Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2608 - Chương 2595: Núi Đao Mãnh Hổ

Bất Diệt Long Đế Chương 2595: Núi đao mãnh hổ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhiều người cũ tu luyện ở Yêu Ma Sơn đều biết Ưng Chủy Sơn có Thần Văn Đạo Tràng cường đại, nhưng Ly Hỏa Lão Đạo không đánh dấu chỗ này.

Hắn nghe Lục Ly muốn tìm Yêu Ma, bên này có nhiều Yêu Ma nhất là Ưng Chủy Sơn, hắn đoán Lục Ly sẽ đến đây, cho nên cố ý không đánh dấu trên bản đồ, là muốn khiến Lục Ly té hố.

Lục Ly còn chưa đến đỉnh núi liền cảm thụ được sự tồn tại của Thần Văn Đạo Tràng. Đỉnh núi bằng phẳng, mặt trên có khoảnh đất trống lớn, có một góc nhô ra giống như miệng ưng. Đỉnh núi còn có một ngôi miếu cổ, thoạt trông giống như mào con diều hâu.

Gần miếu cổ có vô số tảng đá kỳ dị, những tảng đá được đặt ở vị trí rất kỳ lạ, thoạt trông bên này một cục, bên kia một cục, rải rác. Nhưng trên tất cả tảng đá đều có thần văn, hơn nữa là phi thường dày đặc.

Còn chưa đến đỉnh núi, Lục Ly đã cảm thụ được vô tận sát ý, trong những tảng đá này tràn ngập sát khí, cảm giác bên trong Thần Văn Đạo Tràng ẩn nấp nhiều con rắn độc, từng con cự thú, ai dám bước vào bên trong sẽ bị xé xác.

Đằng trước là núi đao, bên dưới là mãnh hổ!

Lục Ly cảm giác không có đường để đi.

Lão Sơn Thúc từ phía sau rượt tới nơi, không vội vàng ra tay, ngược lại cười khẩy nói:

- Đi đi, sao ngươi không đi? Ngươi có thể đi vào trong Thần Văn Đạo Tràng. Chỉ cần đi vào, ta chắc chắn không dám truy sát lung tung, ta không dám xông vào Thần Văn Đạo Tràng.

- Ha ha ha ha ha ha!

Đám người Vu Phi Tường ở bên dưới đuổi theo lên, một đám Nhị Kiếp đỉnh phong mở đường, dễ dàng đánh lui đông đúc Yêu Ma, bọn họ bị Lục Ly giết nhiều người như vậy, trong lòng đều tràn ngập hận ý, muốn thấy tận mắt Lục Ly chết như thế nào. Bọn họ cũng lo lắng Lục Ly trốn chạy, cho nên xông lên vây giết.

Trong mắt Vu Phi Tường tràn ngập bỡn cợt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Ly nói:

- Lục Ly, đi lên đi, đi vào Thần Văn Đạo Tràng không chừng ngươi còn có đường sống thì sao?

- Ha ha, Thần Văn Đạo Tràng này là nơi khủng bố xếp sau Lão Yêu Sơn, Lục Ly, ngươi dám đi vào thì tuyệt đối không còn mẩu xương!

- Lên đi chứ, ngươi ghê gớm lắm mà? Sao không lên? Đi đi!

Một đám người kêu la, Lục Ly thay đổi sắc mặt, cắn răng lao lên đỉnh núi. Giờ phút này hắn không có cả cơ hội phi độ hư không, chỉ có thể xông tới tìm một đường sinh cơ.

- Ha ha!

Lão Sơn Thúc không có công kích, trơ mắt nhìn Lục Ly xông lên đỉnh núi. Thiên Lượng Sơn ở gần Yêu Ma Sơn, bọn họ đến đây vô số lần, Thần Văn Đạo Tràng ở đây cực kỳ khủng bố, bản thân Lão Sơn Thúc còn không thể đến gần ngôi thạch miếu kia, thậm chí gia chủ của Vu gia bọn họ đều không cách nào đi vào thạch miếu, đủ thấy Thần Văn Đạo Tràng ở đây khủng bố cỡ nào.

Lục Ly chỉ là Nhất Kiếp Thiên Thần, tuy rằng thân thể có chút cường đại, nhưng nếu dám đi vào Thần Văn Đạo Tràng này, Lão Sơn Thúc tin tưởng không bao lâu sau Lục Ly sẽ bị nghiền nát, hắn đỡ phải ra tay.

