Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ông!
Vô số võ giả đang ngồi xếp bằng chợt mở mắt, từ trong vô số thành bảo, từng tên cường giả bay vụt ra, đứng giữa trời, ngước mắt nhìn lên không trung.
Trong phủ thành chủ Hỗn Độn Thành, ba mươi sáu tên lão giả lập tức bay lên không, Phủ Ma trong trang viên Lục Ly cũng kịp thời mở mắt, trong tay xuất hiện một chiếc cự phủ.
- Nên tới cuối cùng cũng tới, không nên tới cuối cùng cũng tới!
Sắc mặt Phủ Ma vô cùng ngưng trọng, khóe miệng nhếch lên ý cười đắng chát, hắn lấy ra một chiếc bảo tháp, thu Lục Ly vào. Sau đó quay sang dặn dò Cam Lâm và Y tiểu thư:
- Đợi lát nữa các ngươi tới chỗ phủ thành chủ, bọn hắn dù có tấn công cũng sẽ không dám tấn công phủ thành chủ đâu.
- Gia gia!
Trong mắt Cam Lâm lóe lên một tia sát khí, lạnh giọng nói:
- Thiên Ma Đảo không có hạng người chết nhát, tôn nhi cùng chiến đấu với ngươi.
- Hỗn trướng!
Phủ Ma trừng Cam Lâm một cái, lạnh lùng nói:
- Chiến đấu ở cấp bậc này há là ngươi có thể tham gia? Không nghe ta, sau này ngươi không còn là người Cam gia.
- Gia gia…
Cam Lâm cuống lên, nhưng nhìn ánh mắt nghiêm khắc của Phủ Ma, cuối cùng không dám nói gì thêm. Hắn biết Phủ Ma bình thường nhìn có vẻ ôn hòa, nhưng một khi đã đưa ra quyết định, bất kỳ con em Cam gia nào đều không thể làm trái.
- Yên tâm đi!
Phủ Ma vỗ vỗ vai Cam Lâm nói:
- Ngươi đừng quên chúng ta đến từ chỗ nào? Người Thiên Ma Đảo, không phải ai muốn giết là có thể giết.
Nói xong Phủ Ma mở ra cấm chế đi ra ngoài, đứng ở trong sân, nhìn lên đỉnh đầu.
Lúc này người toàn thành đều bị kinh động, ai nấy đều ngước mắt nhìn lên bầu trời. Giữa không trung xuất hiện từng nơi Vực môn, lần này không chỉ mở ra một Vực môn, mà là một hơi bốn nơi Vực môn.
Hưu hưu hưu!
Trong bốn nơi Vực môn, từng tên cường giả bay vụt ra, lạnh lùng đứng ở giữa trời, thuần một sắc toàn là Thiên Thần Tam Kiếp. Có ba nơi Vực môn cường giả đặc biệt nhiều, lúc này đã có hai ba mươi tên Thiên Thần Tam Kiếp xuất hiện, phía sau còn có không ít người lao ra.
Chậc chậc!
Vô số tiếng hít thở sâu vang lên, người các đại thế lực bên dưới rất nhanh liền nhận ra thân phận người bên trong bốn nơi Vực môn kia.
- Thánh Nguyên Điện, Long gia, Đường gia, Trùng Dương Điện, cường giả bốn đại thế lực đều tới, hơn nữa nhìn có vẻ đang dốc hết toàn lực.
- Khó trách đêm qua không có ai đến, xem ra hôm qua bốn đại thế lực đã liên hệ, ước định cẩn thận, đồng thời xuất động tới đây.
- Người Thánh Nguyên Điện và Long gia đến giết Địa Ngục Sát Thần, người Đường gia Trùng Dương Điện chắc là đến để giết thanh niên Đông Ma Cung kia!
- Mau nhìn xem, có mấy lão gia hỏa đi ra, chí ít hơn phân nửa số lão gia hỏa của bốn đại thế lực được xuất động...
- Ách? Đó không phải Thánh Nguyên Điện Vân Chiến Thiên ba mươi vạn năm trước từng danh chấn Nhị trọng thiên ư? Không ngờ hắn vẫn còn sống?
- Cường giả Long gia tới nhiều thật, tất cả đều là Long tộc? Lần này số Tam Kiếp đỉnh phong chí ít phải năm tên trở lên?
