Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mấy vạn năm trước, Long gia từng uy danh hiển hách, còn xưng bá một mảnh hải vực rộng lớn ở mặt bắc Nhị trọng thiên. Đến sau gia đạo sa sút, biến thành gia tộc ẩn thế, nghỉ ngơi dưỡng sức vài vạn năm, ngàn năm gần đây mới không ngừng có đệ tử xuất thế.
Những tin tức này đều không quan trọng!
Quan trọng là, người này có tên trong danh sách Tần Chiến đưa cho hắn. Nghe nói người này bị Hắc Viêm Điện và Phó gia đón mua, yêu cầu chém giết hắn. Lục Ly và người kia liếc nhau một cái, lập tức xác định điểm này, bởi vì ánh mắt người này nhìn hắn mang theo sát ý nhàn nhạt...
Sinh tử chiến!
Lục Ly không sợ, chỉ là cảm thấy có chút xui xẻo, vì sao không đối đầu Vân Khai Nguyệt luôn cho rồi? Nếu lần này bị đào thải, hắn liền hết cơ hội đối chiến cùng Vân Khai Nguyệt.
Bởi thế hắn tất phải thắng!
Lục Ly quét mắt nhìn Cam Lâm, phát hiện vận khí tiểu tử này đỏ đến phát tím, không ngờ chỉ phải đối mặt một vị tiểu thư. Tiểu thư này là một Thần Nữ, cảnh giới rất cao, đoán chừng đạt tới Tam Kiếp hậu kỳ, nhưng dù sao cũng là nữ tử, Cam Lâm có ưu thế trời sinh.
- Lần rút thăm này...
Lục Ly liếc nhìn những người còn lại, trong lòng không khỏi có chút hoài nghi, chẳng lẽ rút thăm đã được định sẵn... Vân Khai Nguyệt Doãn Thanh Ti và thanh niên Đông Ma Cung đều không đối đầu nhau, ba người phân biệt đối đầu với ba người còn lại.
Ở trong lòng Lục Ly, ba người này là đối thủ mạnh nhất, nếu trong ba người có hai người phải đối mặt với nhau, như vậy chí ít sẽ có một người bị đào thải, hắn liền đỡ đi một đối thủ đáng ngại.
Đương nhiên, nếu Vân Khai Nguyệt bị đào thải, vậy hắn liền không còn cơ hội giết chết đối phương, thế tính ra chưa hẳn là chuyện tốt.
- Được rồi, phân tổ hoàn tất, chia nhau tiến vào chiến trường đi.
Lão giả trấn thủ Hỗn Độn Đảo mở miệng nói, sau đó lại bổ sung thêm một câu:
- Ba mươi người các ngươi đều là tinh anh của Nhị trọng thiên, đều là hi vọng tương lai của các tộc, bởi vậy nếu như không cần thiết, tốt nhất vẫn nên hạ thủ lưu tình, đừng thương đến tính mạng đối phương. Tu hành không dễ, giữ lấy thiện tâm.
Mặc dù lão giả nói vậy, nhưng ba mươi người tại trường đều không quá để ý. Nếu không có thù thì cần gì phải loạn giết người, làm vậy sẽ chỉ gây thù chuốc oán cho gia tộc. Còn nếu có thù, vậy thì chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình, cái lúc này ngươi không chết chính là ta vong.
- Đi thôi!
Lục Ly vẫn chọn chiến trường khi trước, nơi đây sớm được hắn bố trí sẵn Phong Thần đạo trường, mặc dù lúc đối phó Mộng Vân vô dụng, nhưng vạn nhất có thể áp chế tên Long công tử này một phen thì sao?
- Không được!
Long Thí Thiên kia lại mở miệng nói:
- Ta hi vọng đổi chiến trường khác, tới nơi nào đó mà hai chúng ta đều chưa đi qua, như thế mới thật sự công bằng.
Lục Ly nhíu mày, xem ra tên Long Thí Thiên này rất cẩn thận, hắn nhún vai nói:
- Được thôi, cứ tự nhiên.
Long Thí Thiên tuỳ ý chỉ vào một truyền tống trận nói:
- Đi nơi này, nơi này ta cũng chưa tiến vào qua!
Hưu!
