Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly còn bố trí một cấm chế một huyễn trận trong núi, để nếu Tiểu Bạch gặp phải kẻ địch cũng có chỗ mà lẩn trốn, tranh thủ thời gian truyền tống về Thần Kiếm Sơn.
Làm xong hết thảy, Lục Ly đi Húc Nhật Thành, tìm đến Huyết Nhận Đường, nhờ Huyết Nhận Đường hỗ trợ mua sắm địa đồ hư không.
Hư không rộng lớn vô bờ, nếu không có địa đồ, rất dễ lạc ở bên trong. Một khi lạc trong hư không, có lẽ cả đời đều không ra được.
Loại địa đồ này tứ đại thế lực siêu thần đều có, thậm chí một ít đại thế lực cũng có, không tính là quá khó mua. Trong lịch sử rất nhiều cường giả từng tiến vào hư không thám hiểm, bởi vì trong hư không có rất nhiều bảo địa, đến hiện tại vẫn có không ít Thần Giới Chí Tôn thường xuyên tiến vào hư không tu luyện.
Tỷ như trong thời gian loạn lưu, tốc độ thời gian trôi qua cực chậm, tu luyện trong đó ngàn năm, bên ngoài mới đi qua một năm.
Ngoài ra, ở rất nhiều bảo địa trong hư không, thiên địa pháp tắc trong suốt và rõ nét dị thường, tham ngộ ở trong đó sẽ rất hiệu quả. Thậm chí có nơi còn có thể thấy được bản nguyên thế giới, thấy được bản chất hỗn độn, những nơi như thế chính là vô thượng bảo địa để tham ngộ thiên địa pháp tắc.
Nhưng bảo địa lại thường thường đan xen với hiểm địa, rất nhiều cường giả vì tiến vào bảo địa mà hãm sâu hiểm địa, cuối cùng chết ở bên trong. Sát Đế là một người như thế, năm đó Sát Đế cường đại cỡ nào, không biết đã có bao nhiêu Thần Giới Chí Tôn và cường giả chết dưới Sát Đế chân ý, song sau cùng Sát Đế lại bởi vì xông vào một nơi hiểm địa mà chết ở trong đó.
Với Huyết Nhận Đường, mua địa đồ chỉ là chuyện đơn giản, hơn nữa để Huyết Nhận Đường đi mua địa đồ càng tiện hơn Thần Kiếm Sơn, bởi vì nói thế nào Huyết Nhận Đường cũng là tổ chức sát thủ, có người nhờ tổ chức sát thủ mua địa đồ cũng là điều hợp tình hợp lý.
Chỉ mất mấy canh giờ, Huyết Nhận Đường đã lấy được địa đồ về tay, Lục Ly nhìn qua xác nhận một phen, sau đó lập tức lên đường đi ngay.
Hắn truyền tống tới mặt đông Tuyên Khánh Phủ, bên kia có một không gian hạp cốc, trong hạp cốc không gian nhiễu loạn dị đường, đây là nơi rất thích hợp để tiến vào hư không.
Kỳ thật nếu là cường giả, có thể trực tiếp xé rách không gian, từ đó tiến vào hư không. Nhưng làm vậy rất dễ lạc mất, hơn nữa xé rách không gian bằng với phá hư pháp tắc, sẽ có lực lượng phản phệ. Không Gian Giảo của Lục Ly chính là lợi dụng lực lượng phản phệ của Không Gian Pháp Tắc, cường hành giảo sát kẻ địch.
Bởi thế từ nơi không gian bạc nhược tiến vào hư không là cách tốt nhất, một là an toàn, hai là có thể biết mình đang ở đâu, có thể căn cứ địa đồ hư không một đường đi tới.
Một đường truyền tống, chỉ sau hơn nửa ngày, Lục Ly đã tới hạp cốc kia, còn chưa đến gần liền đã có thể cảm ứng được không gian ba động mãnh liệt trong hạp cốc. Một đạo khí tức nguy hiểm phù hiện trong đầu Lục Ly, song hắn vẫn thần sắc kiên định cấp tốc tiến vào bên trong.
Trong hạp cốc không có gì cả, chỉ mỗi không gian sâu trong hạp cốc là đang không ngừng ba động, không ngừng có vết nứt không gian hiện ra, nhìn cực kỳ khủng bố.
