Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2725 - Chương 2712: Hỗn Kỳ Quả

Bất Diệt Long Đế Chương 2712: Hỗn Kỳ Quả

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Tiếp tục tiến lên, xương cốt càng lúc càng nhiều, rất nhiều xương cốt đều phong hóa, rậm rạp lỗ nhỏ, phỏng chừng chết từ mấy vạn năm trở lên.

“Trời ạ.”

Lục Ly tiến lên mấy nghìn dặm thì đến một đồng bằng, đập vào mắt toàn là hài cốt, đưa mắt nhìn không thấy được tận cùng, cũng không biết nơi này đã chết bao nhiêu người.

Luồng gió tà thổi tới, sống lưng Lục Ly lạnh lẽo, toàn thân run lên, hắn co lại cổ, chậm rãi thụt lùi. Tuy Lục Ly trông thấy phía trước có một ít không gian giới chỉ, nhưng hắn không dám vào sâu bên trong.

Hắn cảm giác bên trong âm khí quá nặng, chết quá nhiều người, có lẽ bên trong có có oán niệm mãnh liệt không tán đi, hình thành mị linh kỳ dị, tức là... lệ quỷ.

Hơn nữa cảm giác người chết ở bên trong không quá mạnh, bọn họ để lại không gian giới chỉ chắc chắn không có gì đồ tốt, Lục Ly không muốn phát tài của người chết.

- Biết nơi này tại sao đã chết nhiều người như vậy không?

Một giọng nói lạnh lẽo âm u đột nhiên vang lên, sợ tới mức Lục Ly giật bắn người:

- Bởi vì nơi này là chỗ tốt chôn người, phong thủy ở đây đặc biệt tốt, rất thích hợp với ngươi!

Diêm Phượng Minh rốt cuộc đuổi theo đến nơi, hắn tiến vào thời gian dài, nhưng bởi vì bên trong quá lớn, cho nên đến hiện tại mới tìm đến Lục Ly.

Hắn có thể đuổi theo kịp Lục Ly còn là nhờ năng lượng kỳ dị còn sót lại trong cơ thể Lục Ly. Nếu không phải về sau năng lượng bị Lục Ly hoàn toàn luyện hóa, Diêm Phượng Minh đã sớm tìm được Lục Ly.

Nghe thấy âm thanh già nua âm u lạnh lẽo đó, toàn thân Lục Ly dựng đứng lông tơ. Hắn không nhúc nhích, trong đầu điên cuồng chuyển động. Trong tích tắc Lục Ly đã suy nghĩ rõ ràng, hắn tuyệt đối không địch lại Diêm Phượng Minh, hắn chỉ có hai con đường để đi.

Đầu tiên là lập tức ăn Bạo Nguyên Đan vào, tiếp đó nghĩ biện pháp chạy đi, hoặc là tìm chỗ núp. Thứ hai à trốn vào cung điện dưới lòng đất, nương nhờ quái vật của mộ cổ ngầm đánh chết hoặc thoát khỏi Diêm Phượng Minh.

Hai con đường đều không tốt. Nếu ăn Bạo Nguyên Đan, một canh giờ sau hắn sẽ lại lần nữa đi vào giai đoạn yếu ớt, Diêm Phượng Minh nếu có thể tìm được hắn một lần thì cũng có thể tìm được hắn lần thứ hai. Nếu đi mộ cổ dưới đất, rất có thể hắn sẽ bị người thủ hộ mộ cổ giết chết.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Giữa không trung đột nhiên dao động, tiếp đó một bàn tay to đập mạnh xuống, Diêm Phượng Minh không cho Lục Ly quá nhiều thời gian suy nghĩ, vì phòng ngừa hắn chạy trốn, Diêm Phượng Minh phát ra bàn tay to cỡ mấy trăm trượng, muốn đập chết Lục Ly.

Bàn tay to này rất làm cho người ta sợ hãi, bên trong đan xen dòng khí màu vàng đen mờ nhạt. Bàn tay to đè xuống, không gian xao động từngl ớp, có thể tưởng tượng nếu bị đập trúng sẽ có kết cục thế nào.

“Không gian bị giam cầm?”

Lục Ly thử nhích người, phát hiện tốc độ giảm đi. Hắn không có chần chừ, Thất Tinh chiến đao xuất hiện trong tay, hắn chém một nhát Sát Đế Quỷ Trảm vào không trung, Thất Tinh chiến đao khuấy động, Lục Ly lao vào lòng đất.

Bùm!

