Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2733 - Chương 2720: Mảnh Nhỏ Thánh Binh?

Bất Diệt Long Đế Chương 2720: Mảnh nhỏ Thánh Binh?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Ầm ầm ầm!

Kết quả tấn công là Diêm Phượng Minh bị Lục Ly trấn áp, Trần Vương Ấn liên tục đập xuống, có quỷ ảnh trong Quỷ Châu xông vào linh hồn của Diêm Phượng Minh, bắt đầu công kích linh hồn của hắn.

Công kích của Trần Vương Ấn không đáng gì, nhưng quỷ ảnh rất lợi hại, Diêm Phượng Minh buộc phải hết sức tập trung ứng đối, nếu không thì linh hồn sẽ bị xé rách.

- A? Con sâu!

Rất nhanh, Diêm Phượng Minh phát hiện không thích hợp, Lục Ly thả ra con sâu, những con sâu này điên cuồng gặm cắn thân thể của hắn. Tuy rằng thân thể của hắn rất mạnh, nhưng cũng không chịu được gặm cắn kiểu này, thoáng chốc toàn thân thủng lỗ chỗ.

Thêm sương trên tuyết!

Lần đầu tiên Diêm Phượng Minh cảm giác được hoảng loạn, quỷ ảnh cùng Hư Không Trùng cùng hành động, còn có Trần Vương Ấn đánh xuống, điều này khiến hắn khổ không nói nổi, sơ sẩy một cái có lẽ hôm nay hắn sẽ gục ngã tại đây.

“Thân thể của lão bất tử này rất mạnh.”

Lục Ly thông qua Hư Không Trùng cảm ứng một chút, phát hiện Hư Không Trùng gặm cắn tốc độ rất chậm, cơ thể của Diêm Phượng Minh tuyệt đối mạnh hơn hắn. Nhưng ngẫm lại một Tam Kiếp đỉnh phong, lão bất tử không biết sống bao nhiêu năm, quanh năm tu luyện, cho dù không cần cố ý đi tu luyện thân thể, phỏng chừng đều rất biến thái.

- Hư Không Trùng, cắn Thần Đan của lão!

Lục Ly đảo tròng mắt, ra lệnh. Thần Lực là nguồn suối của võ giả, Thần Đan bị cắn thì Diêm Phượng Minh tương đương phế, muốn đùa chết kiểu gì cũng được.

Lục Ly bay lên cao một ít, tránh cho Diêm Phượng Minh sắp chết phản công, một chí cường giả Tam Kiếp đỉnh phong thành danh nhiều năm sao có thể không giữ một số sát chiêu cường đại?

Bùm!

Lục Ly khống chế Trần Vương Ấn nhiều lần bay lên rồi đập mạnh xuống, tiếc rằng ngoài người Diêm Phượng Minh dâng lên vòng sáng màu vàng đất chống cự Trần Vương Ấn oanh kích.

- A?

Vòng sáng có thể chịu đựng, nhưng Diêm Phượng Minh thì hơi không chịu nổi. Bởi vì quỷ ảnh cùng Hư Không Trùng liên hợp công kích quá đáng sợ, nếu hắn bỏ mặc linh hồn thì linh hồn sẽ bị xé rách. Nếu quản linh hồn thì Thần Đan rất nhanh sẽ bị gặm, nội tạng đã sớm thủng lỗ chỗ, tình trạng vết thương càng nghiêm trọng, tùy thời sẽ chết.

Diêm Phượng Minh cố gắng tụ tập năng lượng đáp Hư Không Trùng, nhưng Hư Không Trùng thật sự quá nhiều, tre già măng mọc tuôn vào Thần Đan, Thần Đan đã đến bờ vực tan vỡ.

“Chết thì chết!”

Diêm Phượng Minh đột nhiên nghĩ thông, thọ nguyên của hắn vốn không nhiều, dù sao không sống được quá lâu, chỉ cần có thể giết chết Lục Ly, chết ở đây cũng không sao cả.

Nếu bất chấp, trong thân thể của Diêm Phượng Minh bỗng dâng lên sát ý vô tận, theo sau toàn thân bắt đầu bốc hỏa. Hắn thiêu đốt tinh huyết, trong nháy mắt này trấn áp Hư Không Trùng. Diêm Phượng Minh bất chấp quỷ ảnh công kích linh hồn của hắn, thân thể theo lòng đất bay nhanh ra.

- Thiên Đạo Quyền!

Nắm tay của Diêm Phượng Minh sáng lên ánh sáng bảy màu, chấn động ra từng vòng sáng, nắm tay đánh hướng Trần Vương Ấn đập xuống. Từng luồng sáng teo nắm đấm của Diêm Phượng Minh xé gió bay đi, Trần Vương Ấn chớp mắt bị đấm bay.

