Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chết đi!
Lúc này Lục Ly tựa như điên rồi, trên mặt không chỉ không có nửa điểm đau đớn, ngược lại còn lộ ra một tia cuồng hỉ và dữ tợn, hắn rống giận, trên thân toàn là sát cơ nồng đậm.
Xuy xuy!
Trong bụng Lục Ly, một đạo khí lưu nhàn nhạt màu trắng tràn ra, khí lưu này ngưng tụ thành một con Giao Long, men theo trường thương tiến vào trong thân thể Vân Khai Nguyệt.
- Đây... đây là Hỗn Độn chi khí!
Khí thể màu trắng vừa tiến vào trong người Vân Khai Nguyệt, lập tức hóa thành mấy vạn con rồng nhỏ lao nhanh ra khắp bốn phía, tìm kiếm sinh mệnh bản nguyên của Vân Khai Nguyệt để phá hủy tiêu diệt.
Vân Khai Nguyệt trải qua ba lần thiên kiếp, tự nhiên cũng trải qua Hỗn Độn Kiếp, hắn biết Hỗn Độn chi khí, thoáng chốc liền bị dọa cho linh hồn chấn rung kịch liệt, trong mắt toàn là vẻ kinh hãi.
Nếu chỉ là chút xíu Hỗn Độn chi khí thì hắn đã không quá lo lắng, hắn có bí bảo có thể chống đỡ được, nhưng nhiều Hỗn Độn chi khí như vậy, số lượng chắc phải gấp mấy lần Hỗn Độn Kiếp mà hắn từng trải qua.
Cảm nhận được sinh mệnh bản nguyên thoáng chốc đã bị phá hủy hơn phân nửa, trên mặt Vân Khai Nguyệt lộ ra vẻ kinh hãi, hắn rống to:
- Sát Thần dừng tay, đừng giết ta, ta nhận thua! Không! Ta nhận thua!
Tốc độ Hỗn Độn chi khí phá hủy sinh mệnh bản nguyên quá nhanh, Vân Khai Nguyệt vốn còn muốn nói chuyện với Lục Ly, sau cùng lại trực tiếp hô lên ba tiếng “Ta nhận thua”.
Đáng tiếc...
Hắn vẫn kêu quá muộn, rất nhanh sinh mệnh bản nguyên của hắn đã bị phá hủy sạch. Bí bảo kia có liên hệ tinh thần với hắn, thời khắc Vân Khai Nguyệt tử vong, bí bảo lập tức đình chỉ công kích.
Nhưng Lục Ly đã chịu hết nổi, không chỉ cánh tay bị xoắn nát, nửa bả vai cũng bị xoắn nát, nếu chậm thêm chút xíu, đoán chừng cả người hắn đã thành một đống máu thịt bầy nhầy.
Oanh!
Thân thể Vân Khai Nguyệt rơi rụng xuống, chiến giáp và không gian giới chỉ tự động thoát ly, hai mắt Vân Khai Nguyệt còn trợn trừng, chết mà không nhắm mắt.
Vân Khai Nguyệt chết rồi!
Nét mặt Lục Ly lại không vui không buồn, thậm chí cảm xúc trong lòng có chút phức tạp, vừa nhẹ nhõm khi hoàn thành nhiệm vụ, lại vừa có áp lực vô hình.
Chém giết điện chủ đời tiếp theo của Thánh Nguyên Điện, bằng với lần nữa chọc phá trời, tiếp sau Thánh Nguyên Điện sẽ như thế nào? Lúc này hắn đã không có thời gian đi nghĩ nhiều.
Bởi vì hắn đang rất hư nhược, lúc nào cũng có thể ngất đi. Sinh mệnh bản nguyên bị năng lượng hệ Hắc Ám bào mòn, cộng thêm nửa người bị xoắn nát, tất cả khiến hắn suy yếu đến cực điểm, đoán chừng sắp ngất đi.
Hắn cắn răng bay tới, một tay thu lấy không gian giới chỉ và chiến giáp trên thi thể Vân Khai Nguyệt, quan trọng nhất là chộp tới tay chiếc Thiên Biến Đỉnh đang trong hình dạng trường thương.
Hưu!
Huyết Linh Nhi chui ra, tiến vào trong thân thể Lục Ly, Lục Ly vừa mới thu lại mấy món bảo vật, một đạo lực lượng cường đại chợt bao phủ lấy thi thể Vân Khai Nguyệt, thi thể cứ vậy tan biến ngay trước mặt Lục Ly. Không lâu sau, thân hình Lục Ly lóe lên, cũng tan biến trong tiểu thế giới, được truyền tống ra ngoài.
