Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khí tức trên người hắn cực kỳ hư nhược, nét mặt trắng bệch, xem ra có thể ngất đi bất cứ lúc nào.
Hưu!
Cam Lâm lập tức vọt tới, nhét vào miệng Lục Ly mấy viên đan dược, Lục Ly cười khổ một tiếng, hai mắt nhắm lại, trực tiếp ngất đi.
- Trước mang về!
Trên khán đài, Phủ Ma bật dậy, vọt tới bên này, vung tay để Cam Lâm ôm theo Lục Ly đi về trang viên. Hắn và Y tiểu thư cũng đi theo, hắn không yên tâm để Lục Ly một mình về, vừa nãy ánh mắt lão nô bên người Vân Khai Nguyệt nhìn Lục Ly như thể muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
- Thú vị rồi đây!
Doãn Thanh Ti nhìn theo thân ảnh đám người Lục Ly rời đi, miệng nhẹ giọng thì thào:
- Phong cách hành sự quả nhiên đúng như lời nàng nói, kiệt ngạo không thuần, quỷ thần đều không sợ!
- Công tử, ngươi yên tâm!
Lão nô ôm lấy thi thể Vân Khai Nguyệt, mắt đỏ ngầu như máu, nhìn về hướng Lục Ly gằn giọng nói:
- Lão nô mang ngài về nhà, sau đó nhất định sẽ báo thù rửa hận cho ngươi.
Hưu!
Lão giả mang theo Vân Khai Nguyệt bay vút đi, rất nhanh đã tan biến ở phương xa, chắc là đi mở ra Vực môn trực tiếp về lại Thánh Nguyên Đảo.
Bình thường nếu phát sinh đại sự, hiện trường khẳng định phải rất náo nhiệt, tiếng nghị luận ầm ĩ ngất trời. Nhưng lúc này quảng trường lại yên tĩnh dị thường, thậm chí không ai dám nói chuyện, rất nhiều người còn muốn nhanh chóng rời đi.
Đa phần bọn họ tới đây đơn thuần là vì xem náo nhiệt, song giờ bọn hắn không dám tiếp tục ngồi lại xem tiếp. Bởi vì đây đã không tính là náo nhiệt nữa rồi, mà là đại sự kinh thiên động địa.
Vạn nhất cường giả Thánh Nguyên Điện đột nhiên giá lâm, giết loạn một trận trên đảo thì sao? Đến lúc đó bọn hắn đều sẽ phải bồi táng theo Vân Khai Nguyệt.
- Đi!
Rất nhiều con em tiểu gia tộc hoảng hốt, vội yên ắng rời khỏi quảng trường, sau đó truyền tống tới các hòn đảo xung quanh. Xem náo nhiệt có thể xem từ xa, còn nơi này rất nhanh sẽ biến thành trung tâm lốc xoáy.
Phủ Ma cũng có lo lắng tương tự!
Hắn mang theo Lục Ly trở lại trang viên, sau đó lấy ra linh dược đỉnh cấp giúp Lục Ly chữa thương, xác định Lục Ly không chết, Phủ Ma mới yên tâm phần nào.
Mặc dù nơi đây là Hỗn Độn đảo, song vẫn không phải là nơi tuyệt đối an toàn. Vân Khai Nguyệt chết rồi, Vân Xuy Tuyết và đám lão giả Thánh Nguyên Điện không nổi điên mới lạ. Vạn nhất Thánh Nguyên Điện xuất động toàn bộ cường giả tới đây, như vậy dù là người Hỗn Độn Đảo đều không áp chế nổi, một mình hắn cũng không chống được...
Ngoài ra còn có Long tộc, nếu Thánh Nguyên Điện và Long tộc liên hợp, chung tay áp chế ba mươi sáu trưởng lão Hỗn Độn Đảo không phải là chuyện gì quá khó.
Trước kia không ai dám gây chuyện trên Hỗn Độn Đảo là bởi phải cố kỵ các đại thế lực còn lại, dù sao Hỗn Độn Đảo cũng thuộc sở hữu chung của ba mươi sáu đại thế lực. Thậm chí có thể nói toàn bộ các đại thế lực Nhị trọng thiên đều có phần, ai cũng không muốn phá hoại quy tắc ở nơi này.