Vèo!

Diêm Phượng Minh chân đạp Đăng Thiên Bộ, cơ thể như rồng bơi vọt lên cao, bởi vì thiêu đốt tinh huyết quý giá nên tốc độ của hắn tăng nhiều, thoáng chốc bay vút lên trời, hắn khóa chặt Lục Ly, giận dữ hét:

- Tiểu tạp toái, cùng chết đi!

“Quả nhiên muốn sắp chết phản công!”

Lục Ly mừng vì sự cẩn thận của mình, Long Dực giương rộng sau lưng, lập tức muốn rút lui. Hắn rất rõ ràng chỉ cần chống qua một khoảng thời gian, Diêm Phượng Minh chết chắc.

Diêm Phượng Minh gầm lên:

- Còn muốn trốn? Ngươi nằm mơ đi!

Hai Diêm Phượng Minh phát ra thần quang, trong tay đột ngột xuất hiện một chiếc lưới, lưới lấp lánh ánh bạc, bên trong đều là thần văn đan vào, tràn ngập hơi thở cổ xưa hùng hậu.

Thần Lực trong tay Diêm Phượng Minh điên cuồng rót vào, tấm lưới tỏa sáng chói lòa, ánh sáng bỗng biến mất từ tay hắn, giây sau xuất hiện trên bầu trời vạn dặm, tấm lưới phong ấn không gian vạn dặm.

“Cái này...”

Không gian vạn dặm bị khóa lại, thủ đoạn như vậy khiến Lục Ly kinh hãi, đây là bí bảo gì mà có năng lực thông thiên như vậy?

- Chết!

Diêm Phượng Minh gầm rống bay tới, Lục Ly giương Long Dực, chân đạp Tiêu Dao Bộ lập tức bỏ chạy, hắn lắc người đến gần lưới bạc. Lục Ly nhì lưới bạc tỏa tia sáng lạnh âm trầm, không dám chạm vào, chỉ có thể cắn răng bay vòng qua lưới bạc, hắn cơ hồ thả ra hết Hư Không Trùng màu vàng sậm còn lại trong Thần Sơn.

Diêm Phượng Minh thiêu đốt tinh huyết, chắc chắn chống đỡ không được bao lâu, chỉ cần hắn có thể chống cự trong khoảng thời gian này, thắng lợi vẫn là thuộc về hắn.

- Thiên Đạo Quyền!

Tốc độ của Diêm Phượng Minh thoáng chốc kéo gần lại cự ly, hắn đột nhiên tung cú đấm, từng đợt vòng sáng cùng với quyền ảnh bay tới đánh mạnh vào lưng Lục Ly.

Bùm!

Lục Ly không kịp né tránh, Long Dực nổ tung, lưng chảy máu ròng ròng, cơ bắp nát hết, nhiều chỗ lộ xương màu vàng nhạt.

- Phụt!

Lục Ly phun ra một búng máu bị đánh rớt xuống đất, kêu khổ không chịu nổi, Diêm Phượng Minh sắp chết phát ra công kích quá khủng bố. Cự ly xa như vậy có thể dễ dàng đánh bị thương hắn? Nếu không phải hắn gần đây luyện cốt khiến xương cốt trở nên cường đại rất nhiều, phỏng chừng giờ phút này xương cốt đều bị chấn nát.

Vèo!

Lục Ly bất chấp chữa thương, hoảng loạn bay đi trốn, hóa thành một luồng sáng trốn hướng phương xa. Lục Ly trông thấy Hư Không Trùng bị thả ra đều chui vào người Diêm Phượng Minh, trong lòng hắn dấy lên một tia hy vọng, có lẽ Diêm Phượng Minh không chịu nổi bầy Hư Không Trùng này, không thể công kích?

Hắn suy nghĩ nhiều...

Diêm Phượng Minh giờ phút này hoàn toàn không để ý thân thể của mình, gầm rôngsl ại lao đến gần Lục Ly. Diêm Phượng Minh muốn kéo gần khoảng cách với Lục Ly, từ sau lưng một đấm đánh giết Lục Ly.

- Sát Đế Quỷ Trảm!

Lục Ly thả ra Sát Đế Quỷ Trảm, định lợi dụng lực lượng thiên địa trấn áp tốc độ của Diêm Phượng Minh. Nhưng Sát Đế Quỷ Trảm khiến hắn thất vọng rồi, Diêm Phượng Minh quá mạnh, lực lượng thiên địa trấn áp chỉ khiến tốc độ của Diêm Phượng Minh hơi giảm bớt một ít, Diêm Phượng Minh dễ dàng tránh đi ánh đao tiếp tục đến gần Lục Ly.

“Tiêu rồi.”

Bình Luận (0)
Comment