Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2700 - Chương 2687: Nhân Kiệt

Bất Diệt Long Đế Chương 2687: Nhân kiệt

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly đứng ngạo nghễ, quét qua đám người một lượt, lạnh lùng nói:

- Ta không muốn gây chuyện, còn nếu ai chọc ta thì tự gánh lấy hậu quả.

Dứt lời, Lục Ly ngồi khoanh chân tại chỗ, không nhìn mấy trăm người nữa. Xung quanh hắn vẫn còn máu tươi, mặt nạ đồng xanh lạnh như băng trông vô cùng quỷ dị.

Kẻ thù sống còn đang ngồi xếp bằng ở cách đó không xa, thế nhưng đám Phó công tử không dám hành động. Bọn hắn cảm thấy hơi nóng mặt, giống như bị hạ nhục một cách âm thầm, xung quanh có mấy trăm người, phần lớn đều là công tử tiểu thư của Hải Vực Phong Bạo, chuyện này khiến bọn hắn mất hết mặt mũi, thế nhưng giận mà không dám lên tiếng.

- Thôi nào, mọi người bình tĩnh đừng nóng giận.

Một lát sau, Tần công tử mới lên tiếng, ánh mắt nhìn về phía đỉnh núi nói:

- Không bằng cứ nghĩ cách lên trên đó trước, nếu không lên được thì chúng ta sẽ bị vây khốn đến vạn năm. Tranh đấu nhau thì có ý nghĩa gì, trước hết nên cùng nhau nghĩ cách ra ngoài đã.

Tần công tử đã chuyển đề tài thành công, cũng là để đám người này có một con đường lui. Sau đó không ai còn để ý Lục Ly bên kia, cả đám tụ tập bàn bạc cách lên trên. Như vậy kỳ thực là để mọi người không còn lúng túng, đồng thời che giấu sự phẫn nộ cùng uất ức trong lòng bọn họ.

Đám Phó công tử dẫn theo một nhóm người đi tới mặt khác của ngọn núi. Nhìn thấy Lục Ly bọn hắn sẽ không áp chế được lửa giận trong lòng, ở lại chỗ này chỉ thấy thêm khuất nhục, không bằng đi cho khuất mắt.

Dần dần phần lớn mọi người đều đi về phía khác, xung quanh đây chỉ còn lại đám Tần công tử, Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư, bọn họ cũng đang tập trung bàn bạc.

Lục Ly ngồi khoanh chân im lặng lắng nghe các nàng trò chuyện, để xem các nàng có cách đi lên hay không.

Quỳnh tiểu thư lên tiếng:

- Thần Văn Đạo Tràng này rất mạnh, có điều một lão tổ nhà ta trước kia từng đến đây đã nói, mỗi tầng bên trong Tiên Cung đều có sinh lộ, còn cụ thể sinh lộ ở đâu thì bảo ta tự mình đi tìm.

- Đúng!

Mộc tiểu thư gật đầu khẽ nói:

- Một thúc tổ nhà ta cũng nói nơi này không phải toàn là tử lộ, nhưng hắn không chịu nói cho ta sinh lộ ở đâu, bảo ta tự đi tìm.

Tần công tử gật đầu nói:

- Các tiền bối đang muốn chúng ta tự mình rèn luyện, nếu chuyện gì cũng lo liệu cho chúng ta thì chúng ta vào đây còn có ý nghĩa gì, chúng ta cần phải tự mình tìm kiếm sinh lộ. Nếu ta đoán không nhầm thì sinh lộ sẽ ở... phía dưới!

- Phía dưới?

Quỳnh tiểu thư và Mộc tiểu thư cùng ba người bên cạnh đều hơi tái mặt, phía dưới cuồn cuộn khói đen, khi tới gần có thể nhận thấy nguy cơ trí mạng, nơi đó chắc chắn có sinh lộ?

- Tìm đường sống trong cõi chết!

Tần công tử khẽ vuốt cằm:

- Tiên Cung này có lai lịch rất lớn, vạn năm xuất hiện một lần. Nghe nói chủ nhân Tiên Cung này là cường giả tuyệt thế ở Tam Trọng Thiên. Hắn thiết kế thần văn không cho thế hệ trước tiến vào, chính là hi vọng thế hệ trẻ tuổi đi vào rèn luyện để càng trở nên mạnh mẽ hơn. Nếu chúng ta không có quyết tâm quyết tử, không dám đi vào tử lộ thì sao có thể bước tới sinh lộ? Ta đi trước thử xem, các nàng ở đây quan sát tình hình.

