Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly cảm ứng một phen, khẽ gật đầu, lôi điện đánh trúng Độn Thú, chắc là đã trôi mất một phần năng lượng. Nhưng lúc này năng lượng tiến vào trong thân thể hắn vẫn rất bá đạo, sánh ngang với thiên kiếp ở Thần Giới.
- Đây là lôi điện bình thường ở Nhị trọng thiên, không biết lôi điện trong thiên kiếp Nhị trọng thiên sẽ còn cường đại đến cỡ nào?
Lục Ly không khỏi tặc lưỡi, chẳng qua hắn cũng không sợ Lôi Đình Kiếp Nhị trọng thiên, ngay cả tầng thứ nhất Phong Hỏa Kiếp hẳn cũng không đáng ngại, chỉ sợ mỗi tầng thứ ba Tâm Hồn Kiếp. Có lẽ... thiên kiếp lần hai không chỉ mỗi ba tầng, mà còn có thêm nhiều tầng càng khủng bố khác nữa.
Rầm rầm rầm!
Vô số lôi điện bổ xuống, Độn Thú chủ động du tẩu, hấp dẫn lôi điện công kích. Nó chắc đã phát hiện Hư Không Trùng bất động, tưởng là lôi điện có thể kích thương Hư Không Trùng, có vẻ rất là hưng phấn, bởi thế mới không ngừng hấp dẫn lôi điện tấn công.
Nhục thân nó rất cường đại, bị lôi điện liên tục bổ trúng, bên ngoài lại vẫn không thấy dấu hiệu cháy đen. Thần niệm Lục Ly quét qua một lượt, cũng không phát hiện nhục thân nó chịu tổn thương nào đáng kể, đủ thấy da thịt Độn Thú mạnh đến cỡ nào.
Lục Ly để tất cả Hư Không Trùng đứng im bất động, Độn Thú này đang giúp hắn hấp thu lôi điện, hắn có thể dựa vào đó tăng cường nhục thân, hà cớ gì lại không làm? Lê thúc không thấy tăm hơi, hiện tại hắn cũng không biết mình đang ở đâu, nếu để hắn đi tìm Thiên Ma Đảo, e là rất khó tìm đến được.
Giờ trinh sát Hắc Viêm Điện chắc đã thăm dò tới gần phiến hải vực này. Bởi thế hiện tại Lục Ly chẳng dám đi đâu cả, cứ trốn ở trong Độn Thú là an toàn nhất, lại còn có thể tu luyện, đúng là không gì tốt bằng.
Ô ô!
Độn Thú như cá voi khổng lồ không ngừng đảo quanh trong hải vực, không ngừng chủ động bay vọt lên tìm kiếm lôi điện. Mỗi lần bay vọt rồi rơi xuống lại dẫn lên nước biển cuộn trào, bọt nước vút lên tận trời, từng đạo sóng cả như là biển gầm tung tóe khắp bốn phía, cảnh tượng rất hùng vĩ.
- A...
Nửa ngày sau, một chiếc thuyền sắt màu ám kim đi ngang qua, trong thuyền có rất nhiều võ giả, cả đám đều từ xa xa quan sát cảnh tượng bên này.
- Đi vòng!
Một lão giả sau lưng có hai cánh khẽ quát, thuyền lớn lập tức vòng tránh đi. Trên thuyền ngồi mấy trăm thanh niên, sau lưng ai nấy đều mọc hai cánh, bộ dạng tuấn mỹ, bọn họ hưng phấn nhìn Độn Thú chủ động truy đuổi lôi điện nơi xa.
- Đó là Độn Thú gì, sao lại chủ động đuổi theo lôi điện?
- Đây là Côn Ngư, nhưng mà theo ghi chép, Côn Ngư làm gì biết hấp thu lôi điện để tu luyện!
- Đúng vậy, ngoại hình giống hệt, con Côn Ngư này hoặc là nổi điên, hoặc là biến dị!
- Sao Tam trưởng lão phải vòng tránh, một con Côn Ngư mà thôi, lấy chiến lực Tam trưởng lão hẳn là có thể nhẹ nhàng đánh giết.
- Chắc là con Côn Ngư này quá mức cổ quái, Tam trưởng lão không muốn trêu chọc phiền phức. Rốt cuộc chúng ta nhiều người như vậy, vạn nhất xảy ra chuyện, Tam trưởng lão phải gánh trách nhiệm.
