Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2537 - Chương 2524: Trời Rớt Bánh Nhân

Bất Diệt Long Đế Chương 2524: Trời rớt bánh nhân

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Khiêng di thể xuống, phát bố thông cáo, báo cho tất cả con dân được biết!

Trần trưởng lão thu lại chiến đao, phất phất tay, mấy tên quân sĩ lập tức khiêng thi thể Dương thống lĩnh đi xuống, lúc này hắn ngước mắt nhìn về phía Thiên Vân Tiên Tử. Giờ mà hư ảnh Thiên Vân Tiên Tử vẫn chưa tán đi, như vậy chắc là nàng còn có lời muốn nói.

Quả nhiên, đợi thi thể Dương thống lĩnh được khiêng xuống, Dư trưởng lão cũng bị giải đi, Thiên Vân Tiên Tử mới mở miệng nói:

- Có phạt tự nhiên cũng có thưởng, chuyện lần này là do chúng ta quản lý không tốt, khiến hai người Lục Ly và Lê Thiên chịu ủy khuất, bởi thế bản tiên tử quyết định đền bù cho các ngươi. Lê Thiên, ta cho phép ngươi nhiều thêm ba lần cơ hội tiến vào Ma Vương Sơn, mỗi lần có thể đi ba ngày.

- Hả?

Lê Thiên hơi ngớ, sau đó lập tức đại hỉ, mỗi lần ba ngày, tổng cộng ba lần, tính ra bằng với chín lần bình thường, phần thưởng này của Đại Ma Vương thực sự cực kỳ quý giá. Lê Thiên vội vàng quỳ xuống dập đầu hành lễ, bên ngoài rất nhiều người cũng dồn dập vuốt mông ngựa, nói Thiên Vân Tiên Tử nhân nghĩa hiền hậu.

- Lục Ly!

Thiên Vân Tiên Tử tiếp tục nói:

- Lần này ngươi chịu ủy khuất lớn nhất, bản tiên tử đền bù ngươi bằng cách cho phép tiến vào Hồng Mông bí cảnh một lần, có thể ở lại bên trong một tháng. Còn giành được cảm ngộ hay không, vậy phải xem vận may của ngươi. Đợi ngươi khôi phục thương thế, có thể lên đỉnh Thiên Vân Sơn tìm ta.

- ...

Toàn trường thinh lặng, nét mặt ai nấy đều hiện đầy vẻ ngạc nhiên, sau đó vô số người mắt hiện đố kỵ, có mấy người mắt đỏ ngầu lên.

Lục Ly tài gì đức gì? Sao lại được Thiên Vân Tiên Tử ưu ái như thế? Chẳng lẽ Thiên Vân Tiên Tử nhìn trúng Lục Ly?

Hồng Mông bí cảnh!

Đó là nơi nhất định phải xông qua tầng thứ năm Trấn Yêu Tháp mới có tư cách tiến vào? Trong lịch sử Thiên Vân Sơn cũng chỉ có một người từng xông qua tầng thứ năm Trấn Yêu Tháp, được đến một lần cơ hội tiến vào Hồng Mông bí cảnh mà thôi.

Giờ Lục Ly lại thành người thứ hai, Thiên Vân Sơn có nhiều người như vậy, vì xông Trấn Yêu Tháp, bao nhiêu năm qua bọn hắn phấn đấu quên mình, vô số lần du tẩu giữa lằn ranh sinh tử, nhưng một mực không cách nào xông qua tầng thứ năm.

Hiện tại, Lục Ly chỉ vì bị oan, chỉ vì chịu chút ủy khuất, Thiên Vân Tiên Tử liền ban cho phần thưởng hậu hĩnh như thế? Điều này khiến rất nhiều người khó mà chấp nhận, nếu không phải nhiếp ở uy vọng Thiên Vân Tiên Tử, đám đông chắc đã lớn tiếng kêu ca.

Lục Ly cũng bị dọa sợ!

Thiên Vân Tiên Tử có thể chấp pháp công bằng, đánh chết Dương thống lĩnh, hắn đã rất hài lòng. Có thể đền bù cho hắn chút ít, tỉ như được đi mấy lần Ma Vương Sơn như Lê thúc, vậy đã là tốt lắm rồi.

Giờ Thiên Vân Tiên Tử lại đền bù bằng cách cho hắn cơ hội đi Hồng Mông bí cảnh?

Việc này đến chính bản thân Lục Ly cũng khó mà tiếp thu, bởi vì đền bù này thực sự quá dày nặng, căn bản không phù hợp logic thông thường, khiến trong lòng hắn không khỏi có chút bất an.