Bên ngoài mấy vạn người mong mỏi ngóng mong, đã có hai cặp kết thúc chiến đấu, Doãn Thanh Ti tiếp tục chiến thắng, giờ chỉ còn lại Lục Ly Vân Khai Nguyệt và một cặp khác nữa.
Bạch quang chớp hiện, thi thể Vân Khai Nguyệt được truyền tống ra trước, lúc Vân Khai Nguyệt nện xuống trên quảng trường, toàn trường cả kinh, sau khi thấy rõ ràng là Vân Khai Nguyệt, ai nấy đều kinh hãi.
Đợi khi thần niệm bọn hắn quét tới, phát hiện Vân Khai Nguyệt đã không còn khí tức sinh mệnh, cả đám lập tức bị dọa sợ.
Không ngờ Vân Khai Nguyệt lại chết? Điện chủ đời tiếp theo của Thánh Nguyên Điện cứ vậy chết rồi!
Rất nhiều người nghĩ tới khả năng Vân Khai Nguyệt sẽ bại, rốt cuộc Lục Ly cũng từng chiến thắng Mộng Vân, nhưng ai nghĩ tới Vân Khai Nguyệt sẽ chết.
Bởi vì thân phận hắn quá không tầm thường, nếu chỉ là Thần Tử thì cũng thôi, đằng này Vân Khai Nguyệt lại là điện chủ đời tiếp theo, hắn không chỉ đại biểu cho tôn nghiêm, mà còn đại biểu cho hi vọng tương lai của Thánh Nguyên Điện.
Lục Ly giết Thần Tử Phó gia và Hắc Viêm Điện, khiến Hắc Viêm Điện và Phó gia phẫn nộ, toàn tộc xuất động truy sát Lục Ly. Bây giờ Lục Ly lại chém giết Vân Khai Nguyệt, Thánh Nguyên Điện sẽ còn phẫn nộ đến cỡ nào?
Thế lực xếp hạng thứ hai trong ba mươi sáu đại thế lực phát nộ, e rằng trọn cả Nhị trọng thiên đều sẽ rung động, rất nhiều tiểu võ giả bất giác cảm thấy sống lưng lạnh toát. Trong cơn phẫn nộ, nhất định Thánh Nguyên Điện sẽ khiến Nhị trọng thiên máu chảy thành sông, thây nằm trăm vạn.
Tê tê!
Khoan nói những người khác, ngay cả Cam Lâm đều bị dọa cho hết hồn, thân phận Cam Lâm rất tôn quý, nhưng hắn tự nhận so với Vân Khai Nguyệt thì vẫn còn kém xa. Hắn vạn vạn không ngờ rằng, lá gan Lục Ly lại lớn như vậy, dám chém giết luôn cả Vân Khai Nguyệt.
Tại trường, hai người duy nhất tâm tình không có ba động quá lớn chính là Doãn Thanh Ti và Y tiểu thư, Doãn Thanh Ti hờ hững đứng đó, tựa hồ cái chết của Vân Khai Nguyệt chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới. Y tiểu thư lại không chỉ không có vẻ gì là kinh hoảng, ngược lại ánh mắt còn lộ ra ý cười thản nhiên.
Trong mắt Phủ Ma cũng chớp qua một tia ngưng trọng, nếu là thế lực khác thì cũng thôi. Tỉ như trước đó Lục Ly chém giết Long Thí Thiên, hắn đều không quá lo lắng, Vân Khai Nguyệt lại khác, lần này đoán chừng Thánh Nguyên Điện sẽ phát điên.
Sắc mặt ba mươi mấy tên trưởng lão Hỗn Độn Đảo cũng rất khó coi, mặc dù Hỗn Độn Đảo quy định luận võ không quản sống chết, nhưng gần vạn năm qua, đây mới là lần đầu tiên một vị công tử tôn quý như thế bị giết.
- Công tử!
Một thân ảnh lưng gù bay đến, quỳ gối bên cạnh Vân Khai Nguyệt, trên mặt hiện đầy vẻ chấn kinh, nước mắt tuôn rơi, trên người không ngừng cuộn trào sát khí, nghiến răng nghiến lợi hô lên bốn chữ:
- Địa... Ngục... Sát... Thần!
Ông!
Một đạo bạch quang lấp lánh, Lục Ly bị truyền tống ra, thoáng chốc liền trở thành tiêu điểm toàn trường. Chẳng qua rất nhiều người sau khi nhìn thấy bộ dạng lúc này của hắn lại lần nữa hít sâu một hơi khí lạnh, bộ dạng Lục Ly vô cùng thê thảm, một cánh tay và nửa bả vai đã mất.