Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
“Biết!”
Huyết Linh Nhi luôn kiên quyết chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly. Lục Ly một đường từ hố đất lao xuống, rất nhanh đến lòng đất sâu vạn dặm, hắn cũng cảm ứng được bên dưới có thần văn dao động.
Quá căng thẳng khiến Lục Ly run rẩy, hắn cố gắng thu lại hơi thở, thả chậm tốc độ rất nhiều. Huyết Linh Nhi bay ra khỏi Thiên Tà Châu, lẻn vào xung quanh, tùy thời chuẩn bị xúc động thần văn.
Vèo!
Diêm Phượng Minh ở phía sau rất nhanh đuổi theo, đã xông vào hố đất. Lục Ly đến gần thần văn thì vòng qua bên cạnh. Hắn không dám đụng chạm thần văn, sợ quái vật kia thoáng chốc vọt ra. Tốc độ của Lục Ly rất chậm, hắn dán sát cung điện ngầm, rất dễ dàng kinh động quái vật kia.
- Ủa?
Diêm Phượng Minh lao xuống dưới, bởi vì không thể vươn ra thần niệm, cho nên hắn ban đầu cũng không có phát hiện có gì không đúng. Mãi đến khi chui sâu xuống lòng đất vạn dặm, hắn mới phát hiện lòng đất có thần văn. Trên mặt hắn lộ ra ngạc nhiên nghi ngờ, chợt khựng lại.
“Là lúc này!”
Lục Ly cảm thụ Diêm Phượng Minh ngừng lại, lập tức truyền âm cho Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi xúc động thần văn, tiếp đó tự ngươi chạy trốn!”
Lục Ly truyền lời xong lấy ra Thần Sơn, chui vào, Thần Sơn biến nhỏ, thu lại hơi thở biến thành một cục đá. Đây là sách lược mà hắn suy nghĩ kỹ từ lâu, Thần Sơn là bí bảo, có thể che giấu hơi thở của hắn, quái vật kia sau khi đi ra rất có thể sẽ không nhìn hắn, khóa chặt Diêm Phượng Minh rồi công kích.
Oong!
Thần văn trong cung điện ngầm tỏa sáng rực rỡ, giống như kho báu bị mở ra. Diêm Phượng Minh càng thêm kinh ngạc, đều quên truy sát Lục Ly, cho rằng phát hiện một kho báu kếch sù.
Oong!
Thần văn mấp máy, sau đó cánh cửa lớn mở ra, một quái vật giòi to lớn lao ra khỏi cửa, hơi thở hung hăngtràn ngập khắp nơi, cuối cùng khóa chặt Diêm Phượng Minh.
- A?
Diêm Phượng Minh cảm giác được nguy cơ, trong tay hắn xuất hiện một thanh chiến đao lớn, chém mạnh về phía quái vật. Trong một con mắt của quái vật bắn ra tia sdáng đỏ, xẹt qua bắn trúng Diêm Phượng Minh.
Bùm!
Diêm Phượng Minh cùng giòi bọ đều bị đánh bay, trên đầu con giòi bị chém ra một vết máu, Diêm Phượng Minh cũng phun ra búng máu. Con giòi dũng mãnh không sợ chết, lập tức xông lên, thè cái lưỡi đỏ thẫm ra định quấn lấy Diêm Phượng Minh.
“Tuyệt!”
Lục Ly thông qua Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng được tình huống bên kia, hắn khống chế Thần Sơn chậm rãi di động, trốn hướng phương xa.
Diêm Phượng Minh không lùi, cũng không đuổi theo Lục Ly, ngược lại tử chiến với con giòi. Diêm Phượng Minh xem trọng kho báu trong cung điện, định chém giết giòi bọ rồi đi vào tìm hiểu rõ ràng.
Còn về Lục Ly?
Lối ra trong Âm Sát Thiên Khanh cực kỳ khó tìm, Diêm Phượng Minh không tin Lục Ly có thể dễ dàng tìm được, đợi hắn được đến kho báu trong mộ cổ rồi mới đuổi theo giết cũng không muộn.
Bùm!
Lục Ly khống chế Thần Sơn phá đấ mà ra, hắn lắc người ra Thần Sơn, đưa tin cho Huyết Linh Nhi:
“Huyết Linh Nhi, đi phía tây, chúng ta hội hợp ở bên kia.”
“Chủ nhân!”
