Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly thu hồi tâm tư, ôm Khương Khinh Linh vào trong ngực, đối với ba vị thê tử hắn đều rất áy náy, mỉm cười hỏi:
- Có chuyện gì à?
- Ừm... !
Khương Khinh Linh khẽ gật đầu, mang theo ý cười hỏi:
- Thần Giới đã được bình định, chuyện tìm kiếm Tiểu Bạch không cần phải gấp, nhiều người như vậy đang tìm, hẳn sẽ sớm có tin tức thôi. Phu quân, gần đây vô sự, ngươi xem có phải nên xử lý chuyện Hi Nhi Bàn Nhược Vũ Thấm một lần luôn không?
- Hả?
Lục Ly kinh ngạc, Hi Nhi và Bàn Nhược thì hắn có thể hiểu được, sao Bàn Vũ Thấm lại cũng tính ở trong, hắn nghe mà không khỏi mơ hồ.
- Ha ha!
Khương Khinh Linh khẽ cười nói:
- Phu quân không cần giấu ta, tình ý của Thấm tiểu thư với phu quân, đừng nói chúng ta, dù là người qua đường đều có thể nhìn thấy được. Chúng ta ngồi lại tính toán một phen, chọn ngày lành tháng tốt gần nhất, cùng lúc cưới ba người các nàng vào cửa, làm thiếp cho phu quân.
- Thiếp?
Trong lòng Lục Ly khẽ động, hiện tại hắn có ba thê, lại cưới ba thiếp, nếu tính luôn Lăng Thanh Diễn, vậy chẳng phải vừa khéo tam thê tứ thiếp?
Trì Hi Nhi sớm đã là nữ nhân của hắn, cưới vào cửa chỉ còn là hình thức, Bàn Nhược chờ đợi hắn nhiều năm, đoán chừng nghe được tin tức này cũng sẽ rất cao hứng. Về phần Bàn Vũ Thấm, Lục Ly lại có chút đau đầu.
Dù sao cũng là thiếp!
Thân phận như thế tương đối lúng túng, tuy nói thê không bằng thiếp, thiếp không bằng... nhưng dù sao thân phận cũng thấp hơn thê một bậc, Bàn Vũ Thấm liệu có bất mãn? Liệu có khó chịu? Hậu cung mà loạn lên, Lục Ly sẽ vô cùng đau đầu.
Lục Ly đã từng đáp ứng ba người Khương Khinh Linh, rằng vĩnh viễn chỉ có ba người các nàng là chính thê, bởi thế trừ phi Lục Ly làm trái lời hứa, bằng không Bàn Vũ Thấm, thậm chí là Lăng Thanh Diễn có cưới về cũng chỉ có thể làm thiếp.
- Phía Hi Nhi và Bàn Nhược chúng ta sẽ xử lý, phía Thấm tiểu thư ngươi đi nói.
Khương Khinh Linh tựa hồ đoán được suy nghĩ trong lòng Lục Ly, khẽ cười bổ sung:
- Phu quân, chẳng lẽ quên năm đó rồi?
Rất rõ ràng Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương cùng chung một chiến tuyến, điều này Lục Ly có thể hiểu được. Ba người đều tới từ nhân gian, muốn thân phận không thân phận, muốn thực lực không thực lực, nếu không giữ lấy thân phận chính thê, về sau e rằng sẽ bị những nữ nhân khác của Lục Ly chế áp.
Ba người tính là xem thấu tính cách Lục Ly, đi đến đâu cũng chọc một thân nợ tình, cộng thêm con người Lục Ly thường dễ mềm lòng với nữ nhân, sợ là đến sau tỷ muội còn sẽ tăng nhiều. Đã vậy các nàng định ra quy củ ngay từ bây giờ, bằng không sau này Lục gia sẽ không có chỗ cho các nàng dung thân.
Tỷ như... Bàn Vũ Thấm!
Vị này chính là Bàn Vương, phía sau chưởng khống nguyên một gia tộc cường đại, sau khi Thần Giới nhất thống, địa vị của nàng ở Thần Giới sẽ rất cao, nhân lực tài nguyên nắm trong tay sẽ rất nhiều. Ba người Khương Khinh Linh đến từ nhân gian, Lục gia Khương gia Bạch gia đều không có cường giả, càng đừng nói tới lực ảnh hưởng.
