Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thời gian lặng lẽ trôi qua, hai tháng rất nhanh qua đi.
Lục Ly đang tu luyện, quên thời gian, hai tháng nay Diêm Phượng Minh không tìm đến, Lục Ly thậm chí đoán phải chăng Diêm Phượng Minh đã chết trong mộ cổ? Mộ cổ có nhiều tuyệt sát thần văn, Diêm Phượng Minh nếu như đi vào thì rất có thể bị đánh chết.
Bên Huyết Linh Nhi không có tiến triển, không truyền âm đến. Lục Ly không quấy rầy Huyết Linh Nhi, tu luyện hai tháng, thần dịch tiêu hao cỡ hai muỗng, thuật luyện cốt tiến triển không tệ, xương cốt hơi vàng, Lục Ly cảm giác rõ ràng cơ thể tăng mạnh.
Nhưng xem ra cần tu luyện thuật luyện cốt khá dài, mới giai đoạn thứ nhất, nếu tiêu hao hết số thần dịch này thì không biết có thể đi vào giai đoạn thứ hai?
“Chờ thêm một tháng, nếu còn chưa thể luyện hóa thần thiết thì phải nghĩ biện pháp đi ra ngoài!”
Lục Ly tính sơ, lần này đi ra đã thật lâu, hắn còn phải đi tìm Thần Tủy, hắn đồng ý Thiên Vân Tiên Tử trong vòng hai năm nhất định phải trở lại, không thể phí thời gian tại đây.
Rất nhanh qua nửa tháng, Huyết Linh Nhi còn chưa có bất cứ tin tức gì, Lục Ly không kiềm được hỏi thăm:
“Huyết Linh Nhi, ta không có nhiều thời gian, phải nhanh chóng đi ra, còn chưa thể luyện hóa thần thiết sao?”
“Không xác định!”
Huyết Linh Nhi truyền âm:
“Có một mảnh thần văn pháp trận chưa tham ngộ thấu, nếu tham ngộ thấu thì có thể luyện hóa thần thiết này. Không thể xác định thời gian, nếu hai, ba ngày mà ta có thể tham ngộ thấu, vậy vài ngày nữa liền có thể hoàn toàn luyện hóa, đương nhiên cũng có thể có thể cần mấy tháng, thậm chí mấy năm...”
“Được rồi, thế thì ta đợi thêm nửa tháng.”
Lục Ly cũng biết loại tình huống này không sốt ruột được, giống như tham ngộ chân ý, có thứ không tham ngộ được, bị kẹt, thậm chí có thể kẹt cả đời.
Nửa tháng qua trong chớp mắt, Huyết Linh Nhi còn không có bất cứ tin tức gì, Lục Ly không muốn đợi nữa, lắc người đi ra ngoài, thu hồi Thần Sơn, lao đi xa, tìm đường ra ngoài.
Nghe nói có người đi ra Âm Sát Thiên Khanh, chắc chắn có đường ra ngoài, Lục Ly định tìm kiếm lối ra trên đảo, cố gắng nhanh chóng đi ra.
Vèo!
Tốc độ của hắn lại lần nữa tăng lên một chút, nhưng tăng lên có hạn, tốc độ đạt đến nước này, trừ phi thân thể tiến bộ trên diện rộng, nếu không thì tốc độ sẽ không có tiến bộ mảng lớn.
Đi cả buổi, xung quanh không có bất cứ dấu vết gì, Diêm Phượng Minh không đến bên này, hoặc có đến nhưng không để lại dấu vết.
Lục Ly đi lung tung, nơi này quá lớn, ai biết lối ra ở đâu? Lối ra có hình dạng thế nào? Truyền tống tế đàn hay đường hầm không gian?
“Nhiều hài cốt quá!”
Lục Ly lại Thất Diệu quân đoàn nhiều hài cốt trên một cánh đồng hoang, đưa mắt nhìn không thấy được tận cùng, cũng không biết đã chết bao nhiêu người. Thậm chí còn có một ít hài cốt là hài tử, xem ra năm đó có người tiến hành đồ sát thảm vô nhân đạo.
Sáu ngày!
Lục Ly không biết đi rồi bao xa, nơi này trừ hài cốt ra hắn không thấy gì khác, chớ nói chi tìm được lối ra. Trong lòng hắn hơi có chút sốt ruột, nơi này rốt cuộc lớn cỡ nào? Nếu bị nhốt trong này mấy năm thì hắn sẽ trái với giao hẹn cùng Thiên Vân Tiên Tử.
