Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn lắc đầu thở dài:
- Doãn tiểu thư nói đùa, với chút thực lực này của ta, vạn vạn không dám tới Tam trọng thiên, làm sao có thể kết giao bằng hữu với người Tam trọng thiên được, Lục Linh kia là ngoài ý mới quen.
- Thì ra là vậy.
Doãn Thanh Ti khẽ gật đầu, Lục Ly thấy không hỏi được gì thêm bèn chắp tay nói:
- Vậy tại hạ cáo từ trước, lần nữa cảm tạ Doãn tiểu thư.
Doãn Thanh Ti đứng dậy, đáp lễ nói:
- Sát Thần, sau này còn gặp lại.
Lục Ly đi ra, Doãn Thanh Ti nhìn chằm chằm bóng lưng Lục Ly một lúc lâu, đợi Lục Ly rời khỏi trang viên rồi, lão giả ngồi xếp bằng bên cạnh mới đột nhiên mở mắt, trong con ngươi chớp qua một tia khinh miệt nói:
- Cảnh giới Nhị Kiếp, Thần Thể tính là tiểu thành, có chút tiểu thủ đoạn, lại không có đại tiền đồ ...
- Không thể nói vậy được!
Doãn Thanh Ti nhíu mày, nhẹ giọng nói:
- Người này có thể từ nhân gian một đường giết tới đây, lại không có bất kỳ bối cảnh nào, hoàn toàn dựa vào sức mình, bằng chừng ấy tuổi năng lực đã đè ép rất nhiều tuổi trẻ yêu nghiệt tại Nhị trọng thiên, đủ thấy được người này bất phàm. Đổi lại là ta, nếu không có bất kỳ bối cảnh, lại sinh ra ở nhân gian, có thể đi tới trình độ như hắn không?
Lão giả lắc đầu nói:
- Tiểu thư thông minh tuyệt đỉnh, tư chất nghịch thiên, chắc chắn là mạnh hơn hắn!
- Ha ha!
Doãn Thanh Ti cười nói:
- Vậy thì rửa mắt chờ xem, nếu hắn tới được Tam trọng thiên, còn có thể đứng vững chân ở đó, như thế mới có tư cách xứng với nàng!
Về tới trong trang viên, Lục Ly đột nhiên nhớ tới một chuyện, vừa rồi hình như Vân Khai Nguyệt đối đầu thanh niên Đông Ma Cung, vậy mà chiến cuộc thế nào hắn đều không để ý...
Thế là lại vội vàng đến tìm Cam Lâm, hỏi dò một phen, Cam Lâm tròn mắt hỏi lại:
- Lúc nãy chẳng phải ngươi cũng có mặt tại trường? Ngươi không chú ý? Nhiều người như vậy đều đang nghị luận, đại sự như thế mà ngươi cũng không biết?
- Lúc ấy đang mãi nghĩ chuyện khác, đầu óc mơ mơ màng màng, không để ý!
Lục Ly có chút lúng túng xoa xoa đầu, sau đó mới hồi thần nói:
- Vân Khai Nguyệt thắng?
- Ừm!
Cam Lâm khẽ gật đầu, thần tình Lục Ly lại có vẻ không mấy ngạc nhiên. Nếu là thanh niên Đông Ma Cung thắng, như vậy Vân Khai Nguyệt hẳn đã bị giết, đoán chừng lúc ấy trong quảng trường đã vỡ tổ, hắn không lý nào lại không biết?
- Kể lại tình lúc lúc đó xem! Vân Khai Nguyệt có bị thương không?
Lục Ly quan tâm hỏi dò, Cam Lâm kể lại một lần, Lục Ly nghe mà không khỏi nhíu mày.
Vân Khai Nguyệt bị thương, chẳng qua chỉ là khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, trên thân không có bất kỳ thương thế nào, trái lại ngực thanh niên Đông Ma Cung bị đâm ra một huyết động, bộ dáng vô cùng thê thảm, vừa đi ra không lâu liền ngất đi, đến sau được một lão giả mang đi.
- Vân Khai Nguyệt mạnh thật!
Lục Ly cảm giác giống như có một ngọn núi đè lên ngực, ép cho hắn hít thở không thông. Người được chỉ định làm điện chủ Thánh Nguyên Điện đời tiếp theo quả nhiên bất phàm, thanh niên Đông Ma Cung có thể đánh chết Đường Ninh, Lục Ly vốn tưởng rằng chiến lực hắn sẽ tương đương Vân Khai Nguyệt, không ngờ lại chênh lệch lớn đến vậy.
