Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Huyết Linh Nhi nói:
“Ta được đến một ít ký ức truyền thừa, mỗi lần tiến hóa đều cần cắn thầ tài khác nhau. Đã cắn nuốt thần dịch một lần, về sau cắn nuốt nhiều hơn đều vô dụng. Chủ nhân luyện hóa đi, ta cảm giác thần dịch này trợ giúp chủ nhân rất lớn.”
“Được!”
Lục Ly không khách khí, khiến Huyết Linh Nhi đi phá giải thần thiết, hắn thì đến bên cạnh thần dịch, hắn lấy ra một giọt thần dịch chậm rãi luyện hóa.
- Ưm...
Thần dịch vào người, Lục Ly cảm giác một luồng năng lượng vô cùng thuần khiết tuôn vào trong thân thể khuếch tán ra, trong kinh mạch chủ động dâng trào Thần Lực.
“Thần dịch này có thể phụ trợ tu luyện Thần Lực? Một giọt liền có thể sản sinh nhiều Thần Lực như vậy? Mạnh còn hơn Thần Đan ta đang dùng gấp trăm lần!”
Lục Ly kinh hãi, thần dịch quá mạnh, một giọt thần dịch có thể so sánh luyện hóa một trăm viên đan dược. Hơn nữa Lục Ly cảm giác thần dịch vào người khiến cơ thể của hắn mạnh lên một chút?
“Không tệ, thích hợp dung hợp tu luyện thuật luyện cốt”
Nhiều thần dịch như vậy, ít nhất có mấy vạn giọt, tương đương với luyện hóa mấy trăm vạn viên đan dược. Không biết thần dịch này hình thành như thế nào? Không lẽ là chủ nhân của mộ cổ để lại?
“Luyện hóa một thời gian thử.”
Lục Ly định chờ chút, xem Huyết Linh Nhi có thể luyện hóa thần thiết không. Nếu như có thể luyện hóa thần thiết, cho dù ngay mặt gặp phải Diêm Phượng Minh thì hắn cũng có thể có một chút sức mạnh tự bảo vệ, nơi này quá lớn, hắn cũng không dám chạy lung tung, quyết định ở đây một khoảng thời gian.
Hắn bắt đầu luyện hóa thần dịch, đồng thời tu luyện thuật luyện cốt. Bên kia Huyết Linh Nhi không vội vàng, nó phân ra bốn cây xúc tu. Một cây chui vào hạt châu cướp từ Trương Thiên Hạo, một cây đâm vào trong thần thiết, một cây đâm vào xương cốt mà Lục Ly nhặt được, một cây đâm vào pháp ấn.
Bốn phân thân tra xét bốn báu vật khác nhau cùng một lúc, tham ngộ thần văn ở bên trong, xác minh thôi diễn lẫn nhau, chắc hẳn trong thời gian ngắn tạo nghệ về thần văn của Huyết Linh Nhi sẽ tăng lên mảng lớn.
Năm ngày, mười ngày!
Bên ngoài luôn luôn rất bình tĩnh, Lục Ly bố trí cấm chế đều không bị xúc động, cũng không biết Diêm Phượng Minh giờ phút này như thế nào? Sống hay chết? Có lấy được kho báu bí mật trong mộ cổ?
Hai món bảo bối trong mộ cổ tuy rằng bị Lục Ly đoạt được, nhưng bên trong quan tài cổ thanh đồng chắc chắn có trọng bảo, không biết Diêm Phượng Minh có lấy được không?
Lục Ly tu luyện thuật luyện cốt rất nhàn nhã, thần dịch sản sinh Thần Lực quá nhanh, khiến Lục Ly tu luyện thuật luyện cốt cực kỳ tiện lợi, hiệu suất cũng rất cao. Huyết Linh Nhi không có bất cứ dị động, luôn tra xét bốn món báu vật, tham ngộ thần văn bên trong.
Nửa tháng sau!
Hạt châu cướp bên Trương Thiên Hạo đột nhiên phát sáng, kinh động Lục Ly, hắn mở mắt ra nhìn chằm chằm hạt châu màu đỏ máu.
“Chủ nhân, hạt châu này đã bị luyện hóa, bên trong phong ấn tàn hồn của Lão Ma cường đại.”
Huyết Linh Nhi truyền âm làm Lục Ly cảnh giác, hy vọng tàn hồn của Lao Ma không lao ra nuốt luôn hắn.
