Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khí độ Thanh Loan rất không sai, trên người mang theo cảm giác cao quý, lại không khiến người cảm thấy phiền chán. Như thể nàng chính là Phượng Hoàng trên trời, còn người khác chỉ là sâu kiến phàm trần, trên người nàng tự mang một loại quý khí, đây là khí chất do thường niên đứng trên cao vị, xuất sinh phú quý, đồng thời cực kỳ tự tin mới có thể dưỡng thành.
Lục Ly không sợ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, thậm chí Thần Giới Chí Tôn hắn đều có lòng tin trấn áp được. Nhưng dù sao Thần Giới Chí Tôn cũng là cường giả nhân loại đỉnh cấp của, ai biết bọn hắn có được thần thông không thể tưởng tượng nào? Nếu có thể không khai chiến, Lục Ly đương nhiên sẽ không rảnh đến nhức đi mua việc vào người.
- Bách Lý Xuyên!
Trong lòng hắn thầm hô lên một cái tên, Bách Lý Xuyên chắc hẳn đã đồn thổi rất nhiều tiếng xấu về hắn. Hắn vốn định để Bách Lý Xuyên truyền uy danh mình ra, như thế sẽ giảm đi rất nhiều phiền toái không cần thiết. Lại không ngờ sự tình làm hư, phiền phức không giảm, ngược lại càng lúc càng nhiều.
- Ha ha!
Hắn cười nhạt một tiếng, chắp tay nói:
- Chào Thanh Loan tiểu thư, tại hạ trước nay không cuồng, càng sẽ không xem anh hùng thiên hạ không ra gì, tại hạ chỉ giáo huấn Bách Lý Xuyên chút thôi, những lời đồn này hẳn là hắn cố ý truyền ra, lấy trí tuệ Thanh Loan tiểu thư, chẳng lẽ còn không nhìn ra được đây là kế mượn đao giết người?
Thanh Loan tự nhiên đoán được đây là kế mượn đao giết người, song nàng vẫn tới Cổ Ma tử địa, kỳ thật chỉ là muốn đè ép uy phong Lục Ly một cái, để thế nhân biết thế hệ tuổi trẻ U Yến chi địa cũng có nhân tài.
Nàng mặt không biểu tình, lạnh lùng liếc nhìn Lục Ly, trên mặt khẽ chớp qua một tia miệt thị, nói:
- Lục Ly, bản tiểu thư đã tìm tới cửa, sao ngươi tự nhiên lại sợ? Nếu ngươi còn là nam nhân, vậy chúng ta cứ oanh oanh liệt liệt chiến một trận, nhi nữ U Yến chi địa ta chưa từng sợ chiến! Nếu ngươi không muốn chiến... Cũng được, quỳ xuống cho bản tiểu thư, đồng thời giao sủng vật kia cho ta, ta sẽ tha ngươi một mạng!
- Ha ha ha!
Lục Ly giận quá hóa cười, nha đầu Thanh Vương gia này thật tưởng rằng hắn sợ? Không chỉ bắt hắn quỳ xuống, còn muốn lấy đi Tiểu Bạch?
Hắn quét mắt nhìn lão giả sau lưng Thanh Loan, nói:
- Trước kia ngươi tìm người quyết đấu đều mang theo Thần Giới Chí Tôn hộ vệ? Như vậy, Thanh Loan tiểu thư hẳn là đánh đâu thắng đó.
- Ách?
Ý châm chọc trong lời này của Lục Ly rất nồng, Thanh Loan làm sao có thể không nghe ra được? Sắc mặt nàng càng thêm phần lạnh lùng, nói:
- Chỉ cần ngươi đáp ứng chiến một trận, ta tự nhiên sẽ để cửu thúc thối lui, chúng ta quyết đấu công bình công chính!
- Thật ư?
Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười giễu cợt, khoát tay nói:
- Được rồi, ngươi bảo Thần Giới Chí Tôn kia rút đi đi, chúng ta đánh một trận sòng phẳng, sinh tử tự chịu!
Dứt lời, Đồ Ma chiến đao hiện ra trong tay Lục Ly, trên thân cuộn lên chiến ý bất thân, sát khí xung thiên tràn ra như sóng biển.
- Tiểu thư!
Tròng mắt đục ngầu của cửu thúc lóe lên tinh mang, thân hình chợt lóe, đứng chắn trước mặt Thanh Loan nói:
- Tiểu thư, đối phó loại người này không cần ngươi đích thân ra tay, để ta tới là được rồi.
