời mở mắt, bởi vì Nha Mạo đã kịp thời truyền tin đánh thức hắn.
- Hi Nhi!
Nghe được tiếng Trì Hi Nhi kinh hô, Lục Ly không chút nghĩ ngợi tung mình lao ra, nháy mắt đã tới trước mặt Trì Hi Nhi. Lúc này Trì Hi Nhi chính đang kinh hoảng nhấc lên quần lót, Lục Ly vừa khéo nhìn thấy hai bắp đùi tròn trịa trắng muốt, thậm chí còn có thể thấy được mảnh đào viên tuyệt đẹp như ẩn như hiện...
- A...!
Trì Hi Nhi thẹn đến độ hận không thể chui xuống đất, nàng phát ra một tiếng kinh hô, theo bản năng đưa tay che phía dưới. Nhưng quần lót lại rớt xuống, nàng vừa sợ vừa hoảng, vội nhấc lên quần lót, còn hoảng loạn xoay người sang chỗ khác, lại khiến bờ mông nảy nở tuyết trắng lõa lồ trước mắt Lục Ly.
- Ách...
Mặt mo Lục Ly đỏ lên, thoáng ngây người mất một lúc, sau đó mới vội vàng xoay người đi, trong đầu lại hiện đầy cảnh tượng tuyệt mỹ vừa rồi.
Bên kia Trì Hi Nhi thẹn ngượng không biết nên làm thế nào cho phải, kinh hoảng nhấc lên quần lót, chỉnh lý lung tung một cái rồi ôm mặt ngồi xổm xuống đất, nước mắt rả rích tuôn ra.
Trì Hi Nhi vừa khóc Lục Ly liền hoảng, hắn lúng túng xoay người lại, nuốt xuống một miếng nước miếng, ho khan hai tiếng nói:
- Cái kia... Hi Nhi, ta không cố ý, là có địch nhân tới gần, ta nghe được tiếng kinh hô của ngươi, tưởng là ngươi xảy ra chuyện...
Thật ra không phải Trì Hi Nhi cảm thấy ủy khuất, chỉ là lần đầu tiên gặp phải loại chuyện thế này, không biết nên ứng đối ra sao, cũng không biết nói gì, chỉ biết không ngừng khóc để che giấu bối rối trong lòng.
- Móa!
Lục Ly không khỏi phiền muộn chửi đổng một tiếng, loại chuyện này hắn cũng không biết nên xử lý thế nào, giờ có nói gì cũng đều không đúng. Hắn đành chỉ biết lúng túng đứng ở một bên, không ngừng bóp trán.
Hưu!
Nơi xa Thần Sơn màu vàng bay tới, Nha Ngao truyền âm nói:
- Chủ nhân, có hai cường giả tới gần, một tên trong đó cường đại ngang ngửa kẻ bị ta trấn áp hôm trước.
- Thần Giới Chí Tôn?
Sắc mặt Lục Ly lập tức chuyển vẻ ngưng trọng, hắn cắn răng nói với Trì Hi Nhi:
- Hi Nhi, việc này đợi lát nữa ta giải thích với ngươi sau, giờ đang có Thần Giới Chí Tôn tới gần. Ta phải thu ngươi vào trong Thiên Tà Châu trước, giờ mà còn không qua đó, Tiểu Bạch liền nguy hiểm.
Trì Hi Nhi ngừng thút thít, tội nghiệp đứng dậy, nhỏ giọng nói:
- Ca, ngươi đừng quản ta, mau đi đi.
Ông!
Lục Ly khẽ thở dài một hơi, thu lại Trì Hi Nhi, để Huyết Linh Nhi cũng về lại trong Thiên Tà Châu, sau đó mang theo hai tòa Thần Sơn bay đi.
Vừa mới đến bên chỗ Tiểu Bạch, nét mặt Lục Ly lập tức trầm xuống, bởi vì Tiểu Bạch đang giằng co với hai người lạ mặt. Tiểu Bạch nhe răng trợn mắt, lông bờm dựng đứng cả lên, hệt như một con sư tử non, trên đỉnh đầu lôi điện vẫn đang không ngừng đánh xuống. Hai tên võ giả phía đối diện khá là hứng thú quan sát Tiểu Bạch, nhất là nữ tử đi đầu, ánh mắt nhìn Tiểu Bạch thoáng hiện vẻ yêu thích.
- Ngu thật...
Lục Ly vỗ trán một cái, thầm nhủ mình quá sơ suất. Tiểu Bạch không ngừng hấp dẫn lôi điện ở đây, chỉ cần cường giả đi ngang qua phụ cận đều sẽ phát hiện ra dị trạng bên này, đảo qua một cái liền lập tức khiến hắn và Tiểu Bạch bại lộ.
Hắn quét mắt nhìn hai tên võ giả kia, chỉ thấy nữ tử trước mặt mang đến một tia kinh diễm, dung mạo khí độ nữ tử này tuyệt không yếu thua Bàn Vũ Thấm, khí tức rất cường đại, chí ít cũng phải là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới.
- Thần Giới Chí Tôn!
Lại nhìn lão giả lưng còng đứng sau lưng nữ tử, sắc mặt Lục Ly càng thêm ngưng trọng mấy phần. Tên Thần Giới Chí Tôn này rõ ràng là hộ vệ của nữ tử kia, có thể khiến cho Thần Giới Chí Tôn làm hộ vệ, thân phận nữ tử tuyệt đối bất phàm.
Hẳn là tiểu thư gia tộc Cửu Đại Thần Vương, hơn nữa còn là tiểu thư thân phận cực tôn quý!
Nữ tử khoác một thân chiến giáp màu đỏ máu, còn rất gợi cảm, đùi bụng dưới và cánh tay đều lõa lộ ra ngoài, khí tức sinh mệnh rất trẻ, đại khái tương tự như Lục Ly.
Trong tay nàng xách theo một trường cung màu đỏ lửa, mắt không thèm nhìn Lục Ly lấy một lần mà chỉ chăm chăm nhìn Tiểu Bạch. Lão giả sau lưng nàng sớm đã phát hiện ra Lục Ly, tròng mắt đục ngầu lóe lên tinh mang, phát ra tiếng nói trầm thấp khàn khàn:
- Tiểu thư, chính chủ xuất hiện!
- Tiểu Bạch, đi về!
Lục Ly phất phất tay, Tiểu Bạch bay vụt về, đứng ở trên vai Lục Ly, song vẫn hung hăng nhe răng trợn mắt với tiểu thư xinh đẹp kia. Chỉ là nhìn nó không hề cảm thấy có chút nào hung ác, ngược lại càng thêm phần đáng yêu.
Ánh mắt tiểu thư kia dứt khỏi Tiểu Bạch, lần đầu tiên quay sang nhìn Lục Ly, thần sắc cũng chuyển thành lạnh lùng, nhàn nhạt nói:
- Các hạ chính là Lục Ly? Tại hạ Thanh Vương Cung Thanh Loan, nghe nói ngươi rất lợi hại, xem anh hùng thiên hạ không ra gì, bản tiểu thư đặc ý tới đây để gặp ngươi.
…