Sự tình khác thường tất có quỷ, trên thế giới này không có vô duyên vô cớ hận, cũng không có vô duyên vô cớ yêu. Thiên Vân Tiên Tử làm vậy, khiến Lục Ly không khỏi thấp thỏm không yên.

- Còn không bái tạ tiên tử?

Tiếng truyền âm của Lê thúc vang lên, Lục Ly hồi thần lại, bất kể thế nào, trước phải bái tạ cái đã, cơ hội tốt như vậy há lại có thể bỏ lỡ? Dù bên trong có chiêu trò quỷ quái gì, trước cứ phải đáp ứng rồi tính.

Lục Ly đứt mất một chân, không cách nào đứng dậy, đành phải ngồi khom lưng nói:

- Đa tạ tiên tử!

Ông!

Thiên Vân Tiên Tử không nói gì thêm, cũng không đưa ra bất kỳ giải thích nào, hư ảnh tiêu tán ở giữa không trung.

Bên ngoài tức thì ồ lên, tiếng người nghị luận vang lên không dứt, ánh mắt ai nấy nhìn Lục Ly đều chất đầy hâm mộ xen lẫn đối kỵ.

- Trên trời sẽ không rớt xuống bánh nhân, sẽ chỉ rớt xuống đao mà thôi!

Lục Ly lại không để ý chúng nhân bên ngoài, trong đầu đầy kinh nghi, một mực không nghĩ không tại sao Thiên Vân Tiên Tử lại đối tốt với hắn như vậy?

Đi ra ngoài một chuyến, bị người phục kích, trốn thoát, lại bị người vu oan. Cuối cùng nhân họa đắc phúc, được đến một lần cơ hội tiến vào Hồng Mông bí cảnh.

Sau khi trở về, trong lòng Lục Ly một mực cảm thấy bất an, một bên chữa thương một bên suy nghĩ việc này, hắn cứ cảm thấy có gì đó rất tà môn. Hắn và Thiên Vân Tiên Tử vốn không quen không biết, vì sao tiên tử ưu ái hắn như thế? Chẳng lẽ nhìn trúng hắn?

Điều này căn bản không khả năng, hắn không phải loại tiểu sinh anh tuấn người gặp người yêu. Hắn còn chưa tự luyến đến mức cho rằng tất cả nữ tử vừa gặp hắn liền đều yêu đến độ muốn sống muốn chết.

Thiên Vân Tiên Tử thành danh nhiều năm, rất được Đại Ma Vương sủng ái, thực lực cường đại, nếu thấy ai liền thích người đó, e rằng sớm đã có ba ngàn trai bao.

Từ lúc tới đây hắn cũng chưa từng nghe nói qua về chuyện phong lưu của Thiên Vân Tiên Tử, vừa rồi ánh mắt chúng nhân cũng chỉ có hâm mộ đố kỵ chứ không ai nghi ngờ Thiên Vân Tiên Tử nhìn trúng hắn, điều này chứng tỏ Thiên Vân Tiên Tử không phải người như thế

Nếu đã vậy, hắn lại có đặc thù hay năng lực gì, đáng để khiến cho Thiên Vân Tiên Tử ưu ái? Thiên Vân Tiên Tử có toan tính gì với hắn? Lục Ly thực sự nghĩ không ra. Càng không nghĩ ra, trong lòng lại càng thấp thỏm.

Lục Ly trước nay luôn là loại không thích nhận ân huệ từ người khác, có người vô duyên vô cớ đối tốt với hắn, ngược lại khiến trong lòng càng bất an. Hắn chữa thương bảy tám ngày, chân đã khỏi hẳn, lại vẫn chưa thể nào tĩnh tâm được.

- Thôi, thôi! Không nghĩ, binh đến tướng chặn, nước đến đất che, dù sao đây cũng không phải chuyện xấu!

Lục Ly lắc đầu, lại không vội vã đi đỉnh núi tìm Thiên Vân Tiên Tử, mà chuẩn bị trước bế quan một đoạn thời gian.

Thiên Vân Tiên Tử đã mở kim khẩu, hắn đi sớm đi muộn, lời hứa cũng sẽ được thực hiện. Hắn tham ngộ được vài thứ trong Ma Vương Sơn, định trước tu luyện một đoạn thời gian, triệt để xuyên phá tầng giấy cửa sổ kia, sau khi ổn cố rồi lại đi Hồng Mông bí cảnh.

Bình Luận (0)
Comment