Dứt lời, thân hình Long Thí Thiên chợt lóe, dẫn đầu đi vào. Lục Ly ngấm ngầm đề phòng, đuổi theo bước chân người kia, lúc sắp bước vào truyền tống trận, trong đầu hắn chợt vang lên tiếng truyền âm:
- Lục Ly, người này động sát tâm với ngươi, ngươi phải chú ý cẩn thận.
Đây là Phủ Ma truyền âm, Lục Ly quay đầu nhìn Phủ Ma trên khán đài một cái, khẽ gật đầu, tung mình tiến vào trong truyền tống trận.
Đi vào, Lục Ly lập tức phóng thích Long Dực, cũng may Long Thí Thiên không vừa tiến vào liền tấn công, mà đứng nguyên ở đó, chờ Lục Ly chuẩn bị xong xuôi.
Lục Ly đứng cách trước mặt Long Thí Thiên mấy trăm dặm, nghĩ nghĩ rồi trầm giọng quát to:
- Long công tử đúng không, Hắc Viêm Điện và Phó gia ra giá mạng ta bao nhiêu?
- Ách?
Long Thí Thiên không nghĩ tới Lục Ly sẽ hỏi thẳng thế này, ánh mắt hắn thoáng lấp lánh, nói:
- Ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu, đừng nói nhảm làm loạn đạo tâm ta, chẳng nghĩa lý gì đâu. Địa Ngục Sát Thần, hôm nay ta phải đánh bại ngươi, dương uy cho Long gia.
- Chờ đã!
Sau khi tiến vào Lục Ly lập tức để Huyết Linh Nhi chui xuống lòng đất, hắn chủ động mở lời là vì kéo dài thêm một chút thời gian, để Huyết Linh Nhi bố trí Phong Thần đạo trường.
Thế nên hắn mới quát khẽ nói:
- Long công tử, chúng ta có thể đàm phán một lúc được không? Tỉ như ngươi đơn phương nhận thua chẳng hạn? Ta có thể cho ngươi một ít thiên địa thần dược hoặc Thần Nguyên Kim.
- Ta nhận thua?
Long công tử hơi ngớ, sau đó giễu cợt cười nói:
- Địa Ngục Sát Thần, ngươi tưởng ta muốn ăn cơm mềm chắc? Ngươi nghĩ rằng Long gia chúng ta Long gia sẽ thiếu chút thiên địa thần dược hay Thần Nguyên Kim kia?
- Vậy ngươi muốn cái gì?
Lục Ly hỏi ngược lại, dù sao cũng là câu kéo thời gian, nói nhảm càng nhiều càng tốt. Dù Long Thí Thiên có muốn Thánh Binh, Lục Ly cũng có thể chém gió với hắn một lúc.
Tròng mắt Long công tử khẽ đảo, hắn trầm giọng nói:
- Nếu ngươi có thể đưa ta ba trái Huyền Vũ Quả, việc này không phải là không thể bàn.
- Ba trái?
Trong lòng Lục Ly khẽ động, xem ra Long công tử động tâm, nhà hắn chắc có lão bất tử nào đó thọ nguyên sắp hết, bởi thế lúc này hắn mới không tiếc nhận thua, cũng phải muốn có được Huyền Vũ Quả.
Thực tế cũng là như vậy, gia tộc Long Thí Thiên có hai lão bất tử sắp chết, nếu Lục Ly có thể cho hắn hai trái Huyền Vũ Quả, hắn quả thật sẽ cân nhắc nhận thua. Rốt cuộc hắn đã giành được cơ hội tiến vào Hỗn Độn Luyện Ngục, khả năng tiến vào top năm cũng không lớn, có thể lấy được Huyền Vũ Quả, nhận thua lại đã làm sao?
Còn về thứ Hắc Viêm Điện và Phó gia đưa cho, hắn trả về là được, Hắc Viêm Điện và Phó gia lại có thể làm gì được hắn?
- Ba trái thì nhiều quá!
Lục Ly trầm ngâm chừng nửa nén hương mới mở miệng đáp nói:
- Một trái, ta cùng lắm chỉ có thể cho ngươi một trái, ta có hai trái, chính ta cũng phải giữ một trái.
- Ha ha, mạng ngươi chỉ đáng một trái Huyền Vũ Quả?
Trên thân Long Thí Thiên dâng trào sát khí, lạnh giọng nói:
- Hai trái, không đủ thì đứng nói nhiều, trực tiếp khai chiến đi.