Cửu thúc thân là Thần Giới Chí Tôn, tự nhiên có thể cảm nhận được rất nhiều thứ từ sát khí ngút trời Lục Ly tán phát ra. Lục Ly phải giết qua bao nhiêu người mới có được sát khí cường đại, khí thế khủng bố đến vậy? Mặc dù chiến lực Thanh Loan cũng rất không sai, nhưng cửu thúc cảm thấy nàng chưa phải đối thủ của Lục Ly, bởi thế hắn mới chủ động đứng ra.
Khóe miệng Lục Ly lần nữa hiện lên ý cười châm chọc, khiêu hấn nhìn Thanh Loan nói:
- Thanh Loan tiểu thư, đây chính là quyết đấu công bình công chính mà ngươi nói? Người đi ra từ Thanh Vương Phủ các ngươi đúng là lợi hại, Lục mỗ bội phục, bội phục!
Thanh Loan biến sắc, mắt lạnh nhìn chằm chằm cửu thúc nói:
- Cửu thúc lui ra, đây là mệnh lệnh!
Thấy cửu thúc còn muốn nói gì đó, Thanh Loan giơ tay cầm ra một tấm lệnh bài màu xanh nói:
- Cửu thúc, thấy Thanh Vương Lệnh như thấy Tộc Vương, lui ra!
- Vâng, tiểu thư.
Cửu thúc cắn răng từ từ lui ra, ánh mắt lại vẫn dõi nhìn Lục Ly không rời, bờ môi mấp máy truyền âm nói:
- Lục Ly, Thanh Loan tiểu thư là người được chỉ định nối nghiệp của Thanh Vương, nếu ngươi giết nàng, Thanh Vương nhà ta tất sẽ đích thân truy sát ngươi. Thậm chí còn điều động hết thảy cường giả U Yến chi địa chung tay vây giết ngươi, ngươi chắc cũng hiểu được đạo lý này.
- Ha ha ha!
Lục Ly không hiểu bí thuật cách không truyền âm, hắn trực tiếp lớn tiếng đáp lời cửu thúc:
- Đời này Lục mỗ hận nhất là bị người uy hiếp, năm đó Thần Tượng Tông uy hiếp ta, ta chém giết phó đường chủ Chiến Đường bọn hắn, diệt đi rất nhiều cường giả Thần Tượng Tông. Đến sau Ngọc Kình Thiên uy hiếp ta, ta giết Ngọc Linh Long. Lão nhân gia, ta kính ngươi nhiều tuổi, cho ngươi mấy phần mặt mũi, giờ thì mau mau dẫn tiểu thư nhà ngươi rời đi, nếu không một khi khai chiến, vạn nhất không thu tay được, Thanh Loan tiểu thư hương tiêu ngọc vẫn thì đừng trách Lục mỗ tâm ngoan thủ lạt.
- Khẩu khí lớn thật!
Thanh Loan giận tím mặt, thần cung trong tay sáng lên, miệng quát khẽ:
- Cửu thúc, còn không thối lui? Ta khoác Thiên Phượng Giáp, trừ Thần Giới Chí Tôn, còn ai có thể giết được ta?
Ánh mắt cửu thúc lóe lên, cắn răng khoái tốc thối lui, trước khi đi còn không quên truyền âm nhắc nhở Lục Ly:
- Lục công tử, xem như lão phu van cầu ngươi. Vô luận thế nào, xin đừng hại đến tính mệnh tiểu thư nhà ta, nàng chỉ là một tiểu nha đầu trẻ con hiếu thắng thôi, chứ bản tính không xấu.
Câu này Lục Ly nghe khá lọt tai, khẽ gật đầu. Bên kia cửu thúc cấp tốc thối lui, đợi khi chỉ còn lại hai người, Thanh Loan mới dò hỏi:
- Lục Ly, giờ đã khai chiến được chưa?
- Được rồi!
Lục Ly chợt quát, một tay đột nhiên khẽ phất, không gian trước mặt bất thần cuộn lên gợn sóng, tiếp đó một đạo lực lượng vô hình trấn áp xuống.
Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương. Vị đại tiểu thư này chắn hẳn một thân toàn là bảo vật, Lục Ly không dám để nàng động thủ trước, dù sao đây cũng là Thanh Vương đời tiếp theo, đoán chừng nắm trong tay không ít các loại thần thuật bí thuật cường đại.