Huyết Linh Nhi cách Lục Ly không xa, có liên kết tinh thần rất mạnh, có thể dễ dàng truyền âm.
Huyết Linh Nhi đưa ra yêu cầu kỳ lạ:
“Ta muốn vào trong mộ cổ nhìn xem!”
“Nhìn xem?”
Lục Ly nhướng mày truyền âm hỏi:
“Bên trong có gì đẹp mà xem? Ngươi là linh thể, cho dù có báu vật cũng mang không ra.”
“Ta cảm giác bên trong có đồ tốt!”
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
“Bên trong có một loại thiên địa thần dịch, ta cảm giác nếu như có thể hấp thu một ít sẽ trợ giúp cực kỳ lớn cho ta. Bây giờ quái vật thủ mộ đang đánh nhau, là cơ hội cực kỳ tốt.”
“A?”
Huyết Linh Nhi rất ít như vậy, nếu nó kiên trì, Lục Ly cũng không nói thêm cái gì, hắn suy nghĩ một hồi, cắn răng nói:
“Ta cho ngươi thời gian một nén hương, nếu qua một nén hương mà ngươi vẫn không ra thì ta đi trước!”
Tuy rằng giờ phút này Diêm Phượng Minh cùng quái thú đại chiến, đều không có thời gian xử Lục Ly, nhưng hắn quyết định phải cẩn thận hơn, nơi đây quá nguy hiểm, nên cố gắng nhanh chóng rời đi.
Nguyên nhân Diêm Phượng Minh ở lại đại chiến với quái vật thủ mộ rất đơn giản, hắn hoài nghi mộ cổ ngầm là mộ của Âm Sát Lão Ma năm xa. Nhiều cường giả tìm hơn mười vạn năm đều không tìm mộ địa này, hắn ngoài ý muốn phát hiện, tự nhiên không thể bỏ qua.
Lúc Âm Sát Thiên Khanh xuất hiện thì Diêm Phượng Minh còn là một thiếu niên, là tiểu đệ tử bình thường của Hắc Viêm Điện. Diêm Phượng Minh có nghe một số tin đồn về Âm Sát Thiên Khanh, sau này hắn trở thành trưởng lão gia tộc càng biết nhiều bí ẩn hơn.
Truyền thuyết là thật, Âm Sát Lão Ma đúng là cường giả từ Tam Trọng Thiên xuống, bị thương nặng trong Tam Trọng Thiên rồi trốn đến Nhị Trọng Thiên. Âm Sát Lão Ma cắn nuốt sinh mệnh nguyên lực của tất cả người trên Âm Sát Đảo, hoa cỏ cây cối đều héo tàn cũng là bởi vì bị hắn hấp thu sinh mệnh nguyên lực. Âm Sát Lão Ma định dùng sinh mệnh nguyên lực của nhiều người và hoa cỏ cây cối chữa khỏi vết thương của mình, đáng tiếc cuối cùng hắn vẫn chết rồi.
Mộ của Âm Sát Lão Ma luôn là iđều bí ẩn, bởi vì năm đó rất nhiều cường giả Nhị Trọng Thiên tiến vào tìm kiếm, lại không tìm được bất cứ manh mối, bao gồm người mạnh nhất Nhị Trọng Thiên thời ấy đi vào vẫn không tìm ra mộ địa của Âm Sát Lão Ma.
Rất nhiều người hoài nghi Âm Sát Lão Ma phá hủy cơ thể của mình, kho báu cũng đều bị hắn chấn vỡ, nếu không thì nhiều cường giả như vậy không thể nào không sưu tầm ra được.
Không ngờ Diêm Phượng Minh ở trong lòng đất phát hiện một tòa cung điện ngầm. Nếu không có con quái thú cường đại này, có lẽ Diêm Phượng Minh sẽ không để bụng, cho rằng chỉ là một tòa cung điện bình thường.
Hiện tại xuất hiện một con quái thú cường đại như vậy, sức chiến đấu không chênh lệch với hắn bao nhiêu, điều này khiến Diêm Phượng Minh vừa mừng vừa sợ. Cung điện lòng đất này rất có thể là mộ địa của Âm Sát Lão Ma, có lẽ năm đó cung điện ẩn tàng trong tiểu thế giới nào đó, theo thời gian trôi qua cung điện bay ra tiểu thế giới. Hoặc nơi này vốn có thần văn cường đại che giấu tòa cung điện, hiện tại thần văn buông lỏng, cung điện mới hiển lộ ra.