Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2730 - Chương 2717: Quỷ Châu

Bất Diệt Long Đế Chương 2717: Quỷ châu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly thay đổi sắc mặt, quái thú giòi đuổi theo? Bên kia Diêm Phượng Minh đang kịch chiến mà, không lẽ phân thân đuổi theo?

“Đi!”

Lục Ly mặc kệ Long Dực vỗ, bước chân bước ra, không gian hơi rung động, hắn hóa thành một luồng sáng bay hướng phương xa. Tốc độ của hắn quá nhanh, giòi bọ đuổi không kịp.

- Hú hú!

Một con giòi chui ra từ hố đất mà Lục Ly đã lao ra, ngửa mặt lên trời phát ra mấy tiếng hú. Nó không đuổi theo, nhìn phương hướng Lục Ly rời đi, lại chui vào lòng đất.

“Giàu, giàu rồi!”

Lục Ly một hơi bay ra mấy trăm vạn dặm, sau lưng không còn động tĩnh gì, trên mặt hắn mới lộ ra nét vui mừng. Mạo hiểm là đáng giá, hắn được đến một món trọng bảo, báu vật này rất có thể là mảnh nhỏ của Thần Binh Thánh Hoàng. Báu vật này tuyệt đối vượt qua bảo bối trấn điện của nhiều thế lực lớn, luyện hóa rồi thì sức chiến đấu của hắn sẽ tăng vọt, thậm chí có thể đối kháng cường giả Nhị Kiếp hậu kỳ.

“Đi xa thêm chút đã!”

Lục Ly đổi hướng bay về phía mạn tây bắc, hắn không xuống lòng đất, sợ để lại dấu vết. Hắn cũng không dám bay quá cao, bay sát mặt đất.

Lần này bay một ngày Lục Ly mới ngừng lại, hắn không biết đã bay bao xa, hơn nữa hắn còn đổi phương hướng ba lần. Nếu Diêm Phượng Minh không thể khóa chặt phương vị của hắn, muốn dễ dàng tìm được hắn là tuyệt đối không thể nào.

“Được rồi!”

Lục Ly tìm một sơn động bay vào, vào trong rồi lập tức muốn truyền tống thần thiết ra ngoài để ngắm, nhưng hắn thử mà thần thiết vẫn ở yên trong Thần Sơnkhông nhúc nhích chút nào, không cách nào truyền tống ra.

“Thế là sao?”

Không thể truyền âm thần thiết ra thì sao luyện hóa? Không thể luyện hóa thì không dùng được.

Lục Ly lại thử mấy lần, vẫn như cũ không cách nào truyền tống ra, hắn lắc người, đi vào Thần Sơn.

Một miếng thần thiết yên lặng lơ lửng trong đại điện. Lục Ly tới gần, cẩn thận quan sát thần thiết. Thần thiết này trong đen ánh chút màu vàng, thoạt trông rất là bất phàm, mặt trên rậm rạp thần văn, thần văn ẩn vào trong, giống như tự nhiên sinh ra, không giống về sau khắc lên.

Thần thiết chỉ to cỡ bàn tay, bốn phía đều có lỗ hổng, rõ ràng là một mảnh nhỏ. Từ lỗ hổng có thể thấy nguyên iếng thần thiết đều trải đầy thần văn, không chỉ riêng là bên ngoài, bên trong cũng ẩn chứa thần văn, không biết có bao nhiêu tầng.

Thần văn không có ánh sáng lấp lánh, cũng không có hơi thở cường đại tràn ngập, nhưng bất cứ người nào nhìn một cái trong lòng đều sẽ rung động. Đây là cảm thụ đến từ bản năng, giống như một Thiên Thần rơi vào thế gian, dù ngụy trang giỏi cỡ nào thì giơ tay nhấc chân cũng sẽ khiến người ta cảm giác khác biệt.

Tay Lục Ly chậm rãi vươn hướng thần thiết, khi chạm vào thần thiết thì tay đột nhiên run lên, hắn cảm giác như sờ vào hàn thiết vạn năm, lạnh lẽo truyền khiến linh hồn của hắn vào thời khắc này dường như kết băng.

- Chí bảo!

Lục Ly tặc lưỡi lấy làm lạ, trong tay xuất hiện Thần Lực, thử luyện hóa thần thiết, nhưng rót Thần Lực vào cảm giác như bùn chảy vào biển, không nhấc lên chút gợn sóng.