Huyết Linh Nhi vẫn luôn không có truyền âm, hẳn là còn bị kẹt, chưa hiểu ra mảnh thần văn pháp trận đó. Lục Ly không quấy nhiễu Huyết Linh Nhi, bây giờ có hỏi cũng vô nghĩa.
Ngày thứ mười ba, Lục Ly đi qua một ngọn núi lớn thì đột nhiên phát sinh dị biến.
Núi lớn bên dưới có bóng người như quỷ hồn bay lên, một bàn tay đẫm máu chộp về phía Lục Ly. Lục Ly luôn vận dụng Đại Đạo Chi Ngân, khi núi bên dưới nổ tung thì hắn đã cảm ứng được.
- Diêm Phượng Minh?
Lục Ly nhìn xuống dưới, hơi kinh ngạc, bởi vì người bên dưới cực kỳ thảm, nửa người thối rữa, toàn thân đẫmm áu. Nửa bên đầu bị gọt, mất một con mắt. Người này thoạt trông hơi giống Diêm Phượng Minh, nhưng bộ dáng quá thảm, Lục Ly không dám xác định.
- Hây!
Hắn lập tức lấy ra Trần Vương Ấn đánh xuống dưới, Quỷ Châu xuất hiện, một quỷ ảnh chợt hiện ra bay xuống dưới.
- Hưm?
Người bên dưới phát ra tiếng kêu bất ngờ, chiến đao xuất hiện trong tay, đột nhiên chém ra một đao, chân trời sáng lên ánh bạc, giống như ngân hà rũ xuống.
“Quả nhiên là Diêm Phượng Minh, nhưng sao sức chiến đấu của lão suy yếu nhiều vậy?”
Lục Ly trông thấy tốc độ ngân hà rũ xuống rất nhiều, uy lực cũng giảm nhiều, thân thể của hắn lắc người trong không trung, nhanh như tia chớp chạy ra ngoài, thành công tránh đi ngân hà công kích.
Ầm!
Trần Vương Ấn đánh vào Diêm Phượng Minh, không ngờ hắn bị đánh rớt xuống, làm núi lớn bên dưới thủng cái lỗ lớn.
“Diêm Phượng Minh bị thương rất nghiêm trọng, dường như không thể chữa loại vết thương này? Chẳng lẽ hắn đi vào trong mộ cổ, bị tổn hại nặng?”
Lục Ly mắt sáng ngời, trong tay xuất hiện Thất Tinh chiến đao, đột nhiên chém xuống dưới, khống chế Trần Vương Ấn bay lên, liên tục đánh phía dưới.
Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn.
Có cơ hội hiếm hoi như vậy, Lục Ly không thể nào khách khí. Hắn quyết định một hơi đánh chết Diêm Phượng Minh. Tam Kiếp đỉnh phong, nếu là bình thường, đứng yên cho Lục Ly đánh cũng rất khó giết chết.
- Hư Không Trùng!
Trong Thần Sơn phát sáng, vô số Hư Không Trùng màu vàng sậm bay ra, lao xuống dưới, chui vào người Diêm Phượng Minh. Trong lòng Lục Ly càng thêm kích động, xem ra hôm nay có hy vọng diệt Diêm Phượng Minh.
Diêm Phượng Minh quả thực bị tổn hại nặng, hơn nữa tình trạng vết thương kéo dài hơn ba tháng, mãi chưa lành, ngược lại có xu hướng càng lúc càng tệ.
Diêm Phượng Minh hoàn toàn đánh chết con giòi kia, thành công đi vào mộ cổ. Nhưng bất hạnh bị Lục Ly nói trúng, lúc Diêm Phượng Minh đến gần Diêm Phượng Minh thì bị tuyệt sát thần văn công kích, hơn nữa trong Diêm Phượng Minh còn bắn ra một năng lượng tà dị khiến Diêm Phượng Minh biến thành bộ dạng này.
Ngay lúc này Diêm Phượng Minh bị nổ không thành hình người, cơ thể bị năng lượng kỳ dị xâm nhập cũng khiến hắn thống khổ không chịu nổi, vết thương toàn thân chẳng những không thể khép lại, Thần Lực còn bị không ngừng ăn mòn. Hơn ba tháng qua, Thần Lực hùng hậu của Diêm Phượng Minh bị ăn mòn hơn phân nửa, miễn cưỡng chống đỡ đến hiện tại, Lục Ly vừa lúc bay ngang qua, Diêm Phượng Minh không kiềm được ra tay.