Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phùng Nhất Mã bị Phủ Ma trấn áp, hoàn toàn không động đậy được, trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất, nói:
- Phủ Ma đại nhân, không phải ta muốn động thủ, là Lục Ly động thủ tấn công trước, ngươi nhìn chưởng ấn trên mặt ta đây này.
- Xảy ra chuyện gì?
Phủ Ma nhướng mày, đảo mắt nhìn sang Lục Ly, sau đó lại quét nhìn ba người Cam Lâm một lượt. Lục Ly đi ra, chắp tay nói:
- Phủ Ma đại nhân, xin lỗi, ta lỡ tay!
Cam Lâm không lên tiếng, lại bí mật truyền âm cho Phủ Ma, hắn là cháu trai Phủ Ma, trước nay cũng không phải người thích gây chuyện. Phủ Ma nghe xong, ánh mắt chợt chuyển lạnh, nói:
- Phùng Nhất Mã, bắt đầu từ hôm nay ngươi ở yên trong phòng chờ đợi. Nếu dám đi ra nửa bước, sau này không cần về lại Thiên Ma Đảo nữa.
- Ta...
Phùng Nhất Mã biến sắc, vội giải thích nói:
- Phủ Ma đại nhân, chuyện này thật không phải ta gây sự, là Lục Ly...
- Câm mồm!
Trên thân Phủ Ma tán phát uy áp nồng đậm, hệt như một con hổ già phát nộ, hắn lạnh giọng nói:
- Lại nói thêm nửa câu, ngươi lập tức cút khỏi nơi này, thích đi đâu thì đi!
- Vâng!
Phùng Nhất Mã không dám nhiều lời, thành thành thật thật về lại phòng mình, không nhìn Lục Ly Cam Lâm Y tiểu thư lấy một lần. Chẳng qua trong mắt hắn lại chất đầy vẻ oán độc, băng lãnh không khác gì một con rắn độc.
- Lục Ly!
Đợi Phùng Nhất Mã tiến vào phòng, Phủ Ma mới nói với Lục Ly:
- Gia gia Phùng Nhất Mã từng cùng theo Đại Ma Vương nam chinh bắc chiến, đến sau tử trận. Đại Ma Vương sinh lòng áy náy, bởi thế mới chiếu cố hậu nhân nhà hắn, lần này nể mặt ta, đừng chấp nhặt với hắn làm gì.
- Ta nghe đại nhân.
Lục Ly chắp tay nói:
- Ừm, lần này ta động thủ trước cũng là có chỗ không đúng!
- Sắp phải tỷ võ, tiểu tử Cam Lâm này có thể tiến vào top ba mươi, ta đã rất hài lòng.
Phủ Ma đi tới, vỗ vỗ lên vai Lục Ly nói:
- Lần này có thể lấy được xếp hạng càng cao hay không liền dựa hết vào ngươi, Địa Ngục Sát Thần tiếng tăm lừng lẫy ở Nhị trọng thiên, ngươi đừng làm chúng ta thất vọng nhé, ha ha ha!
Luận võ lần nữa bắt đầu, trên vạn người chỉ còn lại ba mươi người, ba mươi người này không ai là kẻ yếu, trừ Lục Ly ra thì đều toàn là Thiên Thần Tam Kiếp, không phải Thần Tử đại thế lực thì cũng là nhân vật đại biểu của gia tộc ẩn thế.
Trong ba mươi người chỉ có năm nữ tử, nữ tử có thể tu luyện tới cấp này không ít, nhưng nữ tử chiến lực mạnh lại tương đối hiếm thấy. Rốt cuộc tiểu thư đại gia tộc thường thường đều là cành vàng lá ngọc, không thường xuyên tham gia chiến đấu sinh tử giống như nam tử, nữ tử như Mộng Vân tiểu thư vẫn là số ít.
Một người nếu cảnh giới hoàn toàn cao hơn đối phương, có thể bằng vào chiến lực cường đại đè ép đối thủ, đền bù kinh nghiệm chiến đấu không đủ. Nhưng lúc cảnh giới chênh nhau không nhiều, kinh nghiệm chiến đấu là yếu tố vô cùng then chốt.
Bởi thế thường thường không mấy nữ tử sẽ là cường giả, như Đại Ma Vương tính là phượng mao lân giác, mấy vạn năm khó tìm được một người.
