Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2827 - Chương 2814: Hàn Băng Lĩnh Vực

Bất Diệt Long Đế Chương 2814: Hàn Băng Lĩnh Vực

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Sắc mặt Vân Khai Nguyệt không chút biến hóa, trầm giọng nói:

- Nghe qua uy danh Sát Thần đại náo Phong Bạo Hải Vực, hôm nay có thể đối chiến với Sát Thần, Khai Nguyệt rất lấy làm vinh hạnh, hi vọng Sát Thần đừng nhường, chúng ta cứ tận lực luận bàn một phen.

- Luận bàn thì chắc rồi!

Lục Ly khẽ gật đầu nói:

- Chẳng qua trước lúc luận bàn, ta muốn nghe ngóng từ Vân công tử một chút việc, hi vọng Vân công tử không tiếc cho biết.

Thấy Lục Ly nghiêm túc như thế, Vân Khai Nguyệt không tiện đánh mắt phong độ, trong lòng lại ngấm ngầm giới bị, miệng nói:

- Sát Thần, mời nói!

- Ta muốn hỏi xem, có phải Doãn tiểu thư đến từ Tam trọng thiên?

Lục Ly sớm đã nghĩ sẵn câu hỏi, hơn nữa còn là chủ đề mà Vân Khai Nguyệt quan tâm, như vậy mới càng dễ câu kéo thời gian.

Quả nhiên hắn mới mở miệng, tròng mắt Vân Khai Nguyệt lập tức khẽ co rụt lại, chẳng qua hắn không mà trả lời thẳng mà nói:

- Đây là điều Sát Thần nên đến hỏi Doãn tiểu thư mới đúng? Chuyện này là bí mật riêng của nàng, thứ ta không thể trả lời.

- Vân công tử đừng hiểu lầm.

Lục Ly khẽ cười nói:

- Ta không có ý gì với Doãn tiểu thư, bằng không ngày đó trên yến hội ta đã không trực tiếp rời đi. Ta không phải tình địch của ngươi, điểm này ngươi cứ yên tâm.

- Hả?

Vân Khai Nguyệt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Ly, thấy ánh mắt hắn không có một tia ba động, thần sắc cũng rất tự nhiên, trong lòng bất giác có chút tin tưởng lời Lục Ly. Hắn nhíu mày một lúc rồi nói:

- Chuyện về Doãn tiểu thư, tốt nhất ngươi vẫn nên đích thân đi hỏi nàng, ta không thể tiết lộ nửa điểm tư liệu về nàng.

- Xem ra đúng là đến từ Tam trọng thiên!

Lục Ly nhếch môi cười khẽ, lúc này hắn đã hiểu tại sao Vân Khai Nguyệt lại để ý Doãn Thanh Ti như thế, tiểu thư đến từ đại thế lực Tam trọng thiên, Vân Khai Nguyệt không động tâm mới được. Nếu có thể đuổi đến tay, không chỉ với hắn, mà đối với toàn bộ Thánh Nguyên Điện đều là chuyện tốt trên trời.

Chuyện này cũng tương tự như một công tử gia tộc Thần Giới nào đó câu dẫn được Thần Nữ Nhị trọng thiên, như vậy gia tộc Thần Giới kia chẳng phải lập tức một bước lên trời?

- Vân công tử không hiếu kỳ vì sao Doãn tiểu thư nhìn ta với ánh mắt khác ư?

Lục Ly lại bắt đầu nói nhảm, dù sao cũng cần câu kéo thời gian, cứ tuỳ ý chém gió là được, chỉ cần Vân Khai Nguyệt không động thủ, hắn có thể chém về bất cứ chuyện gì mà Vân Khai Nguyệt quan tâm.

Quả nhiên, trong mắt Vân Khai Nguyệt lóe lên dị sắc, trầm tư một lát rồi nói:

- Quả thực có chút hiếu kỳ, Sát Thần có thể không tiếc cho biết?

- Rất đơn giản!

Lục Ly cười ra vẻ thần bí, nói:

- Bởi vì ta có một trưởng bối ở Tam trọng thiên, nàng hẳn là được đến tin tức về ta từ vị trưởng bối kia, thế nên mới có chút hiếu kỳ. Chẳng qua nàng không trực tiếp nhắc đến việc này, bởi vậy ta suy đoán nàng và vị trưởng bối kia không phải quá quen.

- Trưởng bối?

Lục Ly hù dọa Vân Khai Nguyệt, Lục Ly có trưởng bối ở Tam trọng thiên? Còn là người có liên hệ với Doãn Thanh Ti? Chẳng lẽ Lục Ly cũng là người có lai lịch?

