Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2168 - Chương 2155: Thời Không Hắc Động

Bất Diệt Long Đế Chương 2155: Thời không hắc động

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đương nhiên, chiến lực không gian Thần thú sánh ngang Thần Ciới Chí Tôn, còn là hung thú, nhục thân không hề yếu thua Ma tộc. Từ điểm này có thể thấy, lực lượng không gian Thần thú cường đại đến cỡ nào.

- Nha Mạo, lên!

Thấy không gian Thần thú cấp tốc đuổi theo, Lục Ly vội vàng xuất động Thần Sơn màu xanh. Đồng thời để Nha Ngao cùng theo, luân phiên công kích không gian Thần thú, không cho không gian Thần thú tấn công mình.

Ngao!

Không gian Thần thú phun ra một luồng khí lưu màu đen, song bị Thần Sơn màu xanh hoàn toàn chặn lại. Thần Sơn màu xanh hung hăng đánh tới không gian Thần thú, một tiếng nổ trầm muộn vang lên, không gian Thần thú giật lùi ra sau hơn mười dặm, Thần Sơn cũng bị bắn ngược trở về.

Đầu bên kia, Thần Sơn màu vàng bay tới, song lại bị đuôi không gian Thần thú quất bay. Lục Ly thấy vậy không khỏi thở phào một hơi, hai tòa Thần Sơn luân phiên công kích, không gian Thần thú bị kéo chặt, trong thời gian ngắn không thể nào đuổi kịp hắn được.

Đương nhiên, Lục Ly không dám dừng lại háy có chút nào chủ quan, tốc độ không gian Thần thú nhanh hơn Thần Sơn, một khi đuổi kịp, chỉ cần phun ra khí lưu màu đen liền có thể lấy mạng hắn.

- Làm sao bây giờ?

Mặc dù hai tòa Thần Sơn không ngừng công kích, áp chế không gian Thần thú, song Lục Ly vẫn không khỏi đau đầu. Cứ tiếp tục thế này không phải cách hay, đây là đang khiêu vũ trên đầu lưỡi đao, nhất thời không cẩn thận liền sẽ thịt nát xương tan.

- Thời gian loạn lưu!

Lục Ly đột nhiên thấy được phía sau sáng lên một đạo quang mang, lập tức cảm ứng một phen, phát hiện là thời gian loạn lưu.

Hắn vốn có cơ hội xông vào, nhưng lúc này hai tòa Thần Sơn chính đang công kích không gian Thần thú, nếu hắn đi vào, hai tòa Thần Sơn kia liền sẽ thất lạc ở chỗ này.

Hắn ngập ngừng mất một nhịp, thời gian loạn lưu kia liền đã bay mất, tan biến trong hư không phía xa. Lục Ly âm thầm hối hận, sớm biết liền vọt vào, quay đầu có thời gian lại đến tìm kiếm hai tòa Thần Sơn cũng được.

Ngao ngao!

Không gian Thần thú tức tối không thôi, liên tục bị hai tòa Thần Sơn công kích, mặc dù không phải chịu thương hại nào quá lớn, nhưng lại bị ngăn trở không đuổi được Lục Ly. Nó gầm thét mấy tiếng, khí thế cuồng bạo trên thân tăng vọt, chiếc đuôi khổng lồ không ngừng quét ngang, đánh văng hai tòa Thần Sơn, sau đó cấp tốc đuổi theo Lục Ly.

- Nha Cổ, ngươi lên!

Thấy không gian Thần thú đuổi tới, hắn đành phải ném ra tòa Thần Sơn sau cùng, còn chính mình thì phi thân bay về nơi xa.

Rầm rầm rầm!

Ba tòa Thần Sơn luân phiên công kích, vây xung quanh không gian Thần thú, không gian Thần thú muốn đuổi Lục Ly lại càng khó. Lục Ly vội bay về nơi xa, trong đầu phi tốc vận chuyển, gấp gáp nghĩ cách.

Cứ tiếp tục thế này thì không được, chẳng lẽ cứ mãi dây dưa ở đây với không gian Thần thú?

Linh trí con Hoang thú này rất thấp, nếu còn không nghĩ cách thoát đi, Hoang thú khả năng sẽ cả đời quấn chặt lấy hắn.

Giờ hắn chính đang vội vàng đi Cửu Giới, nếu dây dưa mấy tháng với Hoang thú này, người Địa Hoàng Giới chắc đều chết sạch.

