Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly khẽ gật đầu, dự đoán của Lê thúc không khác hắn là mấy, hi vọng mấy ngày này bọn Diêm Hồng sẽ không đuổi kịp, không chặn lại được Côn Ngư.
Lê thúc trầm mặc một lát rồi hỏi dò:
- Đúng rồi chủ nhân, làm sao ngươi khống chế được con Côn Ngư này, đây chính là Độn Thú tam tinh!
- Hư Không Trùng!
Lục Ly kể qua một lượt chuyện gặp trước đó cho Lê thúc, Lê Thúc không khỏi cảm khái về sự may mắn của Lục Ly.
Hư Không Trùng vừa khéo có thể khắc chế Côn Ngư thì cũng thôi, Khí Linh Thần Sơn lại có thể câu thông với Côn Ngư. Hai điều kiện này thiếu một thứ đều không được, bằng không Lục Ly tuyệt đối không thể khống chế Côn Ngư.
- Hả...
Đợi Lục Ly kể xong, Lê Thúc lấy ra địa đồ, tử tế quan sát mấy lần, sau đó đột nhiên chỉ về hướng bắc nói:
- Chủ nhân, trước để Côn Ngư khoan tới Thiên Ma Đảo, đi mặt bắc cái đã.
- Tại sao?
Lục Ly nghi hoặc, tới mặt bắc liền phải đi vòng, bọn Diêm Hồng chắc chắn sẽ không bỏ qua, làm thế chẳng phải tăng thêm biến số?
- Bởi vì trực tiếp đi Thiên Ma Đảo, có khả năng sẽ bị chặn đường!
Lê Thúc giải thích nói:
- Mặt bắc hải vực có tương đối nhiều Độn Thú cường đại, chúng ta đi từ hướng đó sẽ an toàn hơn, nếu có người xuống biển truy đuổi lập tức sẽ dẫn động Độn Thú, chúng ta có thể đào tẩu càng thêm nhẹ nhàng.
Lục Ly nhíu mày:
- Ngươi kết luận bọn hắn sẽ chặn đường chúng ta...
- Chủ nhân, trước đây Diêm Chân từng mang theo Cửu Tinh Bàn, thần khí này có thể khóa chặt vị trí ngươi, chúng ta chính là dựa vào Cửu Tinh Bàn một đường truy tung ngươi.
Lê Thúc giải thích:
- Hiện tại Cửu Tinh Bàn còn trên người ngươi, Nhị trọng thiên có rất nhiều thủ đoạn truy tung, thậm chí Lạc trưởng lão có mấy loại bí thuật truy tung khác nhau. Mặc dù chúng ta đang khoái tốc đào tẩu, hắn không thể khóa định vị trí chính xác, nhưng khu vực đại khái thì vẫn có thể tính ra được.
- Lợi hại vậy à?
Lục Ly ngấm ngầm líu lưỡi.
Lê Thúc gật đầu:
- Lát nữa bọn Diêm Hồng Lạc Quy trưởng lão tất sẽ hoài nghi, sau đó dùng bí thuật thôi toán một phen, chắc chắn sẽ truy tung đuổi theo, cho nên chúng ta không thể đi thẳng tới Thiên Ma Đảo, mà phải lượn quanh, mặt bắc có nhiều Độn Thú cường đại, đi từ hướng đó sẽ an toàn hơn một chút.
Lục Ly để Tiểu Lục khống chế Côn Ngư đổi hướng, có chút lo lắng nói:
- Liệu Độn Thú cường đại ở mặt bắc có tấn công chúng ta?
- Chỉ cần không gặp phải Độn Thú ngũ tinh liền không sao!
Lê thúc rất tự tin nói:
- Khả năng phòng ngự của Côn Ngư rất khủng bố, mặc dù chỉ là Độn Thú tam tinh, nhưng Độn Thú tứ tinh đều khó mà giết được. Độn Thú ngũ tinh ở Nhị trọng thiên đều là tồn tại phượng mao lân giác, trừ phi chúng ta quá xui xẻo mới có khả năng gặp phải.
- Vậy thì tốt!
Lục Ly triệt để yên tâm, để Độn Thú khoái tốc tiềm hành, sau đó bắt đầu hỏi dò Lê thúc chuyện xảy ra sau khi hai người tách nhau. Thần sắc Lê thúc thoáng hiện vẻ đắng chát, ngày đó mặc dù thoát khỏi Độn Thú kia, nhưng bản thân hắn bị trọng thương, không thể không trị liệu trên một đảo nhỏ. Mấy ngày sau, trinh sát Hắc Viêm Điện đuổi tới, hắn đành phải không ngừng tháo chạy.
Chỉ là số lượng trinh sát Hắc Viêm Điện thực sự quá nhiều, hắn chạy trốn rất lâu mà vẫn không thoát nổi. Đến sau hắn mới hiểu được, thực ra trinh sát Hắc Viêm Điện cố ý thả hắn, mục đích thực sự là vì tìm Lục Ly, bằng không bọn Diêm Hồng sớm đã ra tay giết hắn rồi.
- Được rồi, Lê Thiên, ngươi trị liệu trước đi!
Lục Ly phát hiện Lê thúc còn đang đổ máu liền phất tay nói:
- Ta đi thăm dò tình hình xung quanh, ngươi trước trị liệu cho xong thương thế rồi tính.
Lê thúc khẽ gật đầu ngồi xếp bằng xuống, thần niệm Lục Ly quét ra ngoài, dò xét tình hình chung quanh. Hắn để Côn Ngư phi hành sát dưới đáy biển, như vậy dù trinh sát Hắc Viêm Điện có xuống biển dò xét, khả năng phát hiện Côn Ngư cũng không lớn.
Hải vực nơi này sâu đến mấy chục vạn dặm, Độn Thú nhiều vô số kể, thần niệm Lục Ly tuỳ ý quét ra, lập tức có thể thấy được Độn Thú lớn nhỏ chi chi chít chít. Chẳng qua những Độn Thú này sau khi thấy Côn Ngư đi ngang qua liền hoặc là lập tức đào tẩu, hoặc là run rẩy không dám động.
Nhiều Độn Thú như vậy, nếu trinh sát Hắc Viêm Điện muốn xuống biển thăm dò, khả năng sẽ bị vô tận Độn Thú tập kích. Bọn hắn rất khó xuống được tới đáy biển, khóa chặt Côn Ngư là điều rất không dễ dàng.
Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, cường địch vẫn ở ngoài kia, thời thời khắc khắc đều có thể đối mặt nguy cơ sinh tử, Lục Ly cảm thấy hệt như đang nhảy múa trên lưỡi đao, xuyên qua biển lửa, sống sót được hay không đều dựa hết vào chuyến này.
Thời gian dần trôi, năm ngày qua đi, trên đường một mực an tĩnh, trong lòng Lục Ly càng thêm yên tâm. Có lẽ người Hắc Viêm Điện chưa phát hiện hắn giở trò, có lẽ người Hắc Viêm Điện còn chưa truy tung được Côn Ngư.
Sau năm ngày trị liệu, thương thế Lê thúc đã khôi phục nhiều, bởi vì Lục Ly một mực không cảnh báo, hắn liền cũng không tỉnh lại. Hắn biết chiến lực mình phải hoàn toàn khôi phục mới đủ khả năng ứng đối hết thảy biến số xảy ra tiếp sau đây.
Ục ục!
Trước mặt đột nhiên truyền đến tiếng quái khiếu, thanh âm như mang theo một loại ma lực, vang lên trong đầu Lục Ly và Lê thúc, khiến linh hồn hai người không khỏi chấn động.
Lê thúc lập tức mở mắt nói:
- Chủ nhân, nhanh để Côn Ngư vòng tránh đi, phía trước có một Độn Thú rất cường đại.
Lục Ly truyền âm cho Tiểu Lục, Côn Ngư tức thì chuyển hướng, Lê thúc và Lục Ly khẩn trương theo dõi bốn phía. Độn Thú cường đại kia sau khi kêu một tiếng liền không tới nữa, đợi Côn Ngư tránh đi được hơn ngàn dặm, Lục Ly và Lê thúc mới như trút được gánh nặng.
- Lê Thiên, Độn Thú vừa rồi là cấp bậc gì, sao có vẻ khủng bố thế?!
Lục Ly lòng còn sợ hãi nói.
- Nếu ta không đoán sai, hẳn là Hồn Linh Thú!
Lê thúc chớp chớp mắt rồi nói tiếp:
- Hồn Linh Thú là Độn Thú tứ tinh, dù Diêm Hồng gặp được cũng phải lập tức đào tẩu, bằng không tất chết không nghi ngờ, công kích linh hồn của nó vô cùng biến thái.