Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
La Diệp không đáp lời, mặt không biểu tình, nhìn sang tên trưởng lão bên cạnh một cái, nói:
- Lưu trưởng lão, khống chế hắn!
Thân hình Lưu trưởng lão lóe lên, trực tiếp đặt tay lên đầu lão giả. Trong tay hắn sáng lên quang mang màu u lam, chỉ sau vẻn vẹn hai nén hương, Lưu trưởng lão thu tay về, lão giả cũng theo đó khom lưng bái lạy:
- Chủ nhân!
Đối với Thần Linh mà nói, khống chế linh hồn một tên phàm nhân là chuyện quá sức đơn giản, trong khi Lưu trưởng lão còn là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, có được rất nhiều thần thuật kỳ dị. Đừng nói khống chế phàm nhân, dù là khống chế một tên Đại Năng Thần Giới cũng không thành vấn đề.
- Điện chủ!
Lưu trưởng lão tra tìm được một ít tin tức trong đầu lão giả, bẩm báo nói:
- Ở Cửu Giới, người này được tính là cường giả không sai, Hóa Thần Cảnh. Theo như thông tin dò xét được trong linh hồn hắn, gia tộc Lục Ly có mấy tên Hóa Thần Cảnh, còn có một món Thần khí, chúng ta chỉ cần khống chế một ít cường giả Hóa Thần Cảnh, sau đó triệu tập đại quân liền có thể quét ngang Địa Hoàng Giới.
- Vậy còn chờ gì nữa?
La Diệp vung tay nói:
- Dạo quanh tứ xứ một lượt, khống chế tất cả cường giả Cửu Giới lại, sau đó triệu tập đại quân tiến công Địa Hoàng Giới. Ta muốn giết sạch Địa Hoàng Giới, chó gà không tha, trừ thân nhân Lục Ly ra, tất cả những người khác đều đồ sát sạch sẽ!
Trong hư không, quang tuyến cực kỳ mờ tối, chỉ có thể thấy được nơi xa có quang mang nhỏ yếu. Trong hư không thiên địa linh khí mỏng manh dị thường, cảm giác vô cùng buồn bực. Nếu không phải là cường giả, ở lâu trong này chắc phải bị ngộp chết.
Trong hư không gần như không bị trọng lực ảnh hưởng, vậy nên Lục Ly phi hành rất nhẹ nhàng, tốc độ cũng cực nhanh. Đương nhiên hắn không dám lao đi quá nhanh, bởi vì khắp nơi quanh đây đều là nguy cơ, chỉ cần thoáng không cẩn thận liền rất dễ chết đi.
Hư không rộng lớn vô cực, bốn phía đều trống rỗng, hoàn toàn không có cảm giác phương hướng, nếu không phải có địa đồ, sợ là Lục Ly hoàn toàn không biết phi hành thế nào, rất dễ lạc mất ở bên trong, một đời đều không thoát ra được.
Bá!
Nơi xa sáng lên một đạo quang mang, như là lưu tinh phá không mà đi ngay trước mặt Lục Ly, trong lòng Lục Ly khẽ động, lại không dám tới gần.
Bởi vì hắn không biết đó là thời gian loạn lưu hay thời gian nghịch lưu. Một khi không cẩn thận tiến vào, ngây ngốc bên trong một đoạn thời gian, không chừng bên ngoài đã qua vạn năm.
Theo như cổ tịch Đấu Thiên Đại Đế đưa cho, ngoài mặt thời gian không gian loạn lưu cùng thời gian không gian nghịch lưu không có gì khác biệt, chỉ sau khi kề cận cảm ứng lưu tốc không gian thời gian bên trong mói có thể phát hiện ra, nhưng khi kề cận lại rất dễ bị hút vào bên trong.
Năm đó ở Thú Thần Giới, Lục Ly từng gặp qua một con Thú Vương kỳ dị, Giải Trĩ Vương. Nó có một loại thiên phú thần thông có thể thổ ra khí lưu, lưu tốc thời gian trong khí lưu đó cực chậm, hiệu quả cũng tương tự như thời gian loạn lưu.
