Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bịch!
Hắn trùng trùng quỳ xuống, hắn không phải người thích quỳ với người khác, song lần này hắn lại quỳ rất dứt khoát.
Khom lưng làm lễ, vái ba vái nói:
- Tiền bối, ta sẽ không đi quấn lấy tỷ tỷ, sẽ không leo lên gia tộc các ngươi, càng sẽ không mang đến phiền toái cho tỷ tỷ, ta chỉ muốn gặp nàng một lần, dù là len lén gặp mặt cũng được.
- Ai...
Lão giả tóc đỏ thở dài, lại không lập tức trả lời Lục Ly ngay, mà nhíu mày nhắm mắt sa vào trầm tư, mãi qua nửa nén hương sau, hắn mới khua tay nói:
- Ngươi trở về đi, việc này ta không giúp ngươi được. Nếu muốn gặp nàng, chính ngươi đi Tam trọng thiên, tên nàng bây giờ là Nghịch Long Linh!
- Nghịch Long Linh?
Lục Ly thoáng sửng sốt, sau đó trong mắt lóe lên tinh mang, xem ra Lục Linh đích thật là người Nghịch Long Cốc, chỉ không nghĩ tới đại tộc viễn cổ này lại là họ Nghịch Long.
- Ngươi phải nhớ kỹ mấy điểm!
Lão giả tóc đỏ trầm giọng dặn dò:
- Ký ức tiểu thư đã bị phong ấn, vậy nên nàng không biết ngươi, ngươi không thể mạo muội đến nhận nhau với nàng. Bằng không một khi ảnh hưởng tới tiểu thư tu luyện, Hình Phạt Đường tộc ta tất sẽ tìm tới ngươi, đến lúc đó dù tiểu thư có ở bên cạnh ngươi cũng tất chết không nghi ngờ. Điểm này ngươi không cần hoài nghi, tộc quy tộc ta đặc biệt sâm nghiêm.
- Điểm thứ hai, không được truyền ra chuyện trước đây của tiểu thư, một khi bị người tộc ta nghe ngóng được, ngươi cũng tất chết không nghi ngờ, thậm chí Lục gia các ngươi cũng đi đứt. Điểm thứ ba, đừng đi dây dưa tiểu thư, như thế đối với ngươi có trăm hại mà không một lợi.
Dứt lời, lão giả tóc đỏ phất tay, Lục Ly cảm thấy một luồng khí tức khủng bố tràn ra từ trên người lão giả, tiếp đó trước mắt hắn hoa lên, thoáng chốc đã xuất hiện dưới chân núi Ngân Long Sơn.
- Chậc chậc...
Tuy biết lão giả này rất mạnh, lại không ngờ sẽ mạnh tới trình độ này, nháy mắt vừa rồi Lục Ly cảm giác như đang đối mặt Vân Xuy Tuyết. Hơn nữa lão giả vừa vung tay lên, hắn liền bị thuấn di đi xuống, đây là thần thông nghịch thiên cỡ nào?
Lão giả lộ ra chiêu này, rõ ràng là có ý cảnh cáo.
Một cường giả tọa trấn ở Thần Giới, địa vị tại Nghịch Long Cốc có thể cao được đến đâu? Nếu là thân phận trưởng lão, làm gì có chuyện Lục Linh rời đi rồi mà hắn vẫn ở lại đây?
Nói cách khác, lão giả này rất có thể chỉ là một tộc nhân bình thường tại Nghịch Long Cốc. Một tộc nhân bình thường lại đã có được chiến lực Tứ Kiếp, như vậy tính ra thực lực chỉnh thể Nghịch Long Cốc sẽ khủng bố đến đâu?
- Phượng Hoàng và gà?
Khóe miệng Lục Ly lần nữa nhếch lên một tia giễu cợt, hắn và người Nghịch Long Cốc quả nhiên không cùng một thế giới, Nhị trọng thiên chỉ là cái giếng, Tam trọng thiên mới thật sự là Đại Thế Giới.
- Tứ trọng thiên Ngũ trọng thiên sụp đổ, toàn bộ cường giả đều chuyển dời đến Tam trọng thiên!
Lục Ly nhớ tới lời đồn thổi nghe được trước đó, sắc mặt bất giác càng thêm ngưng trọng. Tam trọng thiên hẳn là trung tâm của toàn bộ Đại Thế Giới, tất cả cường giả đỉnh cấp đều hội tụ ở Tam trọng thiên, nơi đó mới thật sự là thiên đường của cường giả.
