Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Y tiểu thư đi rồi, trong đại điện còn lưu lại mùi thơm thoang thoảng trên người nàng, Lục Ly lại không đắm chìm trong mùi hương này mà đắm chìm trong lời nói của Y tiểu thư.
Lời của Y tiểu thư thoạt nhìn không giống nàng nói, càng giống như… Thiên Vân Tiên Tử để nàng chuyển lời. Nếu không, một nha đầu còn chưa trưởng thành, sao có thể nói ra câu nói nội hàm như vậy?
- Bước chậm lại trên đường? Dục tốc bất đạt?
Hai câu này Lục Ly nhớ thật lâu, ý những lời này có phải báo cho hắn, thực lực hắn tăng quá nhanh cũng không tốt, phải ổn định lại tâm tính, phải bước chậm lại, chuẩn bị căn cơ thật tốt, không cần vội vã tăng chiến lực quá nhanh?
Vâng…
Lục Ly phát hiện tâm tính mình đã trở nên nhẹ nhàng, hắn an tĩnh ngồi ba năm trong tòa thành, để tâm tính mình càng thêm vững vàng. Hắn không vội đi cầu kiến Thiên Vân Tiên Tử, hỏi chuyện Tích Lôi Sơn xử lý thế nào, mà ở trong phòng, bắt đầu bình tĩnh tu luyện.
Thời gian trong nháy mắt trôi qua nửa tháng, Thiên Vân Tiên Tử vẫn không triệu kiến hắn. Nhưng hôm nay, Trần trưởng lão có đến đây, truyền lời của Thiên Vân Tiên Tử.
- Lục Ly!
Trần trưởng lão cười tủm tỉm nói:
- Hắc Sơn phải trở về gấp, thống lĩnh và quân sĩ Tích Lôi Sơn đều bị hắn chém giết. Hắn cam đoan về sau sẽ không xảy ra chuyện như vậy nữa. Mặt khác… những người truy sát ngươi đều bị hắn đuổi ra khỏi Hắc Sơn Cung. Nếu ngươi muốn tiếp tục tu luyện, tùy thời đều có thể đi Tích Lôi Sơn.
- Hắc Sơn lại chịu cúi đầu như vậy?
Lục Ly biết một chút chuyện về Hắc Sơn, có hơi kinh ngạc. Theo lý thuyết, Hắc Sơn sẽ không e ngại Thiên Vân Tiên Tử, cho dù bị chất vấn, nhiều nhất chỉ ứng phó qua loa, tùy tiện xử lý là được! Không nghĩ đến giết cả quân sĩ và thống lĩnh trấn thủ Tích Lôi Sơn, còn đuổi đám người truy sát hắn ra ngoài? Đây hoàn toàn đang cúi đầu trước Thiên Vân Tiên Tử mà?
- Hắc hắc!
Thái độ của Trần trưởng lão đối với Lục Ly cũng chuyển biến một trăm tám mươi độ. Hắn cười tủm tỉm, truyền âm nói:
- Tiên tử đi tìm Đại Ma Vương. Đại Ma Vương tự mình lên tiếng, Hắc Sơn có thể không cúi đầu sao?
- Khó trách…
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, nội tâm hoàn toàn trầm tĩnh. Đại Ma Vương đã lên tiếng, về sau, hắn ở Tích Lôi Sơn tuyệt đối an toàn. Hắn vừa đến Tích Lôi Sơn, phỏng chừng Hắc Sơn sẽ phái ra càng nhiều người đi trấn thủ, miễn cho xuất hiện chuyện như vậy lần nữa, đến lúc đó, Đại Ma Vương chắc chắn sẽ bất mãn.
- Thay ta cảm ơn tiên tử!
Lục Ly chắp tay, đứng dậy nói:
- Ta phải đi Tích Lôi Sơn tu luyện, Hồng Mông Khí ta còn chưa luyện hóa hết!
- Được!
Trần trưởng lão gật đầu nói:
- Ta đưa ngươi qua đó, có ta và người Hắc Sơn can thiệp, ngươi càng an toàn.
- Làm phiền Trần trưởng lão rồi!
Lục Ly tạ ơn, hai người đi xuống Thiên Vân Phong. Khi Lục Ly nhìn thấy Trấn Yêu Tháp, nội tâm khẽ động, truyền âm nói:
- Đúng rồi, lúc trước tiên tử nói ta có thể tùy ý ra vào Trấn Yêu Tháp? Nàng còn để ta đi đào tạo lại đám trùng, Trần trưởng lão, ngươi xem có thể mang ta vào Trấn Yêu Tháp không? Ta thả ra một ít trùng, để chúng nó tự tiến hành tiến hóa.
Đại chiến lần trước đã tiêu hao quá nhiều trùng, Lục Ly muốn đám Hư Không Trùng sinh sản một ít, Hư Không Trùng hoàng kim cũng tiến hóa thêm một chút.
- Không thành vấn đề!
Việc này Thiên Vân Tiên Tử đã sớm dặn dò, nếu Luc Ly nói vậy, Trần trưởng lão trực tiếp mang hắn vào Trấn Yêu Tháp, nói với thống lĩnh trấn thủ Trấn Yêu Tháp:
- Mở cửa tầng hai!
- Tầng hai?
Lục Ly nhướng mày, tầng thứ hai có thể có nguy hiểm hay không? Tuy lực phòng ngự của hắn đã tăng lên nhiều, nhưng năng lực kỳ dị của yêu ma có quá nhiều, vẫn không thể không phòng bị.
- Lục Ly, ngươi đừng lo lắng, ta đi theo ngươi vào.
Trần trưởng lão truyền âm lại, để nội tâm Lục Ly ổn định lại. Thống lĩnh mở ra cơ quan của Trấn Yêu Tháp, tầng thứ hai lộ ra đại môn tối đen. Trần trưởng lão dặn dò với thống lĩnh:
- Đợi lát nữa ta bóp nát ngọc phù, ngươi lập tức truyền tống chúng ta ra ngoài!
- Dạ!
Trần trưởng lão là trưởng lão đệ nhất, lời nói của hắn tương đương mệnh lệnh của Thiên Vân Tiên Tử, không ai dám nghi ngờ. Trần trưởng lão mang theo Lục Ly bay đi, trực tiếp vọt đến đại môn tầng thứ hai.
Rào rào…
Ngoài Trấn Yêu Tháp có mấy trăm người tụ tập, đều vây quanh lão Long đánh bạc. Mọi người thấy cảnh tượng này, trở nên ồn ào. Lục Ly đi Trấn Yêu Tháp tầng thứ hai không phải chuyện đáng kinh ngạc gì. Vấn đề là Trần trưởng lão đi vào cùng hắn. Hơn nữa đợi lát nữa còn để thống lĩnh truyền tống bọn họ ra ngoài? Đây có nghĩa là dẫn Lục Ly đi vào chơi đùa sao?
Trưởng lão đệ nhất Thiên Vân Sơn tự dẫn Lục Ly đi chơi trong Trấn Yêu Tháp tầng thứ hai? Tùy thời có thể đi vào, tùy thời có thể đi ra? Đãi ngộ thế này, ai không hâm mộ.
Nhưng hiện giờ, Lục Ly đã ở trên đỉnh núi Thiên Vân Sơn, ra vào Trấn Yêu Tháp đối với hắn chỉ là lịch luyện mà thôi. Xông vào Trấn Yêu Tháp không phải vì muốn đạt được lệnh bài thân phận tốt hơn, ở nơi ở tốt hơn sao?
Rất nhiều người hâm mộ ghen tị nhưng… không ai dám hận Lục Ly, càng không dám nổi dậy sát ý!
Lúc trước, sáu bảy ngàn người bị đuổi, rất nhiều người của Thiên Vân Sơn không phục, âm thầm hận Lục Ly, muốn tìm cơ hội giết chết Lục Ly.
Trước đó không lâu, chuyện của đám người Cung Tự Tại truyền khắp Thiên Vân Sơn, mọi người có hận ý với Lục Ly đều câm miệng, cũng không dám hận nữa. Chiến lực Nhất Kiếp diệt giết mấy tên Nhị Kiếp đỉnh phong và hơn một ngàn Nhị Kiếp Thiên Thần. Lục Ly dùng chiến tích huy hoàng hăng hăng vả mặt những người ghen tị hắn đỏ mắt, cũng khiến bọn họ không dám hận, không dám nổi dậy sát tâm.
Thế giới này chính là hiện thật như vậy, khi ngươi không có thực lực, lại được đãi ngộ quá cao, được quá nhiều tài nguyên bảo vật tốt nhất, trong lòng vô số người sẽ bất bình, sẽ ghen tị, sẽ hận thù, sẽ nổi dậy sát ý.
Nhưng khi ngươi có thực lực tuyệt đối, hận ý, ghen tị trong lòng những người này đều sẽ biến mất. Bọn họ sẽ trở nên hèn nhát, tâm phục khẩu phục cho rằng đây là thứ ngươi nên có được, có vài người thái độ có thể chuyển biến một trăm tám mươi độ, ngược lại trở nên nịnh nọt ngươi.