Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cũng may, cũng may!
Lục Ly nhớ được công kích linh hồn của Diêm Hồng vô cùng cường đại, vậy mà gặp phải Hồn Linh Thú cũng tất chết, đủ thấy Độn Thú này cường đại cỡ nào? Có lẽ chính vì Côn Ngư chưa tới gần, Hồn Linh Thú kia mới phát ra thanh âm, cảnh báo Côn Ngư cút ra khỏi địa bàn, nhờ thế nên không bị tấn công.
- Hả...
Đi tới được hơn nửa canh giờ, Lê thúc đột nhiên lần nữa mở mắt, quát lớn:
- Dừng lại!
Lục Ly hơi ngớ, vội truyền âm cho Tiểu Lục để Côn Ngư dừng lại, sau đó nghi hoặc hỏi:
- Sao thế? Lại có Độn Thú cường đại?
- Không phải!
Tròng mắt Lê thúc khẽ sáng lên lấp lánh, thần niệm đảo quanh bốn phía một lượt rồi trầm giọng nói:
- Ta phát hiện trinh sát đặc thù của Hắc Viêm Điện!
- Có ư?
Thần niệm Lục Ly một mực đảo quanh bốn phía, song mãi mà không phát hiện được gì, thậm chí chẳng hề cảm ứng được khí tức ai cả. Lê thúc trầm ngâm một lát rồi nói:
- Ngươi thử thăm dò con bạch tuộc trước mắt xem, tử tế cảm ứng sẽ phát hiện con bạch tuộc này là ngụy trang!
Thần niệm Lục Ly vội quét tới, chỉ là cường độ linh hồn hắn không mạnh, không phát hiện bất kỳ dị dạng nào. Nhưng ngay khi thần niệm Lục Ly quét đến, con bạch tuộc nho nhỏ kia lập tức bơi lên. Lê thúc hừ lạnh một tiếng nói:
- Thả ta ra, để ta đi bắt nó về sưu hồn một phen.
Lục Ly truyền tống Lê thúc đi, đồng thời để Côn Ngư nhả Lê thúc, Lê Thúc hóa thành một đạo thiểm điện, trọng kiếm màu vàng đột nhiên kích tới. Thân hình bạch tuộc kia lóe lên quang mang, bất ngờ biến thành một người bán trong suốt.
Hưu!
Chiến lực chủng tộc trinh sát đặc thù này không mạnh, thoáng chốc liền bị Lê thúc đuổi kịp. Mấy kiếm bổ tới, như cá chết bị kéo trở về. Lục Ly để Côn Ngư hé mồm, Lê thúc mang theo người kia vọt vào.
- Đây là một loại trinh sát đặc thù của Hắc Viêm Điện, gọi là người biến hình, có thể biến thành bất cứ hình dạng nào, tùy ý biến hóa bề ngoài cũng như khí tức.
Lê thúc giải thích, tay đặt lên đầu người biến hình, lát sau, hắn vung chưởng vỗ chết người biến hình kia.
Nét mặt hắn bỗng trở nên vô cùng ngưng trọng, tròng mắt khẽ đảo nói:
- Ba người Diêm Hồng đang ở gần đây, ngoài ra còn có một trăm võ giả Chiến Đường, một trăm người kia đều là cường giả Thiên Thần nhị kiếp. Bọn hắn sớm đã tính toán ra được hành tung của chúng ta, chính đang chuẩn bị mai phục ở trên đường...
- Lợi hại!
Lục Ly không khỏi cảm khái một tiếng từ tận đáy lòng, không phải cảm khái năng lực sưu hồn của Lê thúc, mà là cảm khái bọn Diêm Hồng thần thông quảng đại.
Tốc độ Côn Ngư nhanh như vậy, còn hành tẩu dưới đáy biển sâu mấy chục vạn dặm, thế mà bọn hắn vẫn có thể tính toán ra phương hướng chính xác, trước một bước bố trí mai phục. Nếu không phải Lê thúc phát hiện kịp thời, đợi khi tiến vào vòng vây, hắn và Lê thúc chết thế nào đều không biết.
- Chúng ta vòng tránh đi?
Đã biết phía trước có mai phục, tự nhiên không thể đần độn cứ thế xông thẳng đến. Lê thúc trầm ngâm một lát, sau đó nói:
- Không, chúng ta cứ đi thẳng!
- Ách?
Lục Ly nhướng mày, trầm tư một lát, ánh mắt khẽ sáng lên, nói:
- Ngươi muốn dẫn bọn hắn đến chỗ Hồn Linh Thú?