Nhưng nếu Thánh Nguyên Điện phát nộ, các thế lực còn lại cũng phải tránh phong mang, khả năng sẽ nhắm một mắt mở một mắt, chỉ cần không hủy đi Hỗn Độn Thành, không hủy đi Hỗn Độn bí cảnh liền sẽ không quản.
Bởi thế, hiện tại cách xử lý tốt nhất là lập tức mang Lục Ly về lại Thiên Ma Đảo, chỉ cần trở về Thiên Ma Đảo, Thánh Nguyên Điện tất sẽ có cố kỵ.
Nhưng mà!
Thân thể Lục Ly hư nhược như vậy, sinh mệnh bản nguyên bị ăn mòn quá nhiều, ngồi truyền tống trận đều quá sức, mở ra Vực môn, e là sẽ chết ở trên đường.
- Chỉ có thể truyền tin cho Đại Ma Vương!
Phủ Ma dạo quanh trong thành bảo vài vòng, sau đó dặn dò Y tiểu thư và Cam Lâm:
- Các ngươi trông chừng hắn cho kỹ, không được để bất kỳ người nào vào đây, ta ra ngoài một chuyến rồi lập tức quay lại.
Cam Lâm đoán được Phủ Ma đi làm chuyện gì, hắn khẽ gật đầu, đợi Phủ Ma ra ngoài liền mở ra cấm chế, nét mặt lo lắng nhìn Lục Ly đang nằm ở trên giường, khẽ thở dài nói:
- Ông nội của ta, lần này ngươi chọc phá trời, hi vọng đừng ra đại sự gì nữa...
Gió thổi báo giông bão sắp đến!
Đây chính là tình hình lúc này ở Hỗn Độn Đảo, chí ít mấy ngàn người trên đảo đều đi sạch, truyền tống tới các đảo nhỏ xung quanh.
Số ở lại đều là người đại gia tộc và gia tộc trung đẳng, bọn hắn không sợ xảy ra chuyện, dù xảy ra chuyện cũng sẽ không liên lụy tới bọn hắn, rốt cuộc chuyện này bọn hắn không liên quan.
Luận võ đã chọn ra top bốn, vốn còn phải so thêm một trận, tuyển ra top năm. Năm vị trí đầu có được hai lần cơ hội tiến vào Hỗn Độn bí cảnh, giờ đã chọn ra top bốn, còn một cái tên cho vị trí top năm nữa.
Chẳng qua bởi vì cái chết của Vân Khai Nguyệt, luận võ sau đó phải tạm dừng, thậm chí không đưa ra thời gian chính xác cho trường luận võ tiếp theo. Đoán chừng các trưởng lão Hỗn Độn Đảo cũng sợ xảy ra chuyện, muốn đợi trường phong ba này qua đi, sau đó lại tiếp tục luận võ.
Suốt một buổi chiều, không thấy có bất kỳ sự tình nào phát sinh, Thánh Nguyên Điện không lập tức phái người tới, cảnh này khiến người trên đảo bất giác thở phào một hơi.
Đêm dần tới, tối nay bình tĩnh một cách đầy quỷ dị, trong tửu quán không có mấy người, càng không nghe được tiếng nghị luận về chuyện xảy ra ngày hôm nay.
Tất cả mọi người đều cảm thấy đêm này rất khó chịu, rất đè nén, đại đa số đều ngấm ngầm giới bị, sợ nửa đêm sẽ có vô số cường giả hàng lâm.
Phủ Ma tọa trấn bên người Lục Ly, Cam Lâm và Y tiểu thư đều không trở về phòng mà ngồi xếp bằng ngay bên cạnh. Về phần Lục Ly thì vẫn đang một mực ngủ say, sinh mệnh bản nguyên hắn tiêu hao quá độ, trong thời gian ngắn e rằng rất khó tỉnh lại.
Một đêm vô sự!
Lúc tảng sáng, vô số người trong thành khẽ thở phào một hơi, xem ra người Thánh Nguyên Điện còn tính giữ được lý trí, không tới Hỗn Độn Đảo làm loạn.
Một vài người khẩn trương suốt một đêm, có chút mỏi mệt, đến lúc hừng đông đều về lại gian phòng, chuẩn bị ngủ say một giấc. Nhưng đúng lúc này, không trung Hỗn Độn Thành đột nhiên cuộn lên sóng gió, hơn nữa còn không chỉ một nơi xuất hiện ba động.