Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 2840 - Chương 2827: Sâu Xa

Bất Diệt Long Đế Chương 2827: Sâu xa

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thần đan Lục Ly bị chấn nát, điểm này tất cả mọi người đều tận mắt nhìn thấy. Thần đan đều nát, không có thần lực, dù là võ giả Tứ Kiếp cũng thành phế nhân, làm sao có thể một chiêu diệt Tam Kiếp đỉnh phong?

Rất nhiều người nghĩ không thông, Vân Xuy Tuyết và thiểu số người lại xem hiểu, sắc mặt Vân Xuy Tuyết chợt trở nên vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Quả nhiên là một tên thiên tài nghịch thiên, không ngờ có thể điều khiển cả Hỗn Độn chi khí? Con ta cũng là bị Hỗn Độn chi khí đánh chết?

- Hỗn Độn chi khí?

Toàn trường xôn xao, rất nhiều người lập tức hiểu ra, vừa rồi Lục Ly thả ra nhiều khí lưu màu trắng như vậy, nếu tất cả đều là Hỗn Độn chi khí, vậy thì dù là cường giả Tam Kiếp nào cũng sẽ chết đi trong nháy mắt. Hỗn Độn chi khí chuyên dùng để phá hủy sinh mệnh bản nguyên, một người dù mạnh đến mấy, một khi sinh mệnh bản nguyên bị phá hủy, vậy chỉ còn nước chết.

- Tại sao hắn có thể khống chế Hỗn Độn chi khí?

Ý niệm này phù hiện trong đầu vô số người, Hỗn Độn chi khí... đó chính là một trong những loại năng lượng bá đạo nhất giữa thiên địa, ai nấy đều tránh xa như tránh rắn rết, bất kỳ ai đều không dám lây dính.

Không ngờ trong thân Lục Ly lại có Hỗn Độn chi khí? Còn có thể khống chế Hỗn Độn chi khí giết địch? Hỗn Độn chi khí ở trong thân thể hắn, tại sao sinh mệnh hắn lại không bị phá hủy?

- Oanh giết hắn!

Vân Xuy Tuyết vung tay lên, phía Thánh Nguyên Điện bay ra mười tên võ giả Tam Kiếp, lập tức từ bốn phương tám hướng tiến hành oanh kích Lục Ly.

Từng đạo thần lực đánh xuống, Lục Ly vốn đã bị trọng thương, trạng thái đang rất hư nhược, trong người không có nửa điểm thần lực, dù phóng thích Long Dực cũng trốn không thoát, bởi thế hắn cũng lười chạy trốn, đứng nguyên tại chỗ mặc cho mấy người kia tấn công.

Oanh!

Mười đạo lưu quang đánh xuống, cả người Lục Ly bị nổ bay, lần này toàn thân không còn khối thịt nào nguyên vẹn, chẳng qua công kích từ mười người này vẫn chưa khiến Lục Ly lập tức chết đi, nhục thân Lục Ly quá mạnh, võ giả Tam Kiếp bình thường muốn nhẹ nhàng oanh giết hắn là điều không thể.

Rầm rầm rầm!

Mười người không ngừng tấn công, Lục Ly liên tục bị đánh bay, thương thế trên thân càng lúc càng nặng, song hắn vẫn không thốt nửa lời, ánh mắt lạnh lùng như băng, tựa hồ đang bình thản chờ đợi tử vong.

- Ai...

Thần niệm mấy người Tần Chiến Quỳnh tiểu thư thỉnh thoảng lại quét tới, trên mặt toàn là vẻ bi thống, mắt thấy Lục Ly vẫn lạc, mắt thấy một đời tuyệt thế thiên tài sắp kết thúc, cảnh đó khiến trong lòng các nàng không khỏi cảm thấy thê lương.

Thần sắc vô số cường giả và đám công tử tiểu thư tại trường cũng trở nên rất phức tạp, nhất là thấy Lục Ly không ngừng bị đánh bay, lại vẫn không thốt nửa lời, không kêu thảm lấy một tiếng. Nhìn ánh mắt bình tĩnh kia, ai nấy đều lộ vẻ bất nhẫn.

Một yêu nghiệt sắp chết yểu, một anh hùng sắp đi vào mạt lộ, một khúc bi ca sắp được cất lên, rất nhiều người đều hiện vẻ trang nghiêm, chuẩn bị tiễn đưa Lục Ly.

- Đủ rồi!

Đúng lúc này, một tiếng nói thanh lãnh vang lên, là giọng nữ, còn là giọng vô cùng trẻ tuổi.

