Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2815 - Chương 2802: Sát Nhân Cuồng

Bất Diệt Long Đế Chương 2802: Sát nhân cuồng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Ngươi được lắm, Đông Ma Cung các ngươi được lắm, được lắm!

- Đường trưởng lão, cố nén bi thương!

Một cường giả trấn thủ Hỗn Độn Đảo mở miệng nói, trong lời này đã bao hàm ý vị cảnh cáo, nhắc nhở hắn đừng làm loạn, tuyệt đối không được hỏng quy củ trên Hỗn Độn Đảo.

- Hừ!

Đường trưởng lão không làm loạn, ôm lấy thi thể Đường Ninh vọt thẳng vào truyền tống trận rời đi. Rất rõ ràng hắn muốn lập tức đưa thi thể Đường Ninh mang về Đường gia, lúc này đoán chừng trọn cả Đường gia cũng đã bắt đầu hành động.

Hưu!

Trưởng lão Trùng Dương Cung và trưởng lão một gia tộc khác cũng len lén rời đi. Ý tứ quá rõ ràng, bọn hắn chuẩn bị liên thủ Đường gia, cùng nhau thương nghị chuyện diệt sát thanh niên Đông Ma Cung, thậm chí hủy diệt Đông Ma Cung.

Một trường đại chiến sắp diễn ra, cảnh này khiến bầu không khí trong Hỗn Độn Thành càng thêm ngưng trọng mấy phần. Trái lại thanh niên Đông Ma Cung lại vẫn chẳng hề để ý, tiếp tục ngồi xếp bằng trên mặt đất điều tức.

- Ai

Ngay cả các cường giả Hỗn Độn Đảo cũng khẽ thở dài, chẳng qua trên Hỗn Độn Đảo có quy củ riêng, hết thảy những điều thanh niên Đông Ma Cung làm đều không trái quy củ, bọn hắn không nói được gì. Chỉ cần không đến Hỗn Độn Đảo làm loạn, đi ra đảo này, dù có long trời lở đất bọn hắn cũng sẽ không quản.

- Hung ác!

Lục Ly trước nay vẫn tưởng mình đã tương đối trâu bò, dám đắc tội Phó gia và Hắc Viêm Điện, hai tên Thần Tử nói giết liền giết. Lại không ngờ hôm nay gặp phải một kẻ còn ác hơn, người này hẳn là muốn dùng sát chứng đạo? Một đường giết tới đỉnh phong Nhị trọng thiên, giết cho không người dám đối địch với hắn mới thôi?

- Hậu sinh khả uý!

Ngay cả Phủ Ma cũng khẽ gật đầu, dám đi đường mà người trong thiên hạ không ai dám đi, dám làm chuyện mà người trong thiên hạ không ai dám làm, kẻ này hoặc là chết yểu, hoặc là một bước lên trời. Người này không lưu lại cho bản thân bất kỳ đường lui nào, hoặc là điên cuồng, hoặc là sống được.

Hiện trường vốn rất náo nhiệt, lúc này lại không mấy người dám nghị luận, ai nấy đều yên ắng truyền âm cho nhau. Cục diện tại trường cũng trở nên quỷ dị vô cùng, vốn tất cả mọi người đều hành xử trong quy tắc, giờ có người phá hỏng quy tắc, khiến trường luận võ này bỗng chốc tràn đầy nguy hiểm...

Đúng vậy!

Thực ra luận võ ở Hỗn Độn Đảo chỉ là một trò chơi thôi. Thế hệ tuổi trẻ luận võ, ba mươi người mạnh nhất tiến vào Hỗn Độn bí cảnh tu luyện. Bây giờ lại có người biến trò chơi này thành chiến trường sinh tử, gặp ai giết ai, chọc phá vòm trời, thế này thì còn chơi bời gì nữa?

- Ha ha!

Lục Ly cảm nhận bầu không khí xung quanh bốn phía một phen, khóe miệng nhếch lên ý cười, môi lẩm bẩm nói:

- Nếu ta giết Vân Khai Nguyệt, e là đám người này đều bị dọa cho tè cả ra quần...

Đương nhiên!

Hiện tại lòng tin của Lục Ly đã không còn đủ đầy như trước, hạng năm Thiên Tài Bảng Mộng Vân đều mạnh như vậy, hạng hai Thiên Tài Bảng Vân Khai Nguyệt không biết còn mạnh cỡ nào? Vân Khai Nguyệt tuyệt đối là điện chủ đời tiếp theo của Thánh Nguyên Điện, trên thân không khả năng không có trọng bảo, nhất thời không cẩn thận, hắn có thể sẽ chết ở trong tay Vân Khai Nguyệt.

