Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Xoạt xoạt xoạt!
Tất cả người Thánh Nguyên Điện Long tộc Đường gia Trùng Dương Điện Phó gia Hắc Viêm Điện đều biến sắc, Tu La lão nhân vô cùng cường thế, nói rõ muốn bảo vệ Lục Ly, nếu không nể mặt hắn, hắn không ngại đại khai sát giới một phen.
Trong tàng thư các thế lực đều có ghi chép rõ ràng, năm đó trong cơn thịnh nộ, Tu La lão nhân một hơi diệt đi mười đại thế lực, hơn trăm vạn cường giả, bởi thế mới có xưng hiệu Tu La lão nhân.
Nếu thật khai chiến, đồng thời hắn lại có thể lực áp Vân Xuy Tuyết, e rằng hôm nay người sáu đại thế lực đều chết sách, phải biết vị này chính là sát tinh.
- Ha ha ha!
Vân Xuy Tuyết giận quá hóa cười, bá khí tràn ra, trên người toàn là sát khí nồng đậm, quát lạnh nói:
- Tu La lão nhân, ta kính ngươi là tiền bối, bởi thế mới khách khí với ngươi. Đừng tưởng rằng ngươi sống mấy chục vạn năm liền có thể cậy già lên mặt, ngươi phải nghĩ cho con cháu Chúng Sinh Cung, nếu hôm nay ngươi bại, chẳng lẽ không sợ người Chúng Sinh Cung chết sạch?
Vân Xuy Tuyết triệt để nổi giận, ngữ khí trở nên lãnh khốc dị thường, thậm chí lấy tính mạng người Chúng Sinh Cung ra uy hiếp. Đương nhiên, điều hắn nói cũng là tình hình thực tế, nếu Tu La lão nhân bại, e là cường giả Chúng Sinh Cung đừng hòng trốn được một ai.
- Nghĩ qua!
Nét mặt Tu La lão nhân lại không có bất kỳ biến hóa nào, nhàn nhạt nói:
- Chỉ là, bằng ngươi còn chưa đủ!
…
Nếu là người khác nói như vậy, có lẽ chúng nhân sẽ cảm thấy cuồng vọng, nhưng uy danh và khí độ của Tu La lão nhân khiến tất cả mọi người hiểu được, hắn có lực lượng như thế, thậm chí cảm thấy có lẽ hắn thật sự đủ sức đè áp Vân Xuy Tuyết.
Một bên là lão quái vật đã sống mấy chục năm, một bên là điện chủ đại thế lực số hai Nhị trọng thiên, vừa nãy còn một chiêu trọng thương Phủ Ma, chiến tướng số một dưới tay Đại Ma Vương. Quyết đấu giữa hai người khiến đám đông nhiệt huyết sôi trào, ai nấy đều vô cùng chờ mong, hi vọng có thể tận mắt nhìn thấy một trận chiến kinh thế.
- Được lắm!
Vân Xuy Tuyết quát khẽ, khoát tay nói:
- Nếu Tu La lão nhân đã muốn chơi đùa một phen, vậy Vân mỗ bồi ngươi, ta cũng muốn lãnh giáo chí cường giả danh chấn Nhị trọng thiên mấy chục vạn năm trước rốt cục cường đại đến cỡ nào.
- Tới trên biển đi!
Tu La lão nhân hờ hững nói:
- Đánh ở đây, e là thành trì này phải hủy mất, không cẩn thận còn đánh sập cả Hỗn Độn bí cảnh, như vậy ta ngươi đều là tội nhân.
Hưu!
Dứt lời, Tu La lão nhân phóng vút lên không, ở giữa trời, hắn đảo mắt nhìn sang Lý Tiêu Dao nói:
- Tiêu Dao, trước lúc ta trở về, nếu ai dám động đến một cọng tóc của Lục tiểu hữu, giết không cần luận!
- Vâng!
Lý Tiêu Dao và đám cường giả đi theo đồng thanh lĩnh mệnh, Vân Xuy Tuyết không cam yếu thế bay vụt lên, cùng theo Tu La lão nhân bay ra ngoài đảo, hắn cũng dặn dò nói:
- Diệu Dương, Đường huynh, Diêm huynh, các ngươi trông chừng ở đây, nếu Địa Ngục Sát Thần bất động thì thôi, nhưng nếu hắn muốn trốn, trực tiếp giết chết!