Ba người Khương Khinh Linh rất đại độ, song không có nghĩa là không có cách nghĩ, điều này Lục Ly hiểu được, đồng thời cũng cảm thấy áy náy với các nàng. Hắn nghĩ nghĩ rồi vỗ vai Khương Khinh Linh nói:
- Hết thảy cứ theo ngươi nói, ta đi tìm Vũ Thấm!
Lục Ly ra khỏi phòng, chuyển mấy vòng, đi tới một tòa thành bảo. Bên trong thành bảo, Bàn Vũ Thấm đang trò chuyện với mấy người khác, là chuyện của Thần Giới, Bàn Vũ Thấm chưởng quản tình báo, sự vụ tự nhiên tương đối nhiều.
- Các ngươi lui xuống đi!
Thấy Lục Ly tiến vào, Bàn Vũ Thấm đứng dậy, Lục Ly quét mắt nhìn nàng một lượt. Mặc dù đã qua nhiều năm vậy rồi, nhưng so với lần đầu tiên gặp mặt thì Bàn Vũ Thấm vẫn không có khác biệt quá lớn, ngược lại càng thêm thành thục, càng có vận vị nữ nhân.
- Sao nhìn ta mãi thế?
Thấy Lục Ly chằm chằm nhìn mình, trên mặt Bàn Vũ Thấm lộ ra hai đóa hồng vân, rót cho Lục Ly một chén trà, đưa tới, nói:
- Ngươi tìm ta có việc gì à? Chuyện Tiểu Bạch không gấp được, ta đã tăng thêm nhân thủ, tới trong các đại tuyệt địa thăm dò.
- Không phải chuyện Tiểu Bạch!
Lục Ly nhấp một ngụm nước trà, ánh mắt sáng ngời có thần nhìn nàng nói:
- Giờ chúng ta bàn chuyện của ngươi!
- Chuyện của ta?
Bàn Vũ Thấm hơi ngớ, sau đó mặt thoáng đỏ lên, hai tai cũng đỏ ửng. Bình thường nàng Thái Sơn áp đỉnh đều mặt không đổi sắc, lúc này lại có chút ngượng ngùng, cúi đầu một lúc mới lấy hết dũng khí nói:
- Chuyện gì của ta?
- Ta muốn cưới ngươi về nhà!
Lục Ly nói thẳng:
- Chỉ là năm đó ta từng đáp ứng Khinh Linh Thu Tuyết chỉ lấy ba chính thê, thế nên đành phải ủy khuất ngươi!
- Ai nói muốn gả cho ngươi?
Bàn Vũ Thấm trừng nhìn Lục Ly một cái rồi nói:
- Ngươi còn muốn cưới ta làm thiếp? Ngủ đi mà mơ!
- Ách?
Lục Ly không khỏi đau đầu, Bàn Vũ Thấm quả nhiên không chịu, nhưng nếu hắn nhất định phải cho nàng thân phận chính thê, sợ là ba người Khương Khinh Linh sẽ không đồng ý, sau này e rằng hậu cung nổi lửa mất.
- Ha ha!
Thấy Lục Ly mặt ủ mày chau, trong mắt Bàn Vũ Thấm chớp qua ý cười nhàn nhạt, sau đó nghiêm mặt nói:
- Lục đại nhân của ta, nếu không còn chuyện gì khác, ta phải xử lý công vụ.
- Vũ Thấm!
Lục Ly thở dài, đang định nói thêm gì đó, cuối cùng lại vẫn không thốt lên được, lắc đầu thở dài đi ra bên ngoài.
Trong mắt Bàn Vũ Thấm lóe lên một tia giảo hoạt, nói:
- Lục đại nhân, việc này mà, cũng không phải không thể thương lượng. Nếu tối nay ngươi không qua đêm trong phòng ba vị thê tử, tới đây tìm ta, thiếp thân có thể bàn lại.
- Được rồi!
Lục Ly dứt khoát gật đầu, đoạn thời gian này hắn bồi mấy người Khương Khinh Linh đã lâu, một đêm không bồi chắc các nàng cũng không giận lâu.
Sau khi trở về Lục Ly liền bế quan, cũng không đi trao đổi với Khương Khinh Linh. Chờ đến nửa đêm, hắn tung người đi ra, đến thành bảo Bàn Vũ Thấm cư trú.
Bàn Vũ Thấm không ở đại điện mà ở thiền điện bên cạnh, Lục Ly mới vừa tiến vào thiền điện, một đạo lưu quang bay tới, cấm chế thiền điện đóng lại, Lục Ly nhìn lướt qua, ánh mắt lập tức sáng lên.