Một lát sau Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
“Chủ nhân không cần lo lắng, tàn hồn của Lão Ma bị luyện hóa, là tàn hồn không có ý thức, chỉ cần luyện hóa Quỷ Châu là có thể khống chế tàn hồn, ta truyền cho chủ nhân cách khống chế.”
Xúc tu của Huyết Linh Nhi vươn ra, truyền đến từng đợt tin tức, Lục Ly chỉnh lý lại, chộp lấy hạt châu, hắn dựa theo Huyết Linh Nhi gợi ý rót vào Thần Lực, tác động từng thần văn.
Oong!
Giây lát sau, Quỷ Châu ánh sáng lấp lánh, một hư ảnh to lớn tràn ra, thoáng chốc bao phủ không gian mười trượng, cảm giác hư ảnh giống như một lệ quỷ, khiến Lục Ly toàn thân lông tơ đều dựng lên.
Đây là một quỷ ảnh thật sự, thân thể hoàn toàn là hư thể, toàn thân thoạt trông đen ngòm mang theo một chút sắc xanh, hai mắt đỏ máu, trong miệng có răng nanh, tay giống như vuốt quỷ, chớp mắt không khác gì lệ quỷ.
Quỷ nhả sau khi đi ra thì không nhúc nhích, nhưng toàn thân phát ra hơi thở âm tà khiến Lục Ly cảm giác máu bị đông lại, cực kỳ rất khó chịu, hơi thở của quỷ ảnh này rất cường đại, cảm giác giống như đối diện một cường giả Tam Kiếp Thiên Thần.
“Thu!”
Quỷ Châu trong tay Lục Ly phát sáng, quỷ ảnh thoáng chốc biến mất trong hạt châu, hắn thế này mới như trút được gánh nặng thở ra một hơi. Hạt châu này quá tà môn, làm cách nào phong ấn tàn hồn này vào? Tại sao hạt châu có thể khống chế tàn hồn?
Rất nhiều đạo lý Lục Ly đều không nghĩ thông, hắn lại lần nữa khống chế quỷ ảnh đi ra, theo sau Thần Lực tác động mảnh thần văn khác, quỷ ảnh lập tức xé gió lao tới trước, giương nanh múa vuốt công kích hư không.
“Ưm hạt châu này có thể hoàn toàn khống chế quỷ ảnh. Đáng tiếc xung quanh không có sinh linh, không rõ sức tấn công của quỷ ảnh ra sao?”
Lục Ly hơi có chút tiếc nuối, quỷ ảnh là hư ảnh, hẳn là công kích linh hồn, nơi này không có sinh linh cùng võ giả, không biết sức tấn công của quỷ ảnh như thế nào? Nhưng báu vật này có thể khiến Trương Thiên Hạo trở thành bá chủ một phương, hẳn là uy lực không tầm thường.
Khống chế quỷ ảnh bay qua bay lại trong không trung, thí nghiệm nửa canh giờ, Lục Ly thu quỷ ảnh vào.
Huyết Linh Nhi truyền âm:
“Chủ nhân, thật ra Quỷ Châu này hẳn là còn có thể biến mạnh, tàn hồn này có thể cắn nuốt tnà hồn khác, không ngừng cắn nuốt có thể không ngừng biến mạnh, nhưng tàn hồn hơi khó tìm.”
Lục Ly nhẹ gật đầu, võ giả bình thường không thể nào để lại tàn hồn, cần võ giả rất mạnh sau khi chết lợi dụng đại thần thông mới có thể giữ tàn hồn lại, như Tử Đế năm xưa.
“Ưm, về sau có cơ hội đi tìm tàn hồn, nếu như có thể khiến quỷ ảnh cắn nuốt một ít tàn hồn, không ngừng biến mạnh thì Quỷ Châu này là một món chí bảo.”
Lục Ly ném Quỷ Châu xuống đất, khiến Huyết Linh Nhi tiếp tục tra xét tham ngộ, hắn thì tiếp tục tu luyện thuật luyện cốt. Hắn gần đây tu luyện thật sự an nhàn, không muốn ra ngoài, định chờ Huyết Linh Nhi luyện hóa thần thiết rồi lại ra ngoài. Hắn tin tưởng Diêm Phượng Minh muốn tìm ra hắn nhưng không dễ, dù sao nơi này quá lớn.