Oong!

Khoảnh khắc đặt chân lên đỉnh núi, Lục Ly cảm giác thần văn ở bốn phía như sống lại, thần văn phát sáng nhưng không quá rực rỡ, tựa như những con cự long bò trong núi đá.

Thần văn chuyển động, đầy trời sát khí ập vào mặt, cảm giác đó giống như là Lục Ly xông vào một kiếm trận, nếu hắn dám di động nửa bước, muôn vàn kiếm to sẽ bắn tới đâm hắn thủng như tổ ong.

Cơ thể Lục Ly căng thẳng, thần niệm xem xét bốn phía, hắn muốn tìm một con đường sống. Nhưng Lục Ly quét bốn phía, phát hiện khắp nơi đều là sát khí, căn bản không có đường sống nào. Lục Ly cảm giác chọn đại phương hướng nào lao ra thì cuối cùng đều sẽ bị nghiền thành bột mịn.

“Làm sao đây?”

Đi tới thì chết, lui về phía sau cũng là chết, trực giác với nguy cơ của Lục Ly chưa từng sai lầm, hắn tin tưởng thần văn chỗ này ẩn chứa lực lượng khủng bố, nếu đi nhầm một bước, cho dù thân thể của hắn cường đại cũng sẽ bị xoắn nát.

Lùi về liều mạng một phen? Lão Sơn Thúc sức chiến đấu dũng mãnh, Lục Ly chắc chắn không đánh lại, càng miễn bàn đám cường giả Ngốc Đầu Hồ ở một bên như hổ rình mồi.

Bóp nát ngọc phù của Thiên Vân Tiên Tử? Thiên Vân Tiên Tử ở Thiên Vân Sơn xa xôi, dù nàng là Tam Kiếp đỉnh phong cũng không thể chạy đến ngay.

“Huyết Linh Nhi!”

Lục Ly cuối cùng nghĩ đến một biện pháp, hắn truyền âm cho Huyết Linh Nhi:

“Ta đến một chỗ cực kỳ khủng bố, nơi này khắp nơi đều là thần văn, ngươi nhanh giúp ta tra xét đi bên nào càng an toàn?”

Huyết Tiên Đằng chui ra từ Thiên Tà Châu, đâm vào trong cơ thể Lục Ly, rồi vươn ra từ dưới chân hắn, tra xét thần văn xung quanh. Lục Ly đứng không nhúc nhích, yên lặng chờ đợi.

- Đi đi, sao ngươi không đi? Ha ha ha!

- Phế vật, vừa rồi còn cuồng lắm mà? Bây giờ xông lên đỉnh núi rồi không dám nhúc nhích một bước?

- Thằng nhãi tạp chủng, muốn ta đưa ngươi vào không?

- Lão Sơn Thúc, nếu hắn không muốn đi vào đến thế thì hãy đưa hắn vào đi? Không chừng hắn sẽ lấy được kho báu trong miếu cổ thì sao? Ha ha ha ha ha ha!

Bên dưới vọng lên những tiếng bỡn cợt, Lục Ly làm ngơ như không nghe thấy, thần niệm khóa chặt người phía sau, sợ bọn họ công kích, một chưởng đánh hắn vào Thần Văn Đạo Tràng.

Lão Sơn Thúc lạnh giọng mở miệng:

- Tiểu tử, ngươi chủ động đi vào hay muốn chúng ta đưa vào?

Có thể không tự tay giết chết Lục Ly, Lão Sơn Thúc cảm thấy tốt nhất đừng làm, xong việc bị Thiên Vân Tiên Tử truy cứu trách nhiệm thì có thể phủi sạch, bản thân Lục Ly đi vào Thần Văn Đạo Tràng bị giết chết, liên quan gì tới họ?

Lục Ly quyết định kéo dài thời gian, hắn quay đầu nhìn Lão Sơn Thúc nói:

- Ngươi cũng là một tiền bối tu luyện nhiều năm, ra tay đối phó một hậu bối, ngươi không thấy ngượng ngùng? Chuyện của thế hệ trẻ hãy để người trẻ tuổi chúng ta giải quyết được không?

- Được chứ!

Lão Sơn Thúc nhún vai nói:

- Phi Tường, các ngươi giải quyết đi!

Đám người Vu Phi Tường lộ biểu cảm độc ác, hai người lao nhanh lên định tấn công Lục Ly, đánh hắn vào Thần Văn Đạo Tràng.

Bình Luận (0)
Comment