- Phía trước có một thời không hắc động!

-

Lục Ly đột nhiên thấy được phía bên trái trước mặt có một hắc động, lập tức tinh thần đại chấn, nếu con không gian Thần thú này bị hút vào trong thời không hắc động, vậy chẳng phải là xong.

Hắn lập tức lách người sang bên trái, phi hành vòng quanh thời không hắc động, đồng thời hạ lệnh với bọn Nha Ngao:

- Nghĩ cách nện con Hoang thú này vào trong thời không hắc động!

Ngao ngao!

Đột nhiên, ba tòa Thần Sơn công kích càng thêm mãnh liệt, không gian Thần thú bị nện cho lảo đảo. Nàng phẫn nộ gầm gào, quét mắt nhìn Lục Ly đang phi hành vòng quanh thời không hắc động, trong tròng mắt chất đầy sát ý băng lãnh.

Oanh!

Thần Sơn màu vàng tìm được cơ hội, từ bên cạnh hung hăng nện hướng không gian Thần thú, không gian Thần thú bất ngờ bị đánh văng, bay thẳng về phía thời không hắc động.

- Tốt!

Lục Ly quát lớn một tiếng, đang định trốn về nơi xa, đúng lúc này, dị biến xảy ra.

Ngoài thân không gian Thần thú hiện ra khí lưu màu đen, đồng thời nó cũng há mồm phun ra một luồng khí lưu màu đen, thời không hắc động kia đột nhiên sáng bừng lên, tiếp đó một cỗ hấp lực khủng bố tuôn ra, nháy mắt bao phủ phương viên ngàn dặm!

- A? Nguy rồi!

Lục Ly phát hiện đạo hấp lực khủng bố kia bao phủ lấy mình, cấp tốc kéo hắn vào trong thời không hắc động. Nét mặt hắn lập tức đại biến, không ngừng giãy dụa, cố gắng phi hành về nơi xa, nhưng căn bản không cách nào kháng cự hấp lực kinh khủng kia.

Vù vù!

Thời không hắc động giống như miệng rộng của một con cự thú khổng lồ, nuốt chửng lấy không gian Thần thú, Lục Ly và ba tòa Thần Sơn.

Chẳng qua!

Lát sau, trong thời không hắc động chợt khẽ ba động, không gian Thần thú kia bất ngờ vọt ra, nó đứng ở bên ngoài thời không hắc động, hướng về nơi xa gầm thét mấy tiếng.

Ông!

Nơi xa một đạo lưu quang bay vụt đến, tiếp đó một đạo nhân ảnh hư ảo hiện ra, người này nhìn rất mông lung, căn bản không thấy rõ khuôn mặt.

Không gian Thần thú thấy người nọ tới, lập tức phủ phục giữa hư không, lắc đầu vẫy đuôi, nhìn không giống một con Hoang thú cấp Vương, mà càng giống một con chó nhỏ đang chờ đợi chủ nhân khích lệ.

- Lục Ly!

Hư ảnh mông lung kia lên tiếng, thanh âm già nua phiêu miểu, hắn nhìn thời không hắc động một cái, nói:

- Đây là một trong những thời không hắc động cường đại nhất trong hư không, cũng là một trong những thời không hắc động khủng bố nhất. Nếu ngươi có thể sống sót ở bên trong, ngươi liền có thể một bước lên trời, bay lượn trên chín tầng mây. Nếu ngươi chết ở bên trong, vậy thì chứng tỏ ngươi và tiểu thư nhà ta không có duyên phận...

Hưu!

Trong cơn mê hồ, Lục Ly cảm thấy mình như xuyên qua đường hầm thời không, hắn cảm giác thời gian như đang ngược dòng, cảm giác người mình đang dập dờn trôi đi, tựa hồ cứ thế trôi vĩnh viễn không biết điểm dừng.

Bốn phía toàn một màu đen kịt, chẳng thấy được gì cả, trừ tiếng gió rít ra thì chẳng còn thanh âm nào nữa hết. Hắn không cách nào khống chế thân thể, không cách nào di động, chỉ có thể mặc cho hấp lực kia kéo vào trong, không biết đâu là điểm cuối, không biết còn trôi bao lâu, cũng không biết lát nữa nghênh đón hắn là cái gì, cuối lối đi có phải Địa Ngục hay không?

Bình Luận (0)
Comment