Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không nghĩ nhiều nữa, một bên luyện hóa Thần Tủy, một bên lĩnh hội đại đạo chi ngấn, hắn muốn tận hết toàn lực trong khả năng có thể.
Ba ngày thoắt cái đã qua, Lục Ly bị Cam Lâm đánh thức, trên mặt lộ ra một tia cười khổ, thời gian ba ngày trừ luyện hóa được một ít Thần Tủy, những cái khác lại chẳng thu hoạch được gì.
Hắn đi ra ngoài, Cam Lâm Y tiểu thư và Phủ Ma đều đã sớm có mặt, Phủ Ma nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, có thể lấy được thứ hạng như hiện tại đã là tốt lắm rồi, nếu thấy tình hình không đúng thì cứ lập tức nhận thua, đừng liều mạng.
- Ta biết, cảm ơn Phủ Ma đại nhân quan tâm!
Lục Ly khẽ gật đầu, cả đám đi tới quảng trường, tám người lần này đều là cường giả, trừ Lục Ly thấp nhất cũng là Tam Kiếp trung kỳ. Có thể đi đến bước này, ai nấy đều có thực lực cường đại, không thể khinh thường.
Vẫn là rút thăm, trong lòng Lục Ly không khỏi quấn quít, vừa muốn chạm mặt Vân Khai Nguyệt, lại vừa không muốn đụng phải đối phương. Hắn tùy ý bóp nát một chiếc bong bóng thần lực, bên trong hiện ra số bốn.
- Bốn, Địa Ngục Sát Thần đối chiến Vân Khai Nguyệt công tử!
Lục Ly còn chưa quan sát xung quanh, chợt một tiếng kinh hô vang lên, tiếp đó vô số tiếng người nghị luận rộ lên, không khí náo nhiệt vô cùng.
Hiện tại thanh danh Lục Ly rất không tốt, không ít lời đồn thổi nói Vân Khai Nguyệt muốn giết Lục Ly, bây giờ rốt cục chạm mặt, rất nhiều công tử tự nhiên hưng phấn dị thường.
- Gặp rồi!
Lục Ly đảo mắt nhìn sang, liếc thấy bong bóng thần lực trong tay Vân Khai Nguyệt, phát hiện quả nhiên là số bốn, trong lòng bất giác trầm trọng không thôi.
- Vân Khai Nguyệt quả nhiên động sát tâm với ta!
Lục Ly và Vân Khai Nguyệt liếc nhau một cái, phát hiện ánh mắt đối phương ngầm giấu sát ý, trong lòng hắn ngược lại như được giải thoát.
Vốn hắn có chút chống đối với ý định muốn giết Vân Khai Nguyệt, dù sao hai người cũng không có bất kỳ ân oán nào. Nhưng giờ trong lòng hắn đã ít đi rất nhiều cố kỵ, đương nhiên hắn vẫn chẳng có chút nắm chắc nào là mình có thể giết được Vân Khai Nguyệt cả!
- Ngươi không phải đối thủ của hắn, tiến vào liền trực tiếp nhận thua!
Phủ Ma truyền âm đến, Cam Lâm cũng lập tức truyền âm qua:
- Lục Ly, tiến vào liền nhận thua.
Lục Ly quay sang Phủ Ma nhìn một cái, khẽ gật đầu không nói gì thêm, lại liếc mắt nhìn Cam Lâm, cũng không nói gì. Hắn có chút hiếu kỳ lườm Y tiểu thư, không ngờ nàng lại chẳng truyền âm dặn hắn nhận thua? Lòng tin của nàng đối với hắn mạnh vậy ư?
- Sát Thần!
Doãn Thanh Ti cũng truyền âm qua:
- Đừng cố vì thể diện, lấy chiến lực ngươi bây giờ thì còn chưa phải là đối thủ của Vân công tử, tiến vào liền nhận thua đi.
- Đa tạ Doãn tiểu thư!
Lục Ly mỉm cười, truyền âm trả lời nói:
- Ta tự biết nặng nhẹ, nhận thua không phải tính cách của ta!
- Ai...
Doãn Thanh Ti khẽ thở dài, không tiếp tục khuyên nữa, cũng không truyền âm cho Vân Khai Nguyệt. Đối thủ của nàng là Thần Tử một đại thế lực, nằm trong top mười Thiên Tài Bảng, chẳng qua nàng không nhìn Thần Tử kia lấy một lần, hiển nhiên có lòng tin tuyệt đối thắng được trận chiến này.