- Ha ha!

Rất nhanh Vân Khai Nguyệt liền hồi thần lại, khẽ cười một tiếng, Lục Ly rõ ràng đang khoác lác.

Nếu hắn thực sự là người có bối cảnh, hà cớ gì lại để cho Hắc Viêm Điện và Phó gia truy sát? Vừa lộ ra thân phận, có cho Hắc Viêm điện Phó gia một trăm lá gan cũng không dám động đến hắn.

Ngoài ra, nếu Lục Ly có đại bối cảnh, làm sao có thể vẫn là Thiên Thần Nhị Kiếp? Bên người cũng không có bất kỳ cường giả nào bảo hộ? Điều này căn bản không phù hợp lẽ thường.

Lục Ly đang cố lộng huyền hư, muốn lợi dụng bối cảnh Tam trọng thiên để hù dọa hắn, khiến hắn có chỗ cố kỵ? Qua đó trong chiến đấu áp chế hắn?

Hắn không muốn tiếp tục nhiều lời với Lục Ly thêm nữa, lập tức trầm giọng nói:

- Sát Thần, tán nhảm thế đủ rồi, chúng ta chính thức bắt đầu đi.

- Vân công tử gấp thế làm gì?

Tròng mắt Lục Ly khẽ đảo, thời gian vẫn chưa đủ, Huyết Linh Nhi còn chưa bố trí xong, hắn nghĩ nghĩ sau đó hỏi tiếp:

- Vân công tử biết Thiên Vân Tiên Tử không?

- Thiên Vân Tiên Tử?

Vân Khai Nguyệt nhướng mày, hỏi lại:

- Không biết, làm sao?

- Không biết?

Lục Ly không khỏi ngạc nhiên, sao hắn có thể không biết Thiên Vân Tiên Tử được? Không biết Thiên Vân Tiên Tử, tại sao Thiên Vân Tiên Tử lại muốn giết hắn? Thiên Vân Tiên Tử trước nay luôn là người rất ôn hòa, hà cớ gì lại vô duyên vô cớ muốn giết Vân Khai Nguyệt?

Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:

- Vậy ngươi quen biết Đại Ma Vương chứ?

- Cái này thì lại càng không!

Vân Khai Nguyệt lắc đầu nói:

- Đại Ma Vương độc lai độc vãng, chưa từng giao hảo với các đại thế lực Nhị trọng thiên, đừng nói ta dù là phụ thân ta cũng đều chưa từng gặp qua Đại Ma Vương.

- Vậy à...

Lục Ly nghĩ không thông, đang tính tiếp tục hỏi chuyện, Vân Khai Nguyệt lại chợt hồi thần, ánh mắt lộ ra sát ý nhàn nhạt, trầm giọng nói:

- Sát Thần, ngươi đang cố ý kéo dài thời gian? Sát Thần chú ý cẩn thận, Khai Nguyệt động thủ đây!

Hưu!

Chân sau Vân Khai Nguyệt giậm mạnh, tung người hóa thành một tia sáng màu lam, khoái tốc vọt tới chỗ Lục Ly, hắn còn chưa ra tay mà mới chỉ dùng thần lực quán chú vào binh khí, một luồng khí lạnh từ trong trường thương khuếch tán ra, khiến nhiệt độ trong tiểu thế giới chợt giảm mạnh.

Ông!

Sau lưng Lục Ly hiện ra Long Dực, nhanh chóng giật lùi ra sau, hắn biết vô luận nói thêm điều gì, Vân Khai Nguyệt cũng sẽ không ngừng tấn công. Đến lúc này, hắn chỉ còn biết dựa vào tốc độ, tiếp tục câu kéo thời gian, chờ đợi Huyết Linh Nhi bố trí xong Thần Văn đạo trường.

Tốc độ Lục Ly cực nhanh, thoáng chốc đã thối lui ra xa ngàn dặm, sau đó bắt đầu vòng quanh, không ngừng chớp động, khiến Vân Khai Nguyệt mãi vẫn không cách nào áp sát lại gần.

- Tốc độ quả nhiên rất nhanh!

Vân Khai Nguyệt khẽ gật đầu, tay múa trường thương, huyễn hóa ra từng đạo vết rách hư không, hình thành nên một lực trường kỳ dị. Không gian bốn phía khẽ ba động, một luồng khí trường vô danh khuếch tán ra từ trên người hắn, miệng quát lớn:

- Hàn Băng Lĩnh Vực!

Bình Luận (0)
Comment