Sát Đế Quỷ Trảm và bàn tay to va chạm, Sát Đế Quỷ Trảm dễ dàng bị đánh xơ xác, bàn tay tiếp tục đập xuống, trên đầu Lục Ly xuất hiện một phương tiểu ấn che chở.

Bùm!

Mặt đất rung rinh, nền đất xuất hiện một chưởng ấn to lớn, lõm xuống nghìn trượng. Lục Ly mới lao xuống mấy tăm trượng thì bị bàn tay to đập xuống, nhưng trên đầu của hắn treo Trần Vương Ấn, cho nên không bị tổn thương quá lớn, chẳng qua khí huyết cuồn cuộn, có chút khó chịu thôi.

- Hừ!

Diêm Phượng Minh hừ mạnh, trên khuôn mặt già nua lộ ra vẻ đùa cợt. Nếu Lục Ly bay lên trời thì Diêm Phượng Minh còn hơi lo lắng, chui xuống lòng đất? Long Dực của Lục Ly chắc chắn dùng không được, trong lòng đất thì tốc độ của Lục Ly tuyệt đối không sánh bằng Diêm Phượng Minh.

Diêm Phượng Minh không sử dụng binh khí, chui vào lòng đất, một đấm đánh xuống, toàn bộ biến thành bột mịn, hắn cấp tốc đuổi theo, cảm ứng phương hướng của Lục Ly thì bắt đầu công kích.

Xoẹt!

Hắn bắn ra một chỉ phong, tốc độ nhanh như thoi đưa/ Lục Ly luôn luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, khi Thần Lực trong người Diêm Phượng Minh dao động thì hắn nhanh chóng né sang một bên.

Chỉ phong cơ hồ dán sát da đầu của Lục Ly lướt đi, ở đây không thể vận dụng thần niệm, Diêm Phượng Minh cảm ứng phương hướng lệch một chút, khiến Lục Ly tránh thoát một kiếp.

Xoẹt!

Diêm Phượng Minh không ngừng bắn ra chỉ phong, Lục Ly gắng hết sức tránh né, đồng thời nhanh chóng tiến lên chạy trốn, trốn hướng mộ cổ.

Lục Ly không ngừng thay đổi phương hướng, tốc độ khó tránh khỏi giảm chậm, Diêm Phượng Minh ở phía sau không ngừng kéo gần khoảng cách, không ngừng thả ra chỉ phong, Lục Ly khổ không nói nổi.

“Như vậy không được!”

Lục Ly cắn răng, sắp bị đuổi theo kịp, cách mộ cổ không biết còn bao xa. Lúc nãy Lục Ly trốn nửa canh giờ, tuy không dùng tốc độ cao nhất nhưng ít nhất lướt qua mấy nghìn vạn dặm.

- Lão tổ Diêm gia!

Đầu óc Lục Ly chuyển động, hét to:

- Chúng ta nói chuyện được không? Chỉ cần ngươi không truy sát ta, ta tặng cho ngươi một gốc thiên địa thần dược, có thể tăng thêm thọ nguyên năm nghìn năm.

- Ha ha!

Diêm Phượng Minh lạnh lùng cười:

- Ta giết ngươi thì thiên địa thần dược của ngươi cũng thuộc về ta.

- Cái đó chưa chắc.

Lục Ly đáp lại:

- Ta hiện tại có thể phá hủy thần dược, thần dược này là ta lấy trong Tiên Cung, chắc ngươi có nghe nói, tên là Hỗn Kỳ Quả!

- Hỗn Kỳ Quả?

Diêm Phượng Minh hơi kinh ngạc, hắn tự nhiên có nghe về thiên địa thần dược này, đây là thiên địa thần dược hừng đầu nhất, một gốc dư sức tăng thêm ngăm nghìn năm thọ nguyên.

Diêm Phượng Minh sắp hao hết thọ nguyên, nếu thật sự có thể được một gốc Hỗn Kỳ Quả thì quá tốt.

Loại thiên địa thần dược này bình thường có giá vô thị, đừng nói Hỗn Kỳ Quả khiến tăng thêm năm nghìn năm thọ nguyên, cho dù là thần dượctăng thêm mấy trăm năm thọ nguyên vừa đi ra sẽ bị điên cuồng giành giật, kêu giá trên trời.

Thế giới này có quá nhiều lão bất tử, mỗi người đều muốn sống càng lâu. Một lão bất tử có thể sống thêm trăm năm thì có thể che chở gia tộc thêm trăm năm, là chuyện tốt vô cùng đối với nguyên gia tộc.

Bình Luận (0)
Comment