- Các tuyển thủ tự hành tiến vào chiến trường!
Lão giả Hỗn Độn Đảo cất tiếng, Vân Khai Nguyệt vẫn đứng im không nhúc nhích, hiển nhiên là muốn chờ Lục Ly tiến vào chiến trường trước. Lục Ly cũng không lắm lời, tùy tiện chọn một chiến trường tiến vào, vừa vào trong lập tức hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi:
- Nhanh đi bố trí Phong Thần đạo trường!
- Chủ nhân, Phong Thần đạo trường cũng không mấy hiệu quả!
Đối với chiến đấu trước đó, Huyết Linh Nhi một mực để ý, nó truyền âm nói:
- Chủ nhân, đoạn thời gian này ta nghiên cứu ra được một loại Thần Văn đạo trường khác, có lẽ sẽ có chút trợ giúp với ngươi.
- Hả...
Lục Ly khẽ chấn, lời này của Huyết Linh Nhi đúng thật là tặng than trong ngày tuyết rơi, mưa đúng lúc a.
Mấy năm nay Huyết Linh Nhi đang một mực lĩnh hội Thần Văn, nàng là Linh Thể, trừ nghiên cứu Thần Văn ra thì không còn làm chuyện gì khác, bởi thế tốc độ nghiên cứu rất nhanh. Cộng thêm Lục Ly đưa cho nàng rất nhiều tư liệu liên quan tới phương diện Thần Văn, cùng với một ít bảo vật có được Thần Văn, ngoài ra Huyết Linh Nhi cũng từng đi qua mấy nơi như Yêu Ma Sơn và Âm Sát Thiên Khanh, kiến thức được rất nhiều Thần Văn huyền diệu phức tạp.
Lúc này Huyết Linh Nhi nói nó nắm giữ một loạiThần Văn đạo trường khác, nghe thế mới đầu Lục Ly vừa mừng vừa sợ, đến sau vừa nghĩ liền cũng hiểu được. Ở phương diện này Huyết Linh Nhi ở có tạo nghệ và thiên phú rất mạnh, có thể nghiên cứu ra một loại Thần Văn đạo trường riêng là chuyện hết sức bình thường.
- Là Thần Văn đạo trường thế nào?
Lục Ly hiếu kì hỏi dò, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Tương tự huyễn cảnh, so với huyễn cảnh thì cao cấp hơn một chút!
- Huyễn cảnh à...
Trong lòng Lục Ly không khỏi có chút thất vọng, huyễn cảnh chỉ có công năng mê hoặc tâm trí giác quan kẻ địch, không thể trực tiếp đả thương địch thủ. Huyễn cảnh lợi hại đến mấy cùng lắm cũng chỉ dùng để vây khốn địch nhân, Vân Khai Nguyệt khẳng định có chí bảo phương diện linh hồn, muốn trực tiếp tiêu diệt linh hồn hắn gần như là điều không thể.
- Chủ nhân chớ xem thường Thần Văn đạo trường này.
Thấy Lục Ly rõ ràng có vẻ khinh thị, Huyết Linh Nhi vội nói, chẳng qua nó không tiếp tục giải thích, mà truyền âm nói:
- Chủ nhân, ngươi trước cứ nghĩ cách kéo dài thời gian, chừng ba nén hương, lát nữa đợi bố trí xong, ngươi liền biết uy lực.
- Ba nén hương?
Nét mặt Lục Ly không khỏi lộ vẻ đắng chát, lập tức truyền âm nói:
- Ngươi nhanh đi bố trí, ta nghĩ cách câu giờ.
Lúc truyền âm, Vân Khai Nguyệt đã tiến vào, vừa vào, trong tay hắn đã hiện ra một thanh trường thương màu đen, bên ngoài cơ thể cũng xuất hiện chiến giáp màu xanh da trời, trên binh khí và chiến giáp đều ẩn hiện Thần Văn, rõ ràng là chí bảo.
- Chào Vân công tử!
Cần câu giờ, thế nên Lục Ly không lập tức lấy ra binh khí, cũng không có bất kỳ cử động nào, mà điềm nhiên chắp tay hành lễ với Vân Khai Nguyệt.