- Lục Ly, nếu ngươi đối đầu Vân Khai Nguyệt, tốt nhất nên nhận thua, đừng cố quá làm gì.
Cam Lâm dặn dò:
- Ta nghe nói Vân Khai Nguyệt nghe được tin ngươi tiến vào thành bảo Doãn tiểu thư, lập tức liền đại phát lôi đình, thề nếu gặp ngươi liền trực tiếp chém giết. Ngươi tiến vào cứ nhận thua, như vậy hắn sẽ không có cơ hội chém giết ngươi.
- Ha ha!
Khóe miệng Lục Ly lộ ra một tia cười khổ, vấn đề bây giờ không phải là Vân Khai Nguyệt muốn giết hắn hay không, mà là hắn nhất định phải giết Vân Khai Nguyệt, bằng không hắn liền không mặt mũi về lại Thiên Ma đảo, đến lúc đó hắn chỉ còn đường chết.
- Ta biết, ta đi về trước!
Lục Ly về lại phòng mình, một bên tiếp tục luyện hóa Thần Tủy, một bên suy tư nghĩ cách đối địch. Công kích bình thường của hắn đoán chừng không có hiệu quả với Vân Khai Nguyệt, giờ chỉ còn cách sử dụng Thần Thiết.
Nhưng vạn nhất Thần Thiết cũng không hiệu quả, hoặc là lúc hắn vận dụng Thần Thiết bị Vân Khai Nguyệt tránh đi được, vậy hắn phải làm sao?
Thánh Nguyên Điện xếp hàng thứ hai trong ba mươi sáu đại thế lực lớn, cũng là một trong những đại thế lực có lịch sử lâu dài nhất tại Nhị trọng thiên, tính đến nay đã tồn tại chí ít trăm vạn năm.
Đấu Thiên giới có một câu cổ ngữ, không có vương triều không diệt vong, cũng không có gia tộc mãi mãi hưng thịnh.
Thánh Nguyên Điện có thể truyền thừa trăm vạn năm, vậy khẳng định có nguyên nhân của nó, trăm vạn năm tích lũy, để uẩn của Thánh Nguyên Điện sẽ cường đại đến đâu? Thực sự không cách nào tưởng tượng.
Vân Khai Nguyệt thân là điện chủ đời kế tiếp, Thánh Nguyên Điện tự nhiên sẽ có vô số cách bảo hộ. Dù là đến Hỗn Độn đảo, đoán chừng cũng lưu lại ám thủ, tránh miễn hắn bị chết yểu.
Bởi thế khoan nói chiến lực Lục Ly không bằng hắn, dù bằng, muốn giết chết hắn đoán chừng cũng là độ khó trên trời. Chỗ dựa duy nhất của Lục Ly chính là Thần Thiết, nếu không thể một kích tất giết, như vậy người chết tuyệt đối là hắn.
- Tĩnh tâm, tĩnh tâm!
Lục Ly tiến vào Mộng Ảo chi cảnh, để bản thân đạt tới trạng thái không linh, hắn bắt đầu rà xoát lại một lượt tất cả thần thông sát chiêu mà mình có, cũng như những thủ đoạn có thể dùng, nhằm tăng cường thêm khả năng giết chết được Vân Khai Nguyệt.
- Nếu có thể luyện hóa Hỗn Độn chi khí thì tốt biết mấy!
Lục Ly nội thị thân thể, phát hiện đoàn Hỗn Độn chi khí dưới bụng. Khoan nói luyện hóa toàn bộ, dù chỉ luyện hóa một phần, nhục thể của hắn cũng sẽ được tăng cường rất nhiều.
- Đại đạo chi ngấn nữa, nếu có thể cảm ngộ đại đạo chi ngấn, dù chỉ thúc giục ra được hình thái đặc thù của đại đạo chi ngấn, phỏng chừng sẽ có cơ hội luyện hóa Hỗn Độn chi khí!
Lục Ly nhíu mày, hơn ba ngàn đạo đại đạo chi ngấn này thực sự quá mức huyền diệu, muốn lĩnh hội không biết phải mất bao nhiêu năm, thậm chí cả đời đều không thể lĩnh hội hết được, giờ thứ hắn thiếu nhất chính là thời gian.
- Tham ngộ thử xem!