- Đi!
Ngoài thân Lục Ly hiện ra Kinh Lôi Giáp, như một con thiêu thân lao vào lửa vọt tới khe nứt không gian lớn nhất.
Khe nứt không gian kia đang chậm rãi khép lại, hệt như một con dã thú há ra miệng rộng nuốt chửng Lục Ly.
Hai canh giờ sau khi Lục Ly tiến vào hư không, trong Lôi Ngục ở Hỗn Độn Luyện Ngục, ba đạo thân ảnh đột nhiên ngưng hiện. Lôi Ngục rất khủng bố, ba người lại xuất hiện ở trung tâm Lôi Hải, lôi điện từ khắp bốn phương tám hướng lập tức tới, quấn lấy ba người.
Chẳng qua, lôi điện giống như lửa hái tử thần đối với võ giả Cửu Giới này bổ lên thân ba người lại không dẫn tới bất kỳ phản ứng nào, cảm giác chỉ như đang gãi ngứa.
Bổ một lát, tên trung niên khôi ngô bá khí kia có vẻ phiền chán, vung tay đánh tới đám lôi điện kia, lập tức lôi điện tự động tách ra hai bên, hoàn toàn không đụng chạm tới ba người.
- Điện chủ!
Một tên lão giả lông mày bạc trắng chỉ vào Thông Thiên Sơn phía xa xa, nói:
- Chúng ta đi lên từ đây liền có thể về lại Thần Giới. Đây là đường lên trời ở hạ giới, Hỗn Độn Luyện Ngục này thực ra có chút tương tự như thiên kiếp lúc tiến giai Thần Giới Chí Tôn. Hỗn Độn Luyện Ngục chính là thiên kiếp của phàm nhân, vượt qua mười tầng kiếp nạn liền có thể phi thăng Thần Giới.
- Đi thôi!
La Diệp khoát tay nói, thần niệm hắn rất cường đại, có thể bao phủ gần phân nửa Lôi Ngục, hắn phát hiện nơi này chẳng có ai cả.
Hắn cần bắt lại toàn bộ người nhà Lục Ly, trong khi hắn lại không vào được Địa Hoàng Giới, bởi thế hắn cần phải đi tìm phàm nhân. Tìm kiếm cường giả trong phàm nhân, mượn tay bọn hắn đi tấn công Địa Hoàng Giới.
Ba người khoái tốc lao đi, so với phàm nhân thì tốc độ nhanh đến dọa người, Lôi Ngục rất lớn nhưng ba người chỉ tiêu tốn chừng một canh giờ liền đã đi đến lối vào tầng dưới.
Ba người tiến vào tầng thứ chín Hồn Ngục, đối với bọn hắn mà nói, công kích linh hồn nơi này chỉ là chuyện nhỏ. Ở nơi nguy hiểm thế này mà bọn hắn đi như giẫm trên đất bằng, nhẹ nhàng vượt qua.
- Có người!
La Diệp đột nhiên nhíu mày, khóa chặt một lão giả đang tiềm tu trong Hồn Ngục, lão giả kia đã sắp chết già, ngồi xếp bằng trong một sơn động, cũng không biết đã ngồi thế bao nhiêu năm.
- Đi!
La Diệp vung tay lên, dẫn theo hai người bay đi, sau vẻn vẹn mấy nén hương liền đã tới bên ngoài sơn động, khí tức cường đại của ba người tức thì kinh động đến lão giả đang tiềm tu bên trong.
Hưu!
Lão giả lao ra, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, nét mặt giới bị nhìn ba người La Diệp, lạnh giọng hỏi:
- Ba vị là ai? Ba vị muốn làm gì?
- Quỳ xuống!
La Diệp hừ lạnh, khí tức vốn đang thu liễm cuộn trào mà ra, lão giả lập tức cảm thấy như bị núi cao đè nặng, hai chân trực tiếp quỳ xuống.
Trong mắt hắn hiện đầy vẻ chấn kinh, khó mà tin tưởng nhìn ba người La Diệp, miệng môi run run nói:
- Chẳng lẽ... ba vị đại nhân là Thần Linh?