Trong tay Tần công tử xuất hiện một tòa tháp lớn, chậm rãi đi xuống phía dưới, đám người Quỳnh tiểu thư lo lắng nhìn theo hắn. Lúc này Lục Ly mở mắt nhìn Tần công tử, ánh mắt mang theo sự tán đồng.

Có lẽ ở ải này sinh lộ ẩn bên trong tử lộ!

“Người này là một nhân kiệt!”

Lục Ly nhìn theo bóng lưng vững chãi, bước chân trầm ổn của Tần công tử, khẽ vuốt cằm. Người trẻ tuổi tinh anh do đại tộc lánh đời bồi dưỡng nên quả nhiên không tầm thường. Nếu người này không chết thì chắc chắn sẽ trở thành cường giả một đời của Nhị Trọng Thiên.

Hành động của Tần công tử thu hút sự chú ý của rất nhiều người, phía xa có người để ý đến bên này thấy Tần công tử đi xuống phía dưới, rất nhiều người đồng loạt liếc nhìn, còn có người chạy vội đến xem.

Tần công tử không nhìn mọi người, đến cạnh đám khói đen hắn khống chế tháp lớn chậm rãi bay xuống phía dưới. Trên tòa tháp này có thần văn lưu chuyển, lóng lánh những kí tự thần bí, tỏa ra từng luồng ánh sáng cùng với hơi thở dọa người, đây chính là một món bí bảo cường đại.

Tòa tháp rơi vào trong khói đen, ánh sáng rẽ đám khói đen ra mấy trượng. Trông thấy cảnh này ánh mắt mọi người đều lấp lánh tia hi vọng, có lẽ đi xuống có thể tìm được lối ra?

Lúc này Tần công tử quay đầu liếc nhìn Quỳnh tiểu thư, hắn khẽ mỉm cười:

- Ngọc Quỳnh, nếu lần này ta chết, kiếp sau vẫn sẽ theo đuổi nàng.

Dứt lời Tần công tử dứt khoát đi xuống phía dưới, Quỳnh tiểu thư vẫn thản nhiên như thường, chỉ từ tốn nói:

- Tần công tử cẩn thận chút.

Tần công tử đi vào trong khói đen, bởi có ánh sáng từ tòa tháp lớn bao phủ, hắn không có bất kỳ thương tổn. Hắn tiếp tục đi xuống phía dưới, tòa tháp lớn vẫn luôn rẽ khói đen ra chu vi mấy trượng để Tần công tử đi thẳng xuống.

Thoáng chốc Tần công tử đã đi xuống mười trượng, nơi hắn đi qua khói đen chậm rãi tụ lại, hắn dần biến mất bên trong tầm mắt mọi người.

- Tần công tử quả là nam tử kỳ tài đương thời.

Mộc tiểu thư cảm khái nói một câu, sau đó khẽ nói với Quỳnh tiểu thư:

- Quỳnh tỷ tỷ, nam tử kỳ tài còn yêu ngươi cuồng nhiệt như vậy, ngươi không động lòng chút nào sao?

- Ngươi động lòng?

Quỳnh tiểu thư quay đầu nhìn Mộc tiểu thư, khẽ nói:

- Ngươi động lòng thì có thể theo đuổi, nam tử có quyền theo đuổi nữ tử thì nữ tử cũng vậy. Tần công tử quả thật rất tốt, đã làm rất nhiều chuyện vì ta nhưng chuyện tình cảm rất khó nói. Ta có hảo cảm với hắn, thế nhưng lại không có cảm giác động lòng, hắn... không phải chân mệnh thiên tử của ta.

Âm thanh trò chuyện của hai người vô cùng nhỏ, có điều lúc này Lục Ly đang thôi động Đại Đạo Chi Ngân, mơ hồ có thể nghe thấy hết, hắn bĩu môi âm thầm tiếc thay cho Tần công tử.

Làm nhiều chuyện vì Quỳnh tiểu thư như vậy, đáng tiếc Quỳnh tiểu thư không có cảm giác với hắn, cốt chuyện này có lẽ đã trở thành niềm đáng tiếc thiên cổ rồi.

- Ta và ngươi không giống nhau!

Bình Luận (0)
Comment