Chúng nhân dồn dập nhìn sang, phát hiện một nữ tử tuyệt mỹ che mặt bay lên từ trong một biệt viện.

Doãn Thanh Ti!

Đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti lộ diện, nàng dẫn theo một vị lão giả bay lên không, ngước nhìn Vân Xuy Tuyết nói:

- Vân điện chủ, Địa Ngục Sát Thần bị các ngươi giày vò vậy là đủ rồi. Có thể nể mặt ta, kết thúc việc này ở đây được không? Dù sao giữa ta và hắn cũng có chút sâu xa, ta muốn bảo vệ hắn lần này!

Có người muốn bảo vệ Lục Ly, còn là một người rất nổi danh, đệ nhất Thiên Tài Bảng Doãn Thanh Ti!

Trong thành lập tức náo nhiệt, nếu là kẻ khác muốn bảo vệ Lục Ly, rất nhiều người e là sẽ chế nhạo, cho rằng hắn điên rồi, nhưng Doãn Thanh Ti thì khác.

Bởi vì lai lịch người này thần bí, rất có thể có bối cảnh không cạn, quan trọng nhất chính là người này đi qua tầng thứ năm Thánh Nguyên Tháp. Không phải ai cũng có thể đi vào Thánh Nguyên Điện, điều này chứng tỏ Doãn Thanh Ti có quan hệ nhất định với Thánh Nguyên Điện.

Hoặc nói cách khác, Thánh Nguyên Điện nhất định phải nể mặt Doãn Thanh Ti, bằng không nếu là người khác, tỉ như Đường Ninh muốn vào Thánh Nguyên Tháp, Thánh Nguyên Điện chưa hẳn đã nể tình.

Nét mặt Vân Xuy Tuyết chuyển lạnh, mắt nhìn chằm chằm Doãn Thanh Ti, tròng mắt thoáng lấp lánh, lại không trả lời ngay.

Thái độ trầm mặc của Vân Xuy Tuyết khiến chúng nhân càng thêm xác định điểm này, Doãn Thanh Ti quả thực có lai lịch, còn là lai lịch rất lớn, khiến Vân Xuy Tuyết phải có điều cố kỵ.

- Xin lỗi!

Mãi nửa nén hương sau, Vân Xuy Tuyết mới cắn răng mở miệng nói:

- Doãn tiểu thư, nếu là chuyện khác, ta có thể nể mặt ngươi, nhưng chuyện này không được. Con ta chết rồi, tên Địa Ngục Sát Thần này cũng phải chết theo!

Doãn Thanh Ti che mặt, nhìn không ra hỉ nộ, nàng thoáng ngừng một lúc rồi nói:

- Thế này đi, Vân điện chủ, ngươi cứ đưa điều kiện, chỉ cần ta có thể làm được, nhất định sẽ tận lực!

Hoa!

Trong thành bỗng chợt huyên náo, một nữ tử vì một nam tử mà nói ra lời như thế, chẳng lẽ Doãn Thanh Ti yêu Lục Ly? Nếu không vô duyên vô cớ sao lại nguyện ý trả ra bất cứ giá nào? Chẳng lẽ Vân Xuy Tuyết muốn Thánh Binh, Doãn tiểu thư cũng có thể đáp ứng?

- Không điều kiện gì cả!

Lần này Vân Xuy Tuyết vô cùng cố chấp, gần như không chút cân nhắc, lạnh lùng đáp:

- Ta nói rồi, chuyện khác ta có thể nể mặt ngươi, nhưng chuyện này không được. Ta chỉ có một đứa con trai, hắn đại biểu cho tôn nghiêm và hi vọng của Thánh Nguyên Điện chúng ta, thậm chí vừa rồi Địa Ngục Sát Thần còn giết Chiến Thiên lão tổ!

- Ai!

Doãn Thanh Ti u ám thở dài, tựa hồ không biết phải làm thế nào. Từ đầu đến cuối, lão giả bên người chưa hề nói qua nửa lời.

- Doãn tiểu thư!

Một tiếng nói hư nhược vang lên, lúc này Lục Ly đã trọng thương ngã quỵ, lại vẫn dùng một tay gắng sức chống đỡ thân thể bò dậy, nhếch môi lộ ra hàm răng nhuộm đỏ máu, nói:

- Đừng cầu hắn, chết sống có số, giàu có nhờ trời, Lục Ly ta từ nhân gian phi thăng lên đây, có thể đi đến bước này đã rất mãn ý. Đa tạ Doãn tiểu thư, phiền giúp ta lưu lại chút tôn nghiêm sau cùng!

Bình Luận (0)
Comment