Hắn đứng lên lại chưa rời đi, mà cứ thế ngây ngốc ngẩn người.
Chuyến đi Ngân Long Sơn lần này tuy không đạt được mục đích, còn bị đả kích, nhưng hắn vẫn thu được rất nhiều tin tức hữu dụng.
Muốn gặp Lục Linh, vậy phải đi Tam trọng thiên!
Gia tộc Lục Linh vô cùng cường đại, cường đại vượt xa ngoài sức tưởng tượng của hắn, hơn nữa tộc quy đặc biệt sâm nghiêm. Bởi thế dù đi Tam trọng thiên, có cơ hội nhìn thấy Lục Linh, hắn cũng chỉ có thể từ xa xa đứng nhìn, không thể trò chuyện với nàng, càng không thể nhận nhau.
- Có thể gặp mặt, biết được nàng vẫn sống tốt, vậy là đủ rồi.”
Lục Ly khẽ gật đầu, nếu hiện tại hắn và Lục Linh là người của hai thế giới, như vậy chỉ cần nàng sống tốt, vậy không nhất thiết phải đánh vỡ cuộc sống yên tĩnh của nàng. Đương nhiên, nếu Lục Linh sống không tốt, vậy hắn dù liều chết cũng phải mang nàng đi, dù toàn bộ tộc nhân Nghịch Long Cốc có ngăn cản hắn cũng phải giết ra một con đường máu.
- Đi về thôi!
Ở lại Ngân Long Sơn đã không ý nghĩa, Lục Ly Phi Độ Hư Không rời đi, về lại Bàn Vương Thành, Lục Ly nhốt mình trong phòng, tâm tình có chút trầm thấp.
- Tam Kiếp đỉnh phong!
Đại Ma Vương nói qua, tổng hợp chiến lực không đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong, tới Tam trọng thiên, khả năng chết đi sẽ rất lớn. Bây giờ cảnh giới hắn mới là Nhị Kiếp, được cái nhục thân cường đại, tổng hợp chiến lực đã tương đương cường giả Tam Kiếp. Nếu tính luôn Hỗn Độn chi khí và Thần Thiết, như vậy chiến lực miễn cưỡng có thể sánh ngang Tam Kiếp đỉnh phong.
Nhưng Hỗn Độn chi khí đã còn không nhiều, dùng hết là thôi, Thần Thiết mỗi lần chỉ có thể dùng một lần, mặc kệ thần đan hắn biến lớn, mỗi lần sử dụng đều sẽ nhẹ nhàng hút sạch thần lực.
Bởi thế Hỗn Độn chi khí và Thần Thiết không thể tính vào chiến lực thường quy, ngoài ra còn có Hư Không Trùng và Cổ Vương...
- Đúng rồi, Hư Không Trùng!
Thần niệm Lục Ly thăm dò trong người, trên mặt thoáng lộ ra hỉ sắc. Quả nhiên Hư Không Trùng lại tiến hóa, toàn bộ biến thành màu xám đen, tương tự như Cổ Vương, chỉ là ngoại hình có chút khác biệt.
- Không biết sau khi tiến hóa Hư Không Trùng sẽ mạnh đến đâu?
Lục Ly nhíu mày, hung thú võ giả Thần Giới đều quá yếu, căn bản không cách nào trắc thí ra độ mạnh yếu của Hư Không Trùng. Thực lực Cổ Vương cũng không thể trắc thí ra được, chỉ có thể về lại Nhị trọng thiên mới xác định được.
- Vẫn nên tiếp tục tu luyện nhục thân thôi!
Lục Ly nghĩ thông phương hướng, trước mắt cần luyện hóa toàn bộ số Thần tủy còn lại, thuật luyện cốt cũng cần tiếp tục tu luyện, ngoài ra có thể tới Nhị trọng thiên tìm kiếm một ít thần vật luyện thể. Đồng thời cũng phải vào Hỗn Độn bí cảnh một phen, chỉ là không biết xảy ra chuyện lần trước, hắn còn có cơ hội tiến vào Hỗn Độn bí cảnh hay không?
Kẹt kẹt!
Cửa phòng đẩy ra, Khương Khinh Linh đi đến, thấy Lục Ly ngồi xếp bằng trên giường, hai hàng lông mày nhíu chặt, nàng đi tới đưa tay xoa bóp bả vai cho Lục Ly.
- Khinh Linh!