Điều này thực ra rất dễ hiểu, tỉ như một tiểu thư chân yếu tay mềm, người khác dùng ngôn từ vũ nhục nàng, tấn công ngực nàng, như thế, nữ tử thường thường sẽ rất phẫn nộ.
Song phương đối chiến, một khi có người mất đi lý trí, liền rất dễ lộ ra sơ hở, khả năng để kẻ bắt lấy tấn công cũng nhiều lên, tỉ lệ chết đi tương đối lớn. Một võ giả muốn trở thành cường giả, nhất định phải trải qua máu và lửa tẩy lễ, bởi thế nữ tử trở thành cường giả là điều rất hiếm thấy.
Ba mươi người đứng trên quảng trường, bốn phía là mấy vạn người vây xem, trừ Lục Ly và thanh niên Đông Ma Cung ra, ba mươi người này về cơ bản đều là đối tượng cho các gia tộc kết giao.
Vì sao không ai kết giao Lục Ly và thanh niên Đông Ma Cung, điều này cũng rất dễ hiểu. Ở trong lòng chúng nhân, thanh niên Đông Ma Cung đã là người chết, riêng Lục Ly hiện tại còn tính là tạm thời an toàn. Nếu Phủ Ma mang theo hắn mở ra Vực môn về lại Thiên Ma đảo, như vậy còn có thể sống thêm một đoạn thời gian.
Nhưng lần này Lục Ly cũng phạm chúng nộ, đoán chừng sớm muộn sẽ bị người chém giết. Nếu hai người bọn hắn đều tất chết không nghi ngờ, còn có vô số cừu gia, tự nhiên không mấy ai nguyện đến kết giao.
- Lục Ly, cẩn thận danh sách năm người ta đưa ngươi lúc trước!
Tần Chiến đột nhiên truyền âm tới, Lục Ly quét mắt nhìn về phía năm người kia, năm người này đều là con em đại tộc ẩn thế, có hai người đến giờ vẫn không biết là gia tộc nào, chỉ biết là con em đại tộc ẩn thế.
- Rút thăm phân tổ, tuyển ra top mười lăm.
Lão giả trấn thủ mở miệng nói, nghe đến đây Lục Ly lại có chút hiếu kỳ, sau khi tuyển ra mười lăm người thì tiếp tục luận võ kiểu gì? Biến thành số lẻ rồi, chẳng lẽ sẽ có người may mắn không cần luận võ?
Hắn nghĩ nghĩ một lúc liền bèn truyền âm cho Cam Lâm, kẻ sau giải thích nói:
- Trong top mười lăm có một người không cần luận võ, trực tiếp tiến vào top tám.
- Còn có việc này?
Lục Ly thoáng kinh ngạc, người kia đúng là may mắn. Cam Lâm cười truyền âm giải thích nói:
- May mắn cũng là một phần thực lực, hơn nữa, top tám đều là cường giả, nếu không có thực lực thì cũng chỉ dừng bước ở top tám thôi!
- Cũng phải...
Lục Ly khẽ gật đầu, top mười lăm và top tám thực ra không khác gì nhau, cũng chỉ có một lần tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, thời gian cũng là một năm, trừ phi có thể tiến vào top ba, hoặc thành số một.
Bắt đầu rút thăm, Lục Ly lần nữa khấn nguyện, Cam Lâm cũng khấn nguyện, hi vọng đừng gặp phải đối thủ quá mạnh. Có thể tiến vào top mười lăm cũng tính là được tiếng thơm, chí ít Phủ Ma sẽ được một phen nở mặt nở mũi.
Lục Ly nắm lấy một bong bóng thần lực, bóp nát, nhìn lướt qua phát hiện là số bảy. Lập tức đảo mắt nhìn sang những người bên cạnh, rất nhanh trong mắt hắn hiện lên vẻ thất vọng, bởi vì hắn không đối đầu Vân Khai Nguyệt, chẳng qua cũng không có đối đầu thanh niên Đông Ma Cung hay Doãn Thanh Ti.
- Là hắn...
Sắc mặt Lục Ly thoáng hiện vẻ ngưng trọng, người hắn đối đầu chính là đệ tử một đại tộc ẩn thế, người này họ Long, tên Thí Thiên.