Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2836 - Chương 2823: Một Chiêu Bại Trận

Bất Diệt Long Đế Chương 2823: Một chiêu bại trận

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vân Xuy Tuyết phất tay nói:

- Ba mươi sáu vị trưởng lão vốn là người ba mươi sáu đại thế lực chúng ta, đều là người một nhà, chúng ta đến đây không phải muốn hủy đi Hỗn Độn bí cảnh. Sau này ba mươi sáu đại thế lực lần nữa tề tụ, tiếp tục phái người phong ấn là được rồi. Hỗn Độn bí cảnh là của chung, chúng ta sẽ không làm ra chuyện tự hủy Trường Thành.

Ký ức bị phong ấn của ba mươi sáu tên trưởng lão được mở ra, có mấy trưởng lão trong đó là người Thánh Nguyên Điện, Trùng Dương Điện, Hắc Viêm Điện, Đường gia. Thần sắc bọn hắn tự nhiên không giấu được vẻ cổ quái, nếu không mở ra ký ức, bọn hắn sẽ liều chết bảo hộ quy tắc Hỗn Độn Đảo, bây giờ ký ức được mở, suy nghĩ trong đầu bọn hắn tự nhiên phức tạp hơn nhiều.

- Chư vị!

Vân Xuy Tuyết chắp tay nói:

- Hôm nay chúng ta đến đây không phải là muốn tranh đoạt Hỗn Độn bí cảnh, cũng sẽ không liên luỵ đến bất kỳ người vô tội nào. Hôm nay chúng ta tới đây chỉ là muốn giết hai người, một là Địa Ngục Sát Thần, một là người Đông Ma Cung. Nếu chư vị ra tay ngăn trở, khả năng thật sẽ khiến cho Hỗn Độn bí cảnh bị hủy, cũng sẽ khiến vô số người chết đi. Cái gì nhẹ cái gì nặng, chính các ngươi cân nhắc...

Toàn trường lặng ngắt như tờ, tiếng kim rơi cũng có thể nghe được!

Quay chừng mười mấy nhịp thở, Hoàng trưởng lão mới khoát tay đành chịu nói:

- Thôi thôi, việc này chúng ta không quản. Lão phu thọ nguyên không nhiều, cũng không muốn tiếp tục ở lại đây thủ hộ Hỗn Độn Đảo, chính các ngươi chọn người đến trấn thủ đi.

Hưu!

Hoàng trưởng lão trực tiếp bay về nơi xa, cứ thế rời khỏi Hỗn Độn Đảo, triệt để mặc kệ chuyện này.

- Thôi, lão phu cũng mặc kệ, các ngươi thích thế nào thì thế nào, lão phu về lại trong tộc!

- Đi thôi, đi thôi, trấn thủ ở đây mấy ngàn năm, lão phu cũng muốn về thăm nhà một phen.

Hoàng trưởng lão là trưởng lão thủ lĩnh, hắn vừa đi những người còn lại đều cảm thấy nản lòng thoái chí, lại có mấy người bay đi. Có người thì bay về thành bảo nơi mình đang cư trú, nói rõ không nhúng tay, cuối cùng chỉ còn lại năm vị trưởng lão quật cường không nhúc nhích.

Năm tên Tam Kiếp đỉnh phong, đầu bên kia là sáu đại thế lực, tổng cộng mười mấy tên Tam Kiếp đỉnh phong, lực lượng cách nhau thực sự quá xa.

- Ha ha ha!

Phủ Ma vai vác cự phủ cười lớn bay lên giữa trời, hắn quay sang năm tên trưởng lão trấn thủ chắp tay nói:

- Đa tạ năm vị trượng nghĩa tương hộ, việc này các ngươi không cần để ý, bản tọa lại muốn xem xem hôm nay ai có thể giết chết người Phủ Ma ta muốn bảo vệ? Vân Xuy Tuyết, Đường đao, Long Diệu Dương, mấy người các ngươi phải nghĩ cho kỹ, Thiên Ma Đảo chúng ta hoặc là không xuất động, một khi xuất động, tấc cỏ không sinh!

- Thật ư?

Ánh mắt Vân Xuy Tuyết chuyển lạnh, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao màu đỏ hoa lệ, hắn ngạo nghễ nói:

- Phủ Ma, khoan nói ngươi không thể đại biểu Đại Ma Vương. Dù có thể đại biểu chúng ta cũng không sợ, ngươi thật tưởng rằng Đại Ma Vương có thể một mình trấn áp toàn bộ Nhị trọng thiên? Giao ra Địa Ngục Sát Thần, nếu không, chết!