- Hắc hắc!
Long Diệu Dương cười hắc hắc, âm trầm nói:
- Vân huynh yên tâm, nơi đây có chúng ta coi chừng, tiểu tử này không chạy được!
Mặc dù Lý Tiêu Dao dẫn theo rất nhiều cường giả Chúng Sinh Cung, nhưng nơi đây có tận mấy đại gia tộc đại thế lực, bằng vào Lý Tiêu Dao mà muốn mang đi Lục Ly là điều gần như không thể.
Chẳng qua câu nói kia của Tu La lão nhân cũng khiến các đại thế lực không dám làm loạn, bằng không nếu Vân Xuy Tuyết bại, Lục Ly lại bị giết, đoán chừng Tu La lão nhân sẽ đồ sát sạch sẽ sáu đại thế lực để báo thù thay cho Lục Ly.
- Tiền bối cẩn thận!
Lục Ly nhìn Tu La lão nhân, hé môi nhẹ giọng nói. Trong lòng hắn cũng rất hớn hở, trồng xuống nhân thiện, cuối cùng thu được quả phúc. Năm đó hắn cứu ra Tu La lão nhân từ trong địa lao Yêu Ma Sơn, hôm nay Tu La lão nhân lại vì hắn mà không tiếc đối chiến sáu đại thế lực, đây chính là nhân quả.
Hưu hưu hưu!
Vô số người trong thành bay lên, cùng bay theo tới mặt biển, bọn họ muốn tận mắt chứng kiến trận chiến kinh thế sắp diễn ra. Người sáu đại thế lực đều đi, bọn Lý Tiêu Dao tuy cũng rất nóng ruột. Nhưng bọn hắn phải trông chừng Lục Ly, bởi thế không ai tiện rời đi cả.
Trong lòng Lục Ly cũng rất căng thẳng, hắn nuốt mấy viên đan dược trị thương, bắt đầu trị liệu thương thế trên người, trước đó hắn tưởng rằng tất phải chết không nghi ngờ, bởi thế mới không thèm để ý. Giờ có được một tia hi vọng sống, tự nhiên phải cố tranh thủ.
Hắn đã từng thấy qua Tu La lão nhân ra tay, chỉ với vẻn vẹn ba thành chiến lực đã đè ép được tân Yêu Ma Vương. Hiện tại chiến lực chắc đã đạt đến trạng thái đỉnh phong, có thể mạnh đến cỡ nào? Lục Ly không dám tưởng tượng...
Rầm rầm rầm!
Bầu trời phía mặt bắc đột nhiên vang lên từng tiếng nổ vang trầm muộn, như là từng đạo kinh lôi từ đằng xa truyền lại, chúng nhân dồn dập ghé mắt, chỉ thấy cảnh tượng quá đỗi kinh người.
Mặt bắc sáng lên từng đạo lưu quang kinh thiên, nương theo lưu quang gào thét, cả vòm trời phá thành mảnh nhỏ, từng đạo hào quang hiển hiện, cùng với đó là một cỗ khí tức ngột ngạt truyền đến.
Mười vạn dặm!
Nơi này cách bờ biển chí ít phải mười vạn dặm, hai người giao chiến trên biển, bên này lại vẫn ẩn ẩn thấy được chiến cuộc, có thể cảm nhận rõ uy áp, đủ thấy chiến đấu kịch liệt và khủng bố đến cỡ nào.
- Lúc Vân Xuy Tuyết và Phủ Ma khai chiến, hắn căn bản không dùng bao nhiêu lực lượng. Lúc chiến đấu với Doãn Thanh Ti hắn cũng lưu thủ, Vân Xuy Tuyết tuyệt đối đã đột phá cảnh giới Tứ Kiếp!
Một tên trưởng lão đại thế lực kinh hô, rất nhiều người đều khẽ gật đầu tán đồng. Chiến huống khủng khiếp như thế, đây mới là chiến lực chân thực của Vân Xuy Tuyết, không cần hoài nghi, Tu La lão nhân khẳng định cũng đã đột phá cảnh giới Tứ Kiếp.
Lý Tiêu Dao và người Chúng Sinh Cung bất giác càng thêm căng thẳng, không ngờ Vân Xuy Tuyết lại mạnh đến thế? Tu La lão nhân tuyệt đối đừng xảy ra chuyện, vị lão tổ này chính là đại thụ che trời của Chúng Sinh Cung.