Đám thanh niên trên thuyền không ngừng nghị luận, ai nấy đều rất hiếu kì.
Lão giả được xưng là Tam trưởng lão dõi mắt nhìn chằm chằm Độn Thú hồi lâu, đột nhiên quát nói:
- Trong Côn Ngư có người, chỉ là ta không cảm giác được thực lực người này. Độn Thú kia chủ động đuổi theo lôi điện chắc cũng là vì người này, bởi vì hình như đại bộ phận lôi điện đều bị người này hấp thu. Chuyện quái dị như thế, tốt nhất chúng ta đừng nên tới gần.
Oa!
Trên thuyền lập tức ồ lên, trong Côn Ngư có người? Côn Ngư đuổi theo lôi điện là vì người này? Chẳng lẽ Côn Ngư bị người này khống chế?
Phải biết người có thể khống chế Độn Thú tam tinh đều là võ giả vô cùng cường hoành. Đám thiếu nam thiếu nữ nghe vậy không khỏi càng thêm hiếu kỳ đối với cường giả thần bí kia.
Thuyền sắt màu ám kim khoái tốc bay đi, Côn Ngư tiếp tục đuổi theo lôi điện. Mặc dù Hư Không Trùng không còn gặm cắn, nhưng vẫn một mực ở trong cơ thể, điểm này thì nó vẫn cảm ứng được. Vì triệt để tiêu diệt đám côn trùng kia, Côn Ngư đành phải tiếp tục kéo càng nhiều lôi điện vào trong cơ thể.
Lục Ly thản nhiên ngồi xếp bằng trong cơ thể Côn Ngư, không ngừng có lôi điện tràn vào cho hắn hấp thu, giúp hắn đề thăng nhục thân. Lúc này, Lục Ly thậm chí có xung động đi ra Côn Ngư, trực tiếp hấp thu lôi điện.
Nếu nhục thể hắn không ngừng mạnh lên thế này, không chừng năng lực phòng ngự sẽ có thể sánh ngang Hồng Linh Thiên Bảo. Đến lúc đó hẳn là Thiên Thần nhị kiếp bình thường đều không giết được hắn.
Nhục thân mạnh nhất Tam trọng thiên!
Mục tiêu của Lục Ly chính là tu luyện nhục thân đến trình độ như Tử Đế, thành người có nhục thân mạnh nhất Tam trọng, khi đó phỏng chừng Thiên Thần tam kiếp đều khó mà oanh giết được hắn.
- Không đúng...
Hình như Tử Đế bị Dương Đế xử đẹp? Như thế công kích của Dương Đế phải mạnh đến cỡ nào? Dương Đế là Thiên Thần mấy kiếp? Chẳng lẽ là Thiên Thần tứ kiếp?
- Cả con gái Tử Đế nữa, không biết còn bị đóng băng dưới vách đá kia không?
Lục Ly lại nhớ đến nguyện vọng của Tử Đế, rằng nếu có cơ hội thì đi cứu ra con gái hắn, đồng thời giúp hắn báo thù. Vừa nghĩ tới báo thù, Lục Ly liền không khỏi cười khổ, Dương Đế cường hoành như thế, liệu đời này hắn có hi vọng báo thù được giúp Tử Đế không?
- Thôi đừng nghĩ quá xa...
Lát sau, Lục Ly cười tự giễu, hiện tại không biết hắn còn có thể sống sót ở Nhị trọng thiên hay không, lại đi nghĩ tới chuyện Tam trọng thiên, đúng là vớ vẩn.
- Tu luyện, tu luyện!
Khu trừ tạp niệm trong đầu, lần nữa nhập định tu luyện. Hắn phải sống sót ở Nhị trọng thiên, sau đó xông pha Tam trọng thiên, hắn còn một chặng đường rất dài để đi...
Nghị lực Côn Ngư rất cường đại, giày vò trong phiến hải vực này suốt nguyên một tháng mà vẫn không có dấu hiệu ngừng lại.
Có lẽ đối với Côn Ngư sống không biết bao nhiêu năm mà nói thì một tháng thực sự quá ngắn, thậm chí một năm cũng là quá ngắn. Chỉ cần có thể giết sạch Hư Không Trùng, dù có phải tiêu tốn trăm năm ngàn năm cũng chẳng đáng là gì.