Lời này của Vân Xuy Tuyết có chút quá phận!

Đây là cảm thụ của rất nhiều người tại trường, thực lực Đại Ma Vương đã được chứng minh thông qua hủy diệt mấy đại thế lực. Giờ hắn lại nói thế trước mặt mọi người, bằng với là đang gây hấn Đại Ma Vương, dựng đứng một cường địch với Thánh Nguyên Điện, lời này dù là thủ lĩnh bất kỳ thế lực nào nếu đủ thông minh cũng sẽ không nói ra.

Chẳng qua con trai Vân Xuy Tuyết chết rồi, hắn bởi vì phẫn nộ mà mất đi phần nào lý trí, đây là điều hoàn toàn có thể hiểu được. Hoặc là chiến lực hắn quá mạnh, có lẽ thật không sợ Đại Ma Vương cũng nên?

- Đại nhân nhà ta có phải vô địch thiên hạ hay không thì ta không biết, nhưng tiêu diệt Thánh Nguyên Điện các ngươi chắc là sẽ không quá khó!

Phủ Ma thần sắc nghiêm nghị, trên lưỡi búa sáng lên từng đạo hàn quang, chỉ về phía Vân Xuy Tuyết ở đằng xa, nói:

- Vân Xuy Tuyết, nếu ngươi cảm thấy có thể khiêu chiến đại nhân nhà ta, vậy không bằng trước chiến một trận với ta? Nếu ngay cả ta đều không đánh lại, sau này gặp đại nhân nhà ta tốt nhất vẫn nên quỳ xuống đi.

- Ha ha ha!

Vân Xuy Tuyết không giận mà cười, quát lạnh nói:

- Phủ Ma, chỉ bằng ngươi? Ngươi còn chưa xứng động thủ với ta, Chiến Thiên lão tổ, ngươi đi ra chơi đùa một phen với hắn.

- Được!

Vân Chiến Thiên chính là tên lão bất tử sống mấy chục vạn năm kia, răng đã không còn mấy chiếc, tóc cũng rụng gần hết. Hắn tung người đằng không bay lên, lơ lửng giữa trời quát lạnh nói:

- Tiểu bối, lên đây đi, lão tổ chơi đùa với ngươi.

Hưu!

Phủ Ma bay vút lên giữa trời, nếu chiến đấu trong thành sợ rằng trọn cả Hỗn Độn Thành đều bị san thành bình địa. Sau khi Phủ Ma bay lên, một tên trưởng lão phía dưới lập tức hạ lệnh mở ra cấm chế, mặc dù hai người đang ở trên không, nhưng khẳng định sẽ có một ít dư ba công kích khuếch tán, mở ra đại trận hộ thành có thể bảo hộ kiến trúc trong thành.

Rầm rầm rầm!

Rất nhanh, đại chiến trên bầu trời diễn ra, hai luồng lưu quang đỏ và tối sầm không ngừng va chạm, từng đạo sóng xung kích và uy áp khủng bố khuếch tán, không gian không ngừng nứt ra rồi khép lại, cảnh tượng hết sức kinh khủng.

Trong thành còn lưu lại không ít người, lúc này ai nấy đều căng thẳng dõi theo chiến đấu trên đỉnh đầu, rất nhiều công tử tiểu thư trẻ tuổi gắt gao nhìn chằm chằm hai người giữa không trung. Mặc dù không thấy được quá rõ ràng chiến đấu giữa Phủ Ma và Vân Chiến Thiên, song bọn họ há lại có thể bỏ lỡ cơ hội được chứng kiến cường giả đại chiến?

Bọn Vân Xuy Tuyết vẫn đứng im không nhúc nhích, ngay cả Đường Đao và Lô Diệu Dương đều không tìm thanh niên Đông Ma Cung ra tay. Cảnh này khiến đám đông tại trường không khỏi kinh nghi, bọn hắn đến đây chẳng phải là để giết Địa Ngục Sát Thần và thanh niên Đông Ma Cung ư? Giờ Phủ Ma đi lên khai chiến, bọn hắn chẳng phải nên thừa cơ phái người đi tìm Lục Ly và thanh niên Đông Ma Cung để hạ sát?

- Có lẽ...

Bình Luận (0)
Comment