Hiện tại Lục Ly còn không dám làm loạn, hắn muốn án chiếu theo địa đồ, trước tìm đến một mảnh Tinh Hải, phiến Tinh Hải kia có rất nhiều vẫn thạch. Tìm được đến phiến Tinh Hải rồi, chí ít sẽ không lạc mất phương hướng. Từ đó mới có thể xác định đường tới Cửu Giới.
Tốc độ Lục Ly từ từ đề thăng, cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách hay, theo như trên địa đồ hoàn toàn không biết đi Cửu Giới cần mất thời gian bao lâu, vạn nhất cần mấy tháng mấy năm, Lục Ly đi về còn nghĩa lý gì nữa?
Đấu Thiên Đại Đế truyền tin cho chấp pháp trưởng lão, chấp pháp trưởng lão nhất định sẽ bố trí để những người quan trọng lánh vào trong bí cảnh. Đồng thời hắn cũng sẽ cùng một số người tử thủ Thần Thành, nếu không đều trốn hết cả, La Diệp tất không chịu để yên.
La Diệp đi Hỗn Độn Luyện Ngục, sau đó tổ chức người tấn công Địa Hoàng Giới, dự tính phải cần thêm chút thời gian. Đợi hoàn toàn công phá Thần Thành chắc cũng phải một tháng sau, thế nên Lục Ly còn có một tháng để đi đường.
Phi hành trong hư không là chuyện vô cùng khô khan, bởi vì bốn phía xung quanh toàn là một mảnh đen nhánh, chỉ có nơi xa mới thấy được chút ánh sáng nhỏ yếu. Chỗ này lại chẳng có gì cả, thậm chí trong không khí đẫm khí tức mục nát già nua, thiên địa linh khí mỏng manh, khiến người rất không thoải mái.
Phi hành suốt ba ngày, Lục Ly mãi vẫn không nhìn thấy phiến Tinh Hải được ghi chú trên địa đồ, hắn không khỏi có chút đau đầu, chẳng lẽ bay sai hướng? Nếu là bay sai, vậy thì gay to.
- Tăng nhanh tốc độ!
Lục Ly cắn răng, tốc độ đề thăng đến cực hạn. Nơi này không giống Thần Giới, không có trọng lực trói buộc, mỗi giây Lục Ly có thể xoải qua tận ngàn dặm.
- Ách!
Tăng tốc hơn một canh giờ, Lục Ly đột nhiên ngừng lại, bởi vì trước mặt xuất hiện một hắc động.
Hắc động toàn một mảnh đen nhánh, đen đến khiến người sợ hãi, thậm chí cảm giác như ánh sáng xung quanh đều bị hắc động hút vào. Lục Ly cảm thấy nếu mình kề cận hắc động, rất có khả năng sẽ lập tức bị hút vào.
- Thời không hắc động!
Lục Ly nhớ tới miêu tả trong cổ tịch liên quan tới loại hắc động này, trên mặt không giấu được vẻ sợ sệt, lúc này ai cũng không biết trong hắc động đang cất chứa cái gì.
Có lẽ bên trong là một tuyệt thế bảo địa, có lẽ bên trong là hủy diệt chi địa, phàm là sinh linh tiến vào đều sẽ bị giảo sát. Có lẽ bên trong là một tử địa, tiến vào liền không ra được, bị nhốt chết cả đời ở bên trong.
Tóm lại, theo như miêu tả trong cổ tịch, thấy loại thời không hắc động này, tốt nhất là nên tránh ra, tuyệt đối đừng tùy tiện tiến vào. Trừ phi là người thọ nguyên sắp sửa hao hết, muốn đi vào tìm một tuyến sinh cơ, ngược lại có thể thử thử xem sao.
Lục Ly dè dặt vượt ra thời không hắc động kia, tiếp tục bay về nơi xa, qua nửa canh giờ sau, một đạo ""lưu tinh vũ"" vụt qua trước mặt Lục Ly, Lục Ly lần nữa dừng lại cảm ứng một phen, tròng mắt bỗng chốc sáng ngời.
Hắn cảm giác được lưu tốc thời gian trong loạn lưu này có vẻ rất chậm.