- Lui ra phía sau chút, đợi lát nữa đoán chừng Hỗn Độn Thành sẽ bị hủy mất!
Trong thành rộ lên từng hồi xôn xao, vô số tiếng kinh hô vang lên, đồng thời cũng có vô số người triệt thoái ra ngoài thành. Tới nhiều người như vậy chắc chắn không phải để nói đạo lý, đoán chừng lát nữa sẽ bạo phát đại chiến.
Sắc mặt ba mươi sáu tên trưởng lão Hỗn Độn Điện trở nên vô cùng khó coi, số lượng cường giả bốn đại thế lực tới đã áp đảo bọn hắn, nếu quả thật động võ, bọn hắn khẳng định không cách nào ngăn cản.
Ông!
Bốn nơi Vực môn lóe lên quang mang, đợi người cuối cùng đi ra, Vực môn tan biến, bốn người xuất hiện cuối cùng rõ ràng chí ít cũng là cường giả Tam Kiếp đỉnh phong trở lên, khí tức như rồng như hổ, bá khí lộ hết ra ngoài, xem ra đều là nhân vật kiêu hùng.
- Thủ lĩnh bốn đại thế lực đều tới, Đường gia Đường Đao, Thánh Nguyên Điện Vân Xuy Tuyết, Long gia Long Diệu Dương, Trùng Dương Điện Lô Quan Tây.
Lần này các đại thế lực trong thành đều có trưởng lão cùng theo, sau khi thấy thủ lĩnh bốn đại thủ lĩnh đều tới, bọn hắn biết việc này chẳng lành. Thủ lĩnh những đại thế lực này bình thường sẽ không xuất động, một khi xuất động nhất định phải có thu hoạch.
Ông!
Không gian đột nhiên lần nữa cuộn lên sóng gió, tiếp đó lại có hai nơi Vực môn xuất hiện, từng đội từng đội võ giả chen chúc đi ra, người trong thành triệt để tròn mắt, sao lại có người đến?
- Người Hắc Viêm Điện, Phó gia cũng đến!
Rất nhanh có người nhận ra, chúng nhân dần bình tĩnh lại, nghe nói cường giả Phó gia và Hắc Viêm Điện sớm đã tiềm phục gần đây, thời cơ như thế bọn hắn sao có thể bỏ lỡ?
Sắc mặt Phủ Ma càng thêm phần khó coi, chiến lực hắn rất mạnh, nhưng còn chưa khùng cuồng đến mức này cho rằng có thể đương đầu với đám này.
Hắn yên ắng lấy ra một chiếc ngọc phù, bóp nát, đây là ngọc phù dùng để cầu viện Đại Ma Vương, chỉ là Đại Ma Vương có thể tới hay không thì còn chưa biết. Hôm qua hắn truyền tin về, nhưng không thấy Đại Ma Vương đáp lời.
- Tới nhiều người vậy?
Tần Chiến và bọn Quỳnh tiểu thư Mộc tiểu thư ở chung một chỗ, trưởng lão gia tộc các nàng cũng tụ tập cùng nhau, như vậy vạn nhất xảy ra chuyện gì cũng có thể liên thủ cự địch.
Hai hàng lông mày Mộc tiểu thư nhíu chặt, lắc đầu nói:
- Lần này e là Lục Ly lành ít dữ nhiều.
- Hắn chọc phải tổ ong vò vẽ!
Quỳnh tiểu thư u ám thở dài nói:
- Nếu chỉ là Phó gia Hắc Viêm Điện hay Long tộc thì chắc còn không đủ gan đến Hỗn Độn Đảo, nhưng Thánh Nguyên Điện thì lại khác. Thánh Nguyên Điện ra mặt, mấy thế lực còn tự nhiên cũng sẽ xuất động theo, nhiều thế lực như vậy, trưởng lão Hỗn Độn Đảo không trấn áp được, bằng một mình Phủ Ma mà muốn bảo hộ Lục Ly, khó!
- Cũng chưa chắc!
Tần Chiến đảo mắt nhìn về hướng nam, nói:
- Chỉ cần Đại Ma Vương tới, đoán chừng vấn đề sẽ không lớn, một mình nàng có thể trấn áp quần hùng.
- Nhưng nàng sẽ vì Lục Ly mà đắc tội nhiều thế lực vậy ư?