Lục Ly tiếp tục trị liệu, theo thời gian đẩy dời, không ngừng có người truyền tống ra. Xếp hạng trên Thiên Tài Bảng về cơ bản vẫn tương đối chuẩn, trừ Đường Ninh và Mộng Vân, top mười Thiên Tài Bảng đều tấn cấp.

- Được rồi!

Cường giả trấn thủ Hỗn Độn Đảo lấy ra danh sách đọc một lượt, xác định hai mươi lăm người tấn cấp, sau đó trầm giọng nói:

- Hai mươi lăm người này giành được quyền lợi tiến vào Hỗn Độn bí cảnh tu luyện một năm, trong vòng trăm năm tùy thời có thể đến đây hối đoái. Những người còn lại tiếp tục luận võ chọn ra năm vị trí còn lại. Trận đấu này có rất nhiều người bị thương, tất cả đi về nghỉ ngơi an dưỡng, mười ngày sau tiếp tục luận võ.

- Đi thôi!

Y tiểu thư và Cam Lâm tới, dìu đỡ Lục Ly đi về phía trang viên, những người khác cũng dồn dập tản ra, chẳng qua đều đi theo từng nhóm, hiển nhiên là muốn tập hợp với nhau để bàn về trận chiến hôm nay.

Quay về trang viên dành cho mình, Y tiểu thư đưa Lục Ly về phòng, truyền âm nói:

- Ta bị đào thải, đoán chừng luận võ tiếp sau cũng rất khó tiến vào top ba mươi, giờ đành phải dựa hết vào ngươi.

- Được!

Dù sao Y tiểu thư cũng là nữ tử, chiến lực lại không quá mạnh, đối đầu Vân Khai Nguyệt chắc chỉ có nước nhận thua. Lục Ly cũng không có ý dựa vào Y tiểu thư, hắn đã đáp ứng Thiên Vân Tiên Tử, đồng thời cũng vì cái mạng nhỏ chính mình, tất sẽ dốc toàn lực ứng phó.

Chờ giây lát, Phủ Ma trở về, nhìn thoáng qua Lục Ly, xác định hắn không có vấn đề gì lớn bèn gật đầu nói:

- Lục Ly, ngươi có thể đánh bại Mộng Vân, điều này đã chứng minh thực lực của ngươi, chiến đấu tiếp sau không cần quá liều mạng, nếu gặp phải cường giả quá mạnh thì cứ nhận thua. Lần này Thiên Ma Đảo chúng ta không tính mất thể diện, sau khi trở về ta nhất định xin Đại Ma Vương trùng trùng ban thưởng cho ngươi.

- Đa tạ Phủ Ma đại nhân!

Lục Ly khẽ cười, nét mặt có chút đắng chát, Phủ Ma không biết ước định giữa hắn và Thiên Vân Tiên Tử, không phải hắn muốn liều mạng, mà hắn không còn cách nào khác. Không giết chết Vân Khai Nguyệt, chính hắn đều không mặt mũi về lại Thiên Ma Đảo.

- Tập trung dưỡng thương cho tốt.

Phủ Ma dặn dò một câu rồi quay người rời đi. Cam Lâm và Y tiểu thư cũng lui ra ngoài, Lục Ly lấy ra thần dịch tu luyện thần lực, đồng thời vận công chữa thương.

Top ba mươi, đến sau còn phải so ra top mười lăm, rồi lại tiếp tục luận võ, chọn ra top mười, top năm, top ba, top một!

Chuyện luận võ Lục Ly không quá để ý, hiện tại hắn đã có được tư cách tiến vào Hỗn Độn bí cảnh một năm, vậy là đủ rồi.

Hắn ngấm ngầm khấn nguyện, hi vọng trận tiếp theo sẽ gặp luôn Vân Khai Nguyệt, chứ đừng gặp phải tên sát nhân cuồng Đông Ma Cung kia... hay là gặp phải Doãn Thanh Ti...

Nghỉ ngơi mười ngày, tu luyện mười ngày, lại luyện hóa thêm một ít Thần Tủy, nhục thân Lục Ly tiếp tục đề thăng.

Bình Luận (0)
Comment