Suốt nửa canh giờ, Lục Ly không có biện pháp, khiến Huyết Tiên Đằng vươn xúc tu ra, xem thử có thể phá giải thần văn. Nếu phá giải không được thì chắc chắn không dùng được thần thiết, chỉ có thể nhìn xem.

Xúc tu của Huyết Linh Nhi thò vào, Lục Ly một bên kiên nhẫn chờ đợi.

Qua nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi mới truyền âm ra:

“Chủ Nhân, có thể sử dụng miếng thần thiết này, hẳn là đã bị người luyện hóa, chỉ cần phá giải thần văn, khó quá, với năng lực hiện tại của ta thì không thể!”

“Không thể?”

Lục Ly trong mắt lộ ra một chút thất vọng, Huyết Linh Nhi truyền âm câu tiếp theo khiến hắn lại dấy lên một tia hy vọng:

”Nhưng ta hấp thu thêm một ít thần dịch có lẽ sẽ lại lần nữa tiến hóa, không chừng có hy vọng phá giải thần văn này.”

“Tốt, mau đi hấp thu!”

Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly lóe tia sáng, một thau ngọc xuất hiện, trong thau đựng thần dịch nhiều cỡ một thùng, xúc tu của Huyết Linh Nhi lập tức thò vào, chậm rãi hấp thu.

Huyết Linh Nhi hấp thu lượng rất ít, qua cả buổi thần dịch mới chỉ thiếu chút xíu, dường như trong thần dịch này ẩn chứa năng lượng đặc biệt bá đạo, nó không có thể hấp thu quá nhiều.

Lục Ly lắc người ra ngoài, bố trí bốn phía. Lục Ly bố trí hai truyền tống trận đơn hướng trong sơn động, bố trí rất nhiều cấm nhỏ trong phạm vi mấy chục vạn dặm. Tuy những cấm chế nhỏ này có lẽ sẽ bị Diêm Phượng Minh xuyên thấu, nhưng an toàn hơn là không có gì.

Bận rộn một ngày, Lục Ly về đến sơn động, Huyết Linh Nhi còn đang hấp thu thần dịch, hơn nữa hấp thu lượng đặc biệt ít, qua một ngày mà mới chỉ hấp thu cỡ ngón tay cái.

Lục Ly ngồi xếp bằng ở một bên tu luyện, yên lặng chờ đợi. Qua bốn ngày thì Huyết Linh Nhi ngừng hấp thu, cả người nó phát sáng, lấp lánh chiếu sáng toàn bộ đại điện.

“Tiến hóa?”

Lục Ly mừng rỡ, Huyết Linh Nhi tiến hóa một lần sẽ có tiến bộ rất lớn, năng lực về cảm ngộ Thần Lực pháp trận tăng lên mảng lớn, đây là thiên phú thần thông của bộ tộc chúng nó tiến hóa theo.

Huyết Linh Nhi luôn phát sáng, lấp lánh hết nửa ngày, phát sinh việc khiến Lục Ly kinh ngạc, Huyết Linh Nhi phân thân, một đầu dây leo tách ra bốn rễ dây, màu sắc bốn rễ dây khác nhau, đỏ vàng xanh kim, bốn màu sắc hoàn toàn khác nhau, rất là kỳ dị.

Qua một canh giờ, Huyết Tiên Đằng dần thu về ánh sáng, nó truyền âm:

“Chủ nhân, ta tiến hóa, xuất hiện ba phân thân. Về sau ta tham ngộ thần văn sẽ càng nhanh, bốn phân thân có thể cùng lúc tham ngộ, xác minh với nhau, hiệu suất sẽ tăng lên rất nhiều.”

“Giỏi!”

Lục Ly mừng rỡ, tạo nghệ thần văn của Huyết Linh Nhi càng mạnh thì về sau trợ giúp hắn càng lớn. Ít nhất có thể giúp hắn phá giải thần văn trên bí bảo, khiến hắn có thể thoải mái khống chế báu vật rồi.

Huyết Linh Nhi truyền âm:

“Chủ nhân, ta đã không cần mớ thần dịch này, ngươi có thể luyện hóa!”

Lục Ly nhướng mày hỏi:

“Tại sao không cần? Còn có nhiều thần dịch như vậy, ngươi hoàn toàn có thể toàn bộ hấp thu, tranh thủ tiến hóa thêm lần nữa.”

“Vô dụng!”

Bình Luận (0)
Comment