- Đúng!
Trong mắt Lê thúc chớp qua một tia tàn nhẫn nói:
- Chúng ta ở trong Côn Ngư, mặc dù Độn Thú và Độn Thú cũng sẽ thường xuyên khai chiến. Nhưng một khi có nhân loại can dự, chúng sẽ chọn cách tấn công nhân loại trước. Nơi này còn cách Thiên Ma Đảo một quãng tương đối, bọn Diêm Hồng có thể ngồi tế đàn truyền tống, tùy thời chặn đường chúng ta. Vậy nên chúng ta phải nhân cơ hội lần này, đánh trọng thương bọn hắn, tốt nhất là xử lý đám người Diêm Hồng, như thế liền có thể kê cao gối mà ngủ.
- Được!
Tốc độ cũng như khả năng phòng ngự của Côn Ngư đều rất mạnh, chỉ cần khoảng cách không quá gần, chắc hẳn bọn Diêm Hồng rất khó đuổi kịp Côn Ngư, vậy liền sẽ không nguy hiểm.
Nhất lao vĩnh dật!
Mượn nhờ Hồn Linh Thú đánh giết bọn Diêm Hồng, như thế chặng đường tiếp theo sẽ dễ đi hơn nhiều.
Lục Ly khống chế Côn Ngư thả chậm tốc độ, hắn và Lê thúc phóng thích thần niệm tử tế cảm ứng bốn phía, thần kinh cả hai đều căng như dây đàn.
Rốt cuộc Hắc Viêm Điện xuất động ba tên trưởng lão, đấy đều là tồn tại Thiên Thần tam kiếp, với chiến lực như Lê thúc, Diêm Hồng có thể dễ dàng miểu sát.
Nửa canh giờ sau, linh hồn Lê Thúc đột nhiên khẽ rung, miệng kêu to:
- Quay đầu, đến rồi!
Linh hồn Lục Ly yếu thua Lê thúc nhiều, hắn còn chưa có bất kỳ phát hiện nào, chẳng qua Lê thúc sẽ không gạt hắn, hắn liền lập tức điều khiển Côn Ngư quay đầu, bơi về hướng Hồn Linh Thú.
Hưu!
Đằng sau vọng lại từng hồi tiếng vang kỳ dị, đồng thời với đó, ba đạo thần niệm cường đại đảo qua trên thân Lục Ly. Ba đạo thần niệm này mạnh hơn Lê thúc nhiều, một đạo thần niệm trong đó Lục Ly còn ẩn ẩn có chút quen thuộc, chính là thần niệm của Diêm Hồng.
- Lục Ly, Lê thiên, các ngươi trốn không thoát!
Tiếng quát lạnh lùng của Diêm Hồng vang lên trong đại điện Thần Sơn, hắn nói:
- Giờ các ngươi đầu hàng, chúng ta có thể thỉnh cầu điện chủ tha mạng cho các ngươi, nếu các ngươi còn ngoan cố kháng cứ, đến lúc đó linh hồn sẽ bị tách ra, mãi mãi sống trong thống khổ dày vò.
- Ha ha!
Lục Ly và Lê thúc nhìn nhau, khóe miệng hai người nhếch lên ý cười giễu cợt, Diêm Hồng đây là đang vũ nhục trí thông minh của bọn hắn.
Lục Ly giết Diêm Chân, nếu đầu hàng, Diêm Chân sẽ nháy mắt giết chết Lục Ly. Còn phản tặc như Lê Thiên, Diêm Hồng há sẽ giữ lại?
Lục Ly và Lê thúc đều không đáp lời, Lê thúc cảm ứng tình hình sau lưng một phen, Côn Ngư lấy tốc độ nhanh nhất lao vút đi. Bởi vì lúc trước Côn Ngư thả chậm tốc độ, thế nên muốn từ đây đến chỗ Hồn Linh Thú còn cần thời gian chí ít ba nén hương.
- Tốt lắm!
Lát sau, Lê Thúc gật đầu nói:
- Tốc độ Côn Ngư rất nhanh, bọn hắn đuổi không kịp, dù là người có tốc độ nhanh nhất như Lạc trưởng lão cũng chậm thua Côn Ngư một chút.
- Tốt!
Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, chỉ cần không đuổi kịp, bọn hắn liền sẽ an toàn. Giờ đã sắp tới địa bàn Hồn Linh Thú, không biết liệu Hồn Linh Thú kia sẽ tấn công Côn Ngư hay không?