Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong hải vực không ngừng truyền đến từng hồi tiếng quỷ khóc sói gào, đây là Độn Thú đang du tẩu, thỉnh thoảng lại tru lên thống khổ, khuấy động nước biển xung quanh, nện phá tan tành cự thạch dưới đáy biển của cả một vùng.
Lục Ly ở trong bụng nó, nó lại không cách nào lập tức luyện hóa Thần Sơn, trong khi Hư Không Trùng lại đang không ngừng gặm nhấm nhục thân. Mặc dù nó có thể bằng vào nhục thân cường hoành trị liệu thương thế, nhưng trừ điều đó ra nó chẳng làm gì được nữa cả.
Độn Thú có linh trí rất cao, lúc tấn công Lục Ly, nó cảm nhận được khí tức Lục Ly không hề mạnh. Bởi thế mới trực tiếp nuốt chửng, lại không ngờ thứ nuốt vào không phải một sinh linh nhỏ yếu, mà là một thanh đao nhọn.
Thanh đao nhọn này không ngừng đâm loạn trong cơ thể, thời gian ngắn có lẽ nó còn có thể chống đỡ được, nhưng lâu dài e là sẽ bị đao nhọn đâm chết mất.
Hưu!
Tròng mắt độn thú khẽ đảo, tốc độ đột nhiên tăng mạnh, khoái tốc bay về phía tây bắc. Tốc độ nó càng lúc càng nhanh, tốc độ lúc cao nhất đã nhanh gấp mấy lần Lê thúc, chỉ là mỗi cách một đoạn thời gian nó lại lăn lộn trong biển vài vòng, thống khổ tru lớn mấy tiếng.
Độn thú khoái tốc du tẩu, đi suốt mười ngày mà không dừng lại dù chỉ một giây.
Số lượng Hư Không Trùng trong cơ thể nó đã lên đến mấy ngàn ức, mỗi lần gặm cắn lại gặm ra một mảnh lớn thực quản. Hiện tại Hư Không Trùng đã không chỉ gặm tường thịt mà bắt đầu gặm thân thể, nếu không phải Lục Ly khống chế, đoán chừng chỉ thoáng chốc Hư Không Trùng liền sẽ gặm giết cự thú.
Lục Ly không có ý định lập tức giết Độn Thú này, cũng không định đi ra vội, bằng không Độn Thú sớm đã chết mất xác.
Đi qua nhiều ngày vậy rồi, trinh sát Hắc Viêm Điện hẳn đã đến gần đây. Lê thúc vẫn chưa trở về, giờ mà Lục Ly đi ra thì rất dễ bị phát hiện, không bằng cứ tiếp tục ở lại trong Độn Thú, như vậy còn có thể giúp cho Hư Không Trùng không ngừng phân tách.
Tu luyện mấy ngày, Lục Ly mở mắt, cảm ứng liên hệ tinh thần với Lê thúc một phen. Hắn phát hiện liên hệ tinh thần tuy đã rất yếu ớt, song vẫn tồn tại. Điều này chứng tỏ Lê thúc còn chưa chết. Nếu đến giờ còn chưa chết, vậy chắc Lê thúc đã thoát khỏi Độn Thú khi trước. Chỉ là không biết tại sao Lê thúc lại không đi tìm mình.
- Hả?
Thần niệm hắn quét qua, phát hiện độn thú chính đang dùng tốc độ khủng khiếp phóng vút về hướng tây bắc. Thần niệm hắn đảo ra sau, không phát hiện thấy có Độn Thú cường đại hay võ giả truy sát, hắn khẽ nhíu mày, Độn Thú này muốn đi đâu?
Trong lòng ngấm ngầm giới bị, nếu Độn Thú muốn tới nơi khủng bố nào đó, hắn đành phải để Hư Không Trùng cường hành gặm sạch linh hồn, giết chết Độn Thú.
Hắn nghĩ nghĩ, lập tức khống chế mấy chục ức Hư Không Trùng tới trong đầu Độn Thú, một khi tình hình không đúng, hắn sẽ để mấy chục ức Hư Không Trùng này trực tiếp gặm sạch linh hồn Độn Thú, khiến nó chết đi trong nháy mắt.
- Không sai!
Hiện tại số lượng Hư Không Trùng đã lên tới hơn sáu ngàn ức, thêm một lần phân tác nữa, ước chừng sẽ lên tới vạn ức. Hắn để Thần Sơn thu lại đại bộ phận Hư Không Trùng, giờ Hư Không Trùng đã quá nhiều, thu lại một phần cũng tốt, tránh đến lúc cần thu lại không kịp trở tay.
- Ồ?
Sau nửa canh giờ, Lục Ly phát hiện Độn Thú đột nhiên tăng tốc, trong lòng lập tức đề cao giới bị. Thần niệm quét lên không, xem thử Độn Thú muốn dẫn hắn tới đâu.
- Ách…
Rất nhanh, trên mặt hắn thoáng hiện vẻ ngạc nhiên, sau đó khóe miệng nhếch lên ý cười giễu cợt.
Không biết Độn Thú này đã đi được bao xa, chỉ biết hiện tại đang tiến vào trong một mảnh hải vực kỳ dị. Hải vực này không quá khác thường, điểm quái dị duy nhất chính là trên trời có vài mảnh mây đen, trong mây đen không ngừng có thiểm điện đánh xuống, thiểm điện này cũng có màu đen...
Không thể không nói linh trí Độn Thú này rất cao, thấy chính mình không cách nào đánh giết Lục Ly và Hư Không Trùng liền muốn mượn nhờ ngoại lực.
Chỉ là đối với Lục Ly mà nói, ngoại lực nó mượn nhờ căn bản không mang đến chút áp lực nào, ngược lại còn có thể trở thành trợ lực!
Đương nhiên, Lục Ly trước là thu lại từng phiến Hư Không Trùng vào trong Thần Sơn. Hắn không biết lôi điện có đánh chết Hư Không Trùng hay không, thật không dễ dàng mới phân tách được nhiều như vậy, hắn không muốn công sức bị lôi điện hủy sạch.
Phiến hải vực có phần tương tự hải vực ở Đấu Thiên Giới khi trước, lôi điện không ngừng đánh xuống. Chỉ là uy lực hai loại lôi điện chênh nhau như trời với đất, lôi điện ở đây màu đen, đạo nào đạo ấy vô cùng thô to, tuỳ tiện cảm ứng một phen liền biết uy lực cường đại vô cùng.
Rầm rầm rầm!
Lúc Lục Ly thu lại từng phiến từng phiến Hư Không Trùng, trên không có ba đạo lôi điện bổ xuống, Độn Thú chủ động bay vọt lên, để cho ba đạo lôi điện đánh trúng. Thân hình Độn Thú khẽ rung rung, chẳng qua vẫn trụ được, lôi điện cứ thế khoái tốc rót vào trong cơ thể.
- Độn Thú này còn biết truyền dẫn lôi điện?
Lục Ly phát hiện lôi điện sau khi tiến vào cơ thể Độn Thú liền được dẫn tới thực quản, trong lòng không khỏi ngấm ngầm bội phục, đúng là Đại Thiên thế giới không gì không có. Đã có hai ba ngàn ức Hư Không Trùng được hắn thu lại, còn thừa chừng hơn ba ngàn ức, dù bị hủy diệt cũng không sao.
- Tốt!
Lôi điện quét qua đám Hư Không Trùng, Lục Ly phát hiện sau khi Hư Không Trùng biến thành hư ảnh, lôi điện liền không cách nào tổn thương được chúng, lập tức yên tâm hẳn. Lôi điện tới lui trong thực quản, sau cùng khóa chặt Thần Sơn, dồn dập công kích.
- Tiểu Lục đừng ngạnh kháng, cứ dẫn lôi điện vào đây!
Lục Ly truyền âm cho Khí Linh Thần Sơn, lôi điện màu đen lập tức tiến vào trong đại điện. Lục Ly để tất cả Hư Không Trùng biến thành hư ảnh, chính mình thì ngồi xếp bằng trên mặt đất chờ đợi lôi điện oanh kích.
Xuy xuy!
Vô số hồ quang điện màu đen tràn vào, cuối cùng vươn tới chỗ Lục Ly. Pháp trận tụ lôi trong cơ thể Lục Ly được khởi động, nhanh chóng hấp thu chuyển hóa lôi điện, biến chúng thành năng lượng đặc thù truyền ngược tới bảy trăm hai mươi huyệt vị